Chương 1208: Một Cái Tát (2)
Người ngoại bang giàu có sống yên ổn nghĩ đến ngày gian nguy, lo lắng Đại Chu cũng sẽ đối với bọn họ như vậy cho nên phái người điều tra.
Tra được khiến cho bọn họ trợn mắt há mồm.
Những người Nhật đó thật lợi hại, vậy mà bất tri bất giác thâm nhập vào Đại Chu nhất định có mưu đồ gây rối.
Đại Chu đối với người Nhật như vậy cũng là hợp lý.
Rất nhiều thương nhân cũng sẽ hối lộ quan viên và có quan hệ tốt với quan viên, trao đổi thuận tiện trong kinh doanh nhưng chưa bao giờ lại càn rỡ như nước 0a.
Trước đây không phải không có người làm nhưng bởi vì vấn đề diện mạo cho nên thường xuyên bị phát hiện, sau khi bị phạt nặng thì không còn người dám tiếp tục làm như vậy nữa.
Thế mà Nhật lặng lẽ phạm vào chuyện lớn này.
Qua vài ngày, ltou Hiroki nhận được tin từ đường đặc biệt lại khiến ông ta mặt co mày cáu.
"Nhưng ngươi đi làm chuyện nguy hiểm như vậy. So với cả ngày lo cho ngươi không bằng đánh chết ngươi, kết thúc mọi chuyện."
Bởi vì vừa động sẽ có nhiều người bị liên lụy hơn, đến lúc đó chỉ có thể thất bại trong gang tấc.
Sau khi trở về, Lệ thái phi tiến lên tát nữ nhi một cái.
Cửu công chúa dưới hộ tống của hai ngàn hộ vệ đã trở lại kinh thành.
Chỉ có thể an phận thần phục, thỉnh cầu Hoàng Đế Đại Chu tha thứ, sau này chậm rãi thuyết phục đợi cho Đông Sơn tái khởi.
"Ngươi tuỳ hứng ta cũng biết, cái mặt già này cố gắng xin hoàng huynh ngươi cho ngươi đi Kim Lăng.”
Hoàn toàn không dám tự tiện hành động, chỉ có thể ngồi chờ chết.
Bà ấy hiểu được nữ nhi là công chúa, nếu không thể thành thân với nam tử vừa ý thì sau này cũng sẽ giống với các công chúa khác khiến cuộc sống của mình giống một trò đùa.
Đời này có một nữ nhi chỉ mong nữ nhi bình an, tìm nhà chồng tốt.
Nữ nhi không thích bà ấy chọn, muốn tự mình chọn. Lệ thái phi vừa nói vừa đỏ mắt.
"Những người Nhật này rất càn rỡ, nếu Kim Lăng thật sự không xử lý đoán chừng qua vài năm nữa sẽ trở thành thủ đô của nước Oa."
Cửu công chúa thấy mẫu phi tức giận nhanh chóng tiến lên liên tục nhận sai, ôm cánh tay mẫu thân lay lay.
"Mẫu phi, ta còn rất tốt. Nếu không có nắm chắc thì ta tuyệt đối sẽ không ra tay, hơn nữa không phải còn có Cố đại nhân và Lý Nguyên Thanh cứu giúp sao?"
Nhưng cái nha đầu chết tiệt kia khen ngược, ở bên ngoài lá gan lại lớn như vậy.
"Ta được hoàng huynh che chở tất nhiên cũng muốn vì hoàng huynh mà san sẻ. Cơ hội tốt như vậy, ta không muốn bỏ qua cho nên lần này chúng ta bắt được hơn ba trăm người Nhật làm loạn."
"Thấy chưa? Lệ mẫu phi chỉ là nhất thời tức giận khi nhìn thấy Tiểu Cửu, bị Tiểu Cửu lừa vài câu thì lại vui vẻ ngay!"
Không nghĩ tới sau khi đến lại nhìn thấy hình ảnh hài hoà như thế.
Đợi tới khi Chu Bình đế và Triệu hoàng hậu tới thỉnh an Lý thái phi, thuận tiện giải cứu Cửu công chúa đang bị Lệ thái phi trừng phạt.
Vốn Lệ thái phi còn đang nổi giận đùng đùng răn dạy nữ nhi, nghe được nữ nhi kể lại cũng hoảng sợ.
Triệu hoàng hậu nhíu mày nhìn Chu Bình đế.
"Mẫu phi, người không biết những người Nhật này càn rỡ thế nào đâu..."
Chu Bình đế lắc đầu cười: "Đừng nói Lệ mẫu phi, ngay cả trẫm lúc không thấy Tiểu Cửu cũng nghĩ nên răn dạy muội ấy như thế nào."
"Nhưng mà khi nghe thấy tiếng nói của muội ấy, nhìn đến bộ dạng muội ấy vui vẻ lại không nỡ phạt.'
Cửu công chúa nhìn Chu Bình đế và Hoàng Hậu nương nương tiến vào, nhanh chóng đi qua hành lễ.
"Hoàng huynh Hoàng tẩu, Tiểu Cửu thỉnh an hai người!"
Đúng lúc này, Chu Bình đế tiến lên hai bước đưa tay nhéo tai Cửu công chúa.
"Tử Hà, lá gan ngươi thật lớn! Lấy thân mạo hiểm, lỡ như ngươi thật sự bị người khác bắt được trẫm cũng sẽ không dùng mấy trăm thuyền chiến vũ khí đổi ngươi."
Cửu công chúa tuy cảm thấy lỗ tai có chút đau nhưng biết hoàng huynh đây là quan tâm nàng ấy nên mới phạt nàng ấy.