Không Gian Tồn Trăm Tỷ Vật Tư, Mẹ Kế Đưa Con Trai Chạy Nạn (Dịch Full)

Chương 121 - Chương 121: Quá Ngốc (1)

Không Gian tồn trăm tỷ vật tư, mẹ kế đưa con trai chạy nạn Chương 121: Quá Ngốc (1)

Chương 121: Quá Ngốc (1)

Lý tam nãi nãi nghe thấy lời này, như là bị cục đá đập vào chân vậy, đôi mắt híp nhỏ trợn ngược: "Con nha đầu này, lời hay mà không nghe hiểu sao? Ta tốt với các con mà. Tam thẩm nhà ngươi không cho đứa nhỏ nhà mình làm việc, mà mang các con đi khai khẩn, thật sự cho rằng khai khẩn dễ dàng như vậy à!"

Lý Phương còn muốn nói, nhưng đã bị Lý Lệ lôi đi: "Đừng chậm trễ thời gian nữa, nói ít đi một câu, chúng ta là có thể khai khẩn thêm nhiều đất."

Lúc này Chu Thúy Hoa tới, cười tủm tỉm nói với Lý tam nãi nãi: "Đứa nhỏ ấy à, phải làm nhiều việc mới có thể hiếu thuận. Tam nãi nãi, tôn tử nhà ngươi cứ như cục cưng bảo bối vậy, sau này sao có thể trông cậy vào nhỉ?"

Lý tam nãi nãi không vui, chặn họng người khác: "Tôn tử nhà ta còn nhỏ, hiện tại mà làm việc mệt quá rồi sẽ không lớn được đâu."

"Mười tuổi mà còn nhỏ cơ à? Đại Bảo thằng bé còn chưa đến mười tuổi đâu, hiện tại mỗi ngày bận rộn trong ngoài, đúng là một đứa nhỏ chăm chỉ mà. Chúng ta không phải có mệnh thiếu gia thì phải cần mẫn. Tam thẩm, ngài nói phải không?" Chu Thúy Hoa cực kỳ chán ghét Lý tam nãi nãi, có chỗ lợi thì tìm cách chiếm hết; Không có chỗ tốt, thì chạy trốn đến chỗ xa còn nhanh hơn thỏ.

Đã vậy còn thường xuyên còn nói mát, thật là người phiên phức mà.

Lý tam nãi nãi không vui, hiện tại trong nhà được chia vài mẫu đất, lại không cần nộp thuế, cảm thấy cuộc sống quá tốt, đương nhiên sống lưng cũng thẳng hơn.

"Đại Bảo đáng thương, kiếm ăn trong tay mẹ kế, không có mẹ ruột nãi nãi che chở, không phải sẽ phải bận rộn trong ngoài sao?" Lý tam nãi nãi nói chuyện không buông tha cho người ta, cực kỳ khắc nghiệt.

Người trong thôn cũng có những người khác nhìn thấy Chu Thúy Hoa và Liễu Phán Nhi mang theo người nhà đi khai khẩn, nhưng hứng thú của mọi người không lớn lắm, hiện tại mỗi nhà được chia vài mẫu, mười mấy mẫu cũng đủ bọn họ bận việc rồi.

Nghe thấy lời này, Chu Thúy Hoa gật đầu: "Đúng vậy, có khả năng nghiến răng này thì chúng ta có thể xới thêm nhiều đất rồi."

Lý tam nãi nãi nói bậy sau lưng bị Liễu Phán Nhi bắt ngay tại trận, thì khuôn mặt lộ vẻ xấu hổ, quay đầu nhảy nhót chạy mất, không dám tiếp tục nghị luận nữa.

Thính lực của Liễu Phán Nhi rất tốt, đột nhiên quay đầu nhìn về phía Lý tam nãi nãi: "Ngài dập đầu với ta, ta chịu không nổi đâu." Nhìn bóng dáng các nàng rời đi, Lý tam nãi nãi phun ra một ngụm nước bọt về phía bóng dáng các nàng: "Ta nhổ vào, xem các người có thể không, nếu có thể trồng ra những thứ lung tung rối loạn có thể bán lấy tiên, ta quỳ xuống dập đầu với các người."

Dù sao thì Liêu Phán Nhi cũng có danh ác ở bên ngoài, Lý tam nãi nãi sợ Liễu Phán Nhi nổi điên, đối phó với cả nhà bà.

Chu Thúy Hoa còn muốn nói nữa, đã bị Liễu Phán Nhi ngăn cản: "Thím Thúy Hoa, chúng ta nhanh đi khai khẩn có lẽ có thể trông được thứ tốt, chúng ta bán kiếm tiền làm căn phòng lớn.

Chẳng qua suy nghĩ của những người này không quan trọng với Liễu Phán Nhi.

Hơn nữa đói bụng nên rất nhiều người lười làm việc, muốn tạm nghỉ.

Người có tuổi cảm thấy Chu Thúy Hoa và Liễu Phán Nhi cần mẫn, nhưng có người cảm thấy các nàng quá ngốc, tự mình chuốc lấy khổ. Rõ ràng có thể nghỉ ngơi còn làm việc!

Mặt khác bọn họ cũng không có tiền mua hạt giống, khai khẩn đất xong mà không trông trọt thì cũng trở thành đất hoang thôi.

Hiện tại nàng chỉ cần khai khẩn trồng trọt, kiếm tiền xây nhà.

Các nàng đi đến nơi rất xa, đi qua những triền núi đã khai khẩn, đến trên sườn núi xa hơn để khai khẩn.

Sườn núi này không có suối nước cho nên không thể khai khẩn thành ruộng lúa, nhưng khai khẩn thành ruộng cạn thì có thể. Vừa hay thích hợp với yêu cầu của Liễu Phán Nhi. Sau khi nàng tính toán đã khai khẩn luôn ở chỗ này.

Bình Luận (0)
Comment