Chương 1238: Chàng Ghét Bỏ Ta? (1)
Sau khi về nhà, hai người không tùy tiện đi vào.
Sau khi tắm rửa xong thay một bộ y phục sạch sẽ mới đến thỉnh an Liễu Phán Nhi.
Lý Đại Bảo, Lý Tiểu Bảo, còn có cả Lý Nam đứng vây quanh Lý Dung và Lý Lệ.
"A Dung, lần này đi chơi vui không?”
Lý Dung gật đầu: "Đại ca, ra ngoài chơi đúng là rất vui. Sau này, muội sẽ thường xuyên dẫn ca ra ngoài chơi."
Lý Đại Bảo cười: "Được! Đến lúc đó ta sẽ đi nhiều xem nhiều hơn."
"A Lệ tỷ, hiểu lâm giữa tỷ và Cố Thất Lang đã được giải quyết chưa, là chúng ta đã hiểu lầm huynh ấy!"
"Đợi huynh ấy trở về, ta cùng với đệ đệ muội muội đi nhận lỗi với huynh ấy, sau này huynh ấy vẫn là tỷ phu tốt của chúng ta."
"Đứa trẻ lanh lợi này, miệng ngọt thật đấy. Lần này trở về ta có mang quà về cho mọi người, sau khi đến thỉnh an dì Liễu sẽ phân phát cho các muội."
"Tuy là diễn kịch nhưng hành động của mọi người cũng là vì muốn tốt cho ta."
Lý Nam cười hi hi: "Ta thấy A Lệ tỷ ngày càng xinh đẹp rồi!"
"Nhưng đợi huynh ấy trở về, chúng ta cùng nhau ăn bữa cơm cũng được rồi."
"Lời xin lỗi các đệ đã nói rồi, thật sự không cần xin lỗi lại đâu."
Lý Lệ càng ngại ngùng, giơ tay véo má Lý Nam.
Nghe thấy lời này, mặt Lý Lệ hơi đỏ.
"Tuy đây là do đầu bếp làm nhưng rất nhạt, không có vị gì cả."
Một đoàn người hoành tráng đi đến phòng Liễu Phán Nhi ở cữ.
Lúc này Liễu Phán Nhi đang ăn cơm, Lý Nguyên Thanh đang đút từng thìa một.
Lý Nam kéo tay Ly Lệ đi ra ngoài: Vậy còn đợi gì chứ? Chúng ta đi mau đi!
"Nhưng đứa trẻ uống sữa mẹ mới tốt, nhất là sữa của mẹ ruột."
"Hay là nàng đừng cho con bú nữa? Dù sao cũng có bà vú!"
Liễu Phán Nhi lập tức từ chối: "Như thế không được, tuy nuôi bằng sữa mẹ sẽ có chút cực khổ."
Lý Nguyên Thanh kiên nhẫn khuyên bảo: "Vừa sinh xong không được ăn đồ mặn, không thể bỏ nhiều muối được."
"Ta đã sinh ra nó thì phải cho nó thứ tốt nhất. Ngược lại thì chàng đang đau lòng cho ta hay là lo lắng nuôi bằng sữa mẹ sẽ làm thay đổi dáng người hả?"
Liễu Phán Nhi nắm lấy tay chồng mình, cười ngọt ngào: "Nguyên Thanh, chàng đừng lo lắng cho ta, thật ra ta vẫn rất tốt."
Nghe thấy vậy, Lý Nguyên Thanh càng căng thẳng, dịu dàng nói: 'Có việc gì nàng cứ nói, cho dù là lời gì cũng đừng giữ trong lòng.
Liễu Phán Nhi cười ha ha: "Ta chỉ nói thế thôi, chàng không biết sản phụ rất nhạy cảm hay sao? Rất dễ mắc bệnh trâm cảm sau sinh."
"Ta cảm thấy nàng thật là khó hiểu, ta ghét bỏ sự thay đổi dáng người của nàng lúc nào?"
"Chỉ hi vọng kiếp này chúng ta có thể ở bên nhau đến già, bình an khỏe mạnh."
Nghe thấy thế, Lý Nguyên Thanh lập tức lườm Liễu Phán Nhi.
"Trước kia ta còn không buông bỏ được rất nhiều lợi danh, nhưng bây giờ ta có chàng và các con là đủ rồi."
"Cho con bú sáu tháng, đến lúc đó là có thể ăn đồ bổ sung chất rồi, hơn nữa còn có thể uống chút sữa bò sữa dê, có nhiều chất dinh dưỡng."
Lý Nguyên Thanh gãi đầu: "Dù sao ta cũng không cho con ăn, nàng thấy tốt thì ta sẽ làm, ta tin nàng."
"Được, vậy quyết định thế nhé." Liễu Phán Nhi cười, dựa vào lòng phu quân, con gái bụ bẫm ngủ ở bên cạnh, trong lòng đã thấy rất vui mừng rồi.
Nghe thấy âm thanh cố đè nén ở bên ngoài, Liễu Phán Nhi biết bọn trẻ đến.
"Miêu Nhi tỷ, ta có thể ngủ được chưa?" Lý Tiểu Bảo nhỏ giọng hỏi, không muốn làm ồn lúc cha mẹ nghỉ ngơi.
Miêu Nhi tỷ cười: "Phu nhân đang thức, lão gia cũng ở đó. Nhưng em bé mới ngủ rồi, vẫn phải nhẹ tiếng chút."
Lúc này, Miêu Nhi tỷ nhìn thấy Lý Dung và Lý Lệ, mắt sáng lên, tiến lên hành lễ: "Thỉnh an Dung tiểu thu, Lệ tiểu thư."
Lý Dung cười nhẹ: "Thời gian này vất vả cho mọi người trong phủ chăm sóc cho nương của ta rồi, trong nhà có thêm một muội muội, việc tốt như thế phải ban thưởng."
"Truyền lời của ta, bổn cô nương thưởng cho mọi người một tháng tiền lương."