Không Gian Tồn Trăm Tỷ Vật Tư, Mẹ Kế Đưa Con Trai Chạy Nạn (Dịch Full)

Chương 1237 - Chương 1240: Nhũ Danh, Đại Danh (1)

Không Gian tồn trăm tỷ vật tư, mẹ kế đưa con trai chạy nạn Chương 1240: Nhũ Danh, Đại Danh (1)

Chương 1240: Nhũ Danh, Đại Danh (1)

Vụ lúa thứ hai ở thôn Cát Tường, lúa đã trĩu bông tràn ngập sắc vàng, sắp sửa có thể thu hoạch.

Những ngày này, Lưu thị vô cùng bận rộn, mỏi mắt mong chờ lúa nhanh chín, sau khi thu hoạch, phơi khô rồi bán cho quan phủ là nàng ấy đã có thể đi Kim Lăng.

Tuy Liễu Phán Nhi nuôi nhiêu con nhưng dù sao cũng chưa từng sinh con bao giờ.

Lưu Thị rất không yên tâm.

Vừa nóng vội thì mép miệng đã nổi mụn rộp.

Chu Thúy Hoa nhìn thấy dáng vẻ bận rộn của Lưu thị, cười hỏi: "Ngươi đang nhớ Liễu Phán Nhi đúng không?”

"Phán Nhi lân đầu mang thai sinh con, tuy bên cạnh muội ấy có ma ma, nhưng ta vẫn không yên tâm."

Chu Thúy Hoa nghĩ một hồi, sau đó nói: "Hay là ngươi đi đi? Lúa nhà ngươi, ta và thôn trưởng đại thúc của ngươi thu hoạch giúp, cân xong sẽ giao cho quan phủ?”

Không chỉ bên nhà Liễu Phán Nhi mà ngay cả nhà bọn họ muốn thu gạo, cũng chỉ có thể lén giữ lại một hai túi, toàn bộ số còn lại đều phải bán cho quan phủ.

"Thím à, chúng ta không phải không tin tưởng ngươi, mà là Phán Nhi đã dặn ta nhất định phải giao lúa cho quan phủ sau đó mới có thể đi Kim Lăng."

Chu Thúy Hoa nghe thấy vậy cũng không tức giận.

"Đợi giải quyết xong lương thực là ta có thể đi rồi, đến lúc đó, chuyện trong nhà và trên trấn còn cần thím giúp đỡ trông coi."

"Chuyện này, nếu ta làm không tốt, khi đến Kim Lăng Phán Nhi sẽ trách ta. Đợi đến khi thu hoạch ta sẽ nhờ trưởng thôn, thím và các chàng trai khỏe mạnh đến giúp nhà ta.

Chuyện lương thực là chuyện lớn, quả thật không thể làm qua loa được.

Lưu thị nghe thấy thế, hơi do dự, lắc đầu cười khổ.

Người đến đều là người trong thôn, còn có những người từng xuất ngũ đến nhờ cậy Lý Nguyên Thanh.

Lại nói, qua vài ngày.

Tất cả hạt lúa trong vùng đã chín, Lưu Thị gọi thanh niên trai tráng trong làng đến giúp đỡ.

Đó đều là lúa năng suất cao, đưa đến chỗ khác có thể khiến dân chúng nơi khác nâng cao đời sống, có thể tốt lên từng ngày, đây cũng là một loại công đức.

Thời tiết rất tốt, nhiều ngày liền trời đều rất đẹp, hơi nước trong hạt thóc bị bốc hơi hết thành hạt thóc khô.

Trong thôn có hơn một trăm người đến hỗ trợ.

Dùng ba ngày đã gặt hết thóc trên hơn một trăm năm mươi mẫu ruộng lúa, toàn bộ đều tuốt lấy hạt rồi phơi nắng.

Nhất là nhà của Đường Đại Trụ, toàn bộ bốn người đều qua đây giúp đỡ.

Người của quan phủ tự mình tới lấy hạt giống, cân trước mặt tất cả mọi người rồi đưa bạc cho Lưu Thị.

Lý Nam ở bên cạnh cũng vội vàng nói: "Đại bá Tiểu Hoa, muội muội lớn lên sẽ giống con, rất giống con đó."

Lưu Thị nhìn thấy đứa bé mới sinh được vài ngày có da thịt mềm mại nên vô cùng yêu thích.

Chính là như vậy, không nhanh không chậm đi đến được Kim Lăng thì Liễu Phán Nhi đã sinh đứa bé ra rồi.

Nàng ấy mang theo Lý Phương cùng đi đến Kim Lăng.

"Phán Nhi, sau này đứa bé này của muội nhất định sẽ rất xinh đẹp."

Đợi người trong nhà thu xếp thật tốt xong Lưu Thị mới chuẩn bị lễ vật, việc quản lý trong nhà và xưởng nhuộm với cửa hàng tơ lụa đều giao cho quản gia.

Lưu Thị nhìn Lý Nam, lại nhìn đứa bé nằm trong lòng mình, thật ra cũng không giống lắm.

Có điều đứa trẻ này háo hức như vậy nên nàng ấy cũng nói theo lời của con bé:

"Ôi này đừng nói chứ, thật sự có chút giống đó. Đây là ai nuôi đứa bé thì nó liền giống người đó. Nhất định là mỗi ngày A Nam đều đến thăm muội muội, giúp nương của con chăm sóc muội muội."

Lý Nam gật đầu liên tục: “Đúng ạ, chính là như vậy, bởi vì con thường xuyên tới chăm sóc muội muội nên muội muội lớn lên sẽ giống con."

"Đúng rồi, vẫn luôn gọi là muội muội, Nguyên Thanh đặt tên cho đứa bé này là gì vậy?” Liễu Phán Nhi cười cười: "Tên gọi là Lý Vi, tên ở nhà vẫn chưa đặt, mấy đứa trẻ còn đang tranh luận đấy."

Bình Luận (0)
Comment