Chương 1251: Đại Bảo Vẫn Còn Là Trẻ Con Mài (3)
Nghe được lời này, Liễu Phán Nhi hơi hơi sửng sốt, nhớ tới chuyện trước đó Tiểu Hoa tỷ thu xếp hôn sự cho Lý Phương và Lý Lệ.
Lý Phương năm nay mười bốn, cũng bởi vì tìm được người quen, cho nên hiểu biết rất nhiều, nhưng quá trình tìm hiểu lẫn nhau cũng khá phức tạp.
Sau khi hai nhà xem thử, xác định hai bên đều có ý nghĩ về chuyện này, mới nước chảy thành sông mà cầu hôn, đính hôn, sau đó dựa theo lục lễ để tổ chức hôn sự mà tiến hành.
Đến bước cuối cùng, mới là thành thân bái đường.
Chuyện này yêu cầu ít nhất hai ba năm, mới có thể hoàn thành.
Kể từ đó, chờ đến khi Lý Lệ mười sáu mười bảy tuổi, mới có thể thành thân.
Có khi là đợi đến mười tám cũng nên.
Tiền đề là phải đính hôn từ trước đó, mới không cần gấp gáp.
"Lão phu nhân nhắc nhở rất đúng, Đại Bảo ở trong mắt của ta, lúc nào cũng là đứa nhỏ, không nghĩ tới hiện giờ cũng đã mười một rồi."
Nhưng Liễu Phán Nhi cũng không phải là một cổ nhân, ở trong lòng nàng, Lý Đại Bảo mới mười một tuổi, vẫn chỉ là một đứa nhỏ chưa tốt nghiệp tiểu học mà thôi.
Liễu Phán Nhi nghe được Tề lão phu nhân nói, chỉ là vỗ vỗ đầu mình.
Nhưng mà, hôm nay là tiệc đầy tháng của hài tử nhà nàng, Tê lão phu nhân tới sớm như vậy, lại còn có liên tục khen Lý Đại Bảo, đây là có mục đích gì khác sao?
Đột nhiên nói đến chuyện làm mai, khiến cho nàng không tiếp thu ngay được.
Hiện giờ nàng là người cổ đại, không thể lấy tư duy của người hiện đại để tự hỏi, có một số việc, nàng cũng cần phải làm theo ý của người xưa.
Nếu như vẫn không chọn được đối tượng, Tiểu Hoa tỷ tuyệt đối sẽ không an tâm giống như bây giờ.
Liễu Phán Nhi cũng cảm thấy như vậy, nàng theo lời nói của Tề lão phu nhân mà trả lời.
Nghe được Liễu Phán Nhi nói như vậy, Tề lão phu nhân cũng cười: "Đúng vậy, đừng nhìn ta hiện tại tóc bạc đã đầy đầu, có đôi khi ta vẫn cảm thấy chính mình vẫn còn là một tiểu cô nương đấy!"
"Cả một đời người, chỉ chớp mắt một cái là đã trôi qua rồi. Phiên muộn là vậy nhưng đồng thời, nhìn lại một đống hài tử tôn tử thậm chí chắt trai ở bên người, lại cảm thấy mình đến nhân gian một lần cũng không uổng phí."
"Ôi, hài tử lớn lên nhanh quá, bất tri bất giác đã trưởng thành."
Tê lão phu nhân nghe được lời này, cũng biết trước đó Liễu Phán Nhi hoàn toàn không nghĩ tới việc hôn nhân của Lý Đại Bảo chút nào.
Ngày nào Lý Đại Bảo cũng bận giống như con quay, vừa đọc sách học tập luyện vỡ, lại còn làm phát minh.
Nhưng nếu có một chút thời gian rảnh thì Đại Bảo sẽ đưa đệ đệ muội muội đi chơi đùa, hiếu kính nàng và Lý Nguyên Thanh, phỏng chừng cậu nhóc còn không có nghĩ tới chuyện thành thân trong tương lai đâu.
"Lão phu nhân, ngài nói rất đúng. Ta sẽ dành ra thời gian để xem xét, đợi đến khi nào rảnh rỗi, ta cũng sẽ nói một chút với Đại Bảo, hỏi xem hắn ta thích cô nương như thế nào.'
Nhưng mà cũng không thể trách nàng được, Lý Đại Bảo năm nay mới mười một, kể cả nam tử hai mươi mới thành thân, cũng không phải là không có.
"Năm đó, lúc ta xem xét hôn sự cho ba nhi tử và nữ nhi cũng rất là hao tổn tâm huyết."
Tóm lại, chuyện gì đối với nữ tử cũng càng thêm hà khắc hơn.
Kể cả người có thân phận tôn quý như Cửu công chúa, đến mười tám còn chưa có đính hôn thành thân cũng bị người ta nghị luận.
Nhưng mà nữ tử thì không được, nếu đã qua mười lăm mà còn chưa có người hỏi thăm thì sẽ bị người ta phê bình, hơn nữa cũng chưa chắc có thể xem xét đến người trong sạch.
"Ngươi vẫn nên hỏi Đại Bảo một chút, giữa phụ mẫu và con cái nên nói chuyện với nhau nhiều hơn, không thể có ngăn cách trong lòng được."
Hiện tại Cố tổng đốc cũng đã hơn hai mươi, vậy mà mới vừa đính hôn thôi.