Không Gian Tồn Trăm Tỷ Vật Tư, Mẹ Kế Đưa Con Trai Chạy Nạn (Dịch Full)

Chương 1261 - Chương 1264: Các Ngươi Từ Bỏ Được Ư? (1)

Không Gian tồn trăm tỷ vật tư, mẹ kế đưa con trai chạy nạn Chương 1264: Các Ngươi Từ Bỏ Được Ư? (1)

Chương 1264: Các Ngươi Từ Bỏ Được Ư? (1)

"Đồng hồ càng được hoan nghênh hơn, bên này ta đã có rất nhiều chỗ đặt hàng, tạm thời không làm được đều được sắp xếp cho một năm sau."

Liễu Phán Nhi cười khẽ: "Mấy vạn lượng bạc, mấy chục vạn lượng bạc, mấy trăm vạn lượng bạc con cảm thấy có khác biệt lớn sao?"

"Nhà chúng ta đều có tính tiết kiệm, tiền tiêu vặt một tháng của con là hai mươi hai lượng, con cũng dùng không hết, con cần nhiều bạc như vậy làm gì?"

"Hơn nữa, bệ hạ cũng không phải người keo kiệt, có được tiên lời, ngài ấy cũng sẽ đưa con một phần."

"Còn có, nộp lên có thể có được thứ con muốn, vậy rất đáng giá. Đại Bảo, con cẩn thận nghĩ lại xem ta nói có đạo lý hay không?”

Lý Đại Bảo ngẫm nghĩ, cảm thấy cũng có đạo lý.

"Mẫu thân, vậy nếu ta giao nộp hết những thứ đó lên thì người và phụ thân có đau lòng không? Dù gì nhà chúng ta cũng đông con, về sau cũng có nhiều chỗ cần phải dùng tiền."

Điều mà Liễu Phán Nhi không lo lắng nhất đó là kiếm tiền, hơn nữa hiện tại Lý Nguyên Thanh còn làm quan.

"Tiền tài đối với chàng cũng chỉ đủ dùng là được, cũng sẽ không coi trọng những thứ đó.

Thêm nữa, khi giao nộp lên, bệ hạ vẫn sẽ để Lý Đại Bảo tiếp tục buôn bán như vậy.

Liễu Phán Nhi gật đầu, 'Buổi tối khi phụ thân con trở về, ta nói với chàng một tiếng là được."

Lý Đại Bảo trâm tư một lát, sau đó hạ quyết tâm: "Mẫu thân, vậy ta sẽ trình những thứ này lên cho bệ hạ. Đúng rồi, ta có nên nói với phụ thân về việc này không?"

"Ha hả, không sợ, đầu tiên là nhà chúng ta không thiếu tiền. Tiếp theo, người nhà của chúng ta chịu động não, sau này còn có thể nghĩ đến cách kiếm tiên khác, không thiếu hai thứ này."

"Một tháng tiền tiêu vặt của cha con ấy mà, ta chuẩn bị một trăm lượng bạc, phụ thân của con còn chẳng xài cho bản thân dù chỉ là năm lượng bạc."

Những cách thức kiếm tiên mà trước kia không dám lấy ra, hiện tại đều có thể lấy ra để dùng. Bởi vậy, không xót hai thứ để kiếm tiền là đồng hồ và lưu ly này thật. Mẫu thân đáp ứng rồi, hẳn là việc này sẽ thành công sớm thôi.

Liễu Phán Nhi cong môi cười: "Được chứ, giao việc này cho ta, con yên tâm đi."

Ở trong lòng Lý Đại Bảo, mẫu thân không gì là không làm được.

Lý Đại Bảo cười: "Cảm ơn phụ mẫu, mẫu thân, vậy bên phía Tề gia người có thể đánh tiếng cho bên đấy một cái hay không, để bên Tề gia người ta tạm thời đừng mai mối cho Tê cô nương nữa?"

Liễu Phán Nhi khẽ véo Lý Nguyên Thanh từ phía sau: "Có người lại nói nhi tử như vậy sao?”

Lúc này đây, Lý Nguyên Thanh cũng ngạc nhiên không thôi, nhưng mà rất nhanh đã phục hồi tinh thần lại.

"Thằng nhóc Đại Bảo này khôn khéo thật, mặt ngoài thì hàm hậu, một bụng tâm nhãn, nhìn thấy thứ tốt bèn ôm vào nhà mình."

Đến tối, Liễu Phán Nhi nói cho Lý Nguyên Thanh biết tính toán của Lý Đại Bảo.

Lý Nguyên Thanh cười ha hả: "Ta đây đang khen ngợi Đại Bảo mài Hiếm thấy nam nhân nào ở độ tuổi của Đại Bảo lại có sự quyết đoán như vậy, không đơn giản đâu."

Lý Nguyên Thanh ngẫm nghĩ: "Nếu Đại Bảo có quyết định này, hơn nữa lại có ý với cô nương Tề gia, thì không thể giấu việc này với Tê gia được."

"Thứ như tước vị này vô cùng hiếm hoi, vì bảo đảm vạn vô nhất thất*, ta còn định báo tin trước với Lương công công bên đó.'

"Vậy được rồi, để ta bảo Đại Bảo thu thập một phen, sau đó phái người cùng đi đến kinh thành với thằng bé."

Liễu Phán Nhi thấy Lý Nguyên Thanh cũng tán đồng, lúc này mới gật đầu.

(*Vạn vô nhất thất: không sơ hở, phải hết sức cẩn thận, chắc chắn; tuyệt đối không thể sai sót nhầm lẫn; không sơ hở tí nào)

"Có thể dùng bạc đổi lấy tước vị cũng không tồi, tương lai phân gia sinh hoạt một mình cũng có thể chống đỡ gia nghiệp."

"Có bên Tề gia đứng ngoài ủng hộ, không những hai nhà có thể đạt chung nhận thức về mối hôn sự, bọn họ còn sẽ góp thêm chút sức."

Bình Luận (0)
Comment