Không Gian Tồn Trăm Tỷ Vật Tư, Mẹ Kế Đưa Con Trai Chạy Nạn (Dịch Full)

Chương 1289 - Chương 1292: Chịu Trách Nhiệm Và Thay Đổi (1)

Không Gian tồn trăm tỷ vật tư, mẹ kế đưa con trai chạy nạn Chương 1292: Chịu Trách Nhiệm Và Thay Đổi (1)

Chương 1292: Chịu Trách Nhiệm Và Thay Đổi (1)

Lý Phương thấy Lý Anh Nương như vậy cũng xúc động, thật ra thì ban đầu, họ đều là những người mà Lý lão gia và Lý lão phu nhân có thể tùy ý vứt bỏ, mua bán.

"Haiz, chúng ta đều là người bị hại. Tam thúc và dì thiện lương, vì danh tiếng của mình, chắc cũng chỉ có thể ráng nhịn thôi, nhưng sợ là đám người đáng ghét đó lòng tham không đáy.

"Nếu họ không được lợi gì từ chỗ Tam thúc thì chắc chắn sẽ không bỏ qua cho người. Người đừng vội, bình tĩnh lại đi.'

"Bây giờ người đã xuất giá, là người của Chu gia, vậy nên người cứ thương lượng với trượng phu và công công của người xem nên giải quyết chuyện này thế nào. Như người nói đó, họ biết đường ngang ngõ tắt, chắc sẽ có cách."

Lý Anh Nương nghe Lý Phương khuyên, cũng dần bình tĩnh lại.

"A Phương, ta biết con muốn tốt cho ta, cũng muốn ta ra mặt đối phó đôi phụ mẫu độc ác đó.'

"Ta đã biết chuyện này rồi, con mau về đi. Sau này, người nói chuyện này cho ta là Triệu Nhị Lâm, không phải con."

"Những chuyện dơ bẩn, đen tối này đều do ta làm, không phải con làm, biết chưa hả?"

"Nhưng ta không giống vậy, ta có thể danh chính ngôn thuận xử lý những chuyện này, hơn nữa trước đây, công công của ta đã từng làm mấy chuyện đen tối, chắc chắn có cách.'

Lý Anh Nương lắc đầu, trong mắt lộ vẻ kiên định và áy náy.

"Mấy năm qua, tuy ta không đòi hỏi gì Tam ca và Tam tẩu nhưng ta biết ta đã lấy được rất nhiều thứ từ họ."

"Chu gia cũng vì nể mặt Tam ca và Tam tẩu nên mới đối xử tốt với ta như vậy, cũng xem như hết lòng hết dạ."

"Ta có thể có được ngày hôm nay đều nhờ có sự quan tâm của Tam ca và Tam tẩu, cũng nhờ đó mà ta mới có thể gả cho một gia đình sung túc ở phương nam này."

"Mặc dù ta không quá thông minh nhưng ta vẫn luôn biết những chuyện đó. Con còn nhỏ, còn chưa thành thân, làm những chuyện này, nói những lời này sẽ ảnh hưởng đến con."

Lý Phương nghe Lý Anh Nương nói vậy thì hơi sửng sờ: "Tiểu cô cô, người... Người không cần làm vậy, thật ra thì..."

"Tiểu cô cô, cảm ơn người." Lý Phương chân thành gọi Lý Anh Nương là tiểu cô.

Lúc đầu, Lý Phương cố ý tới báo chuyện này cho Lý Anh Nương là vì muốn lợi dụng Lý Anh Nương để ra mặt giải quyết chuyện này.

Nhưng Lý Anh Nương lại đột nhiên không muốn Lý Phương dính vào chuyện này khiến Lý Phương rất cảm động.

"Bây giờ Tam ca và Tam tẩu đều không ở đây, Tiểu Hoa tỷ cũng vậy nên ta phải ra mặt để giải quyết chuyện này. Yên tâm đi, rồi sẽ có cách thôi."

Lý Phương cứ vậy mà bị Lý Anh Nương "đuổi đi", ngẩn ngơ về tới nhà.

Lý Anh Nương cũng cười, lau nước mắt, nói: "Con thật lòng gọi ta một tiếng tiểu cô thì ta chính là trưởng bối của con, đương nhiên phải che chở các con."

"Con mau về đi, trời tối rồi, đừng đi lung tung ở ngoài. Tam tẩu thường nói thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng, rồi sẽ có cách thôi."

Vào lúc này, Lý Anh Nương muốn che chở nàng, Lý Phương sẽ ghi nhớ ý tốt này.

Lý Lệ thấy vậy thì vội hỏi: "Tỷ, sao rồi? Lý Anh Nương có ra tay không?”

Lý Phương híp mắt nhìn muội muội nàng, vẻ mặt cực kỳ nghiêm túc: "A Lệ, đó là tiểu cô của chúng ta, không được gọi thẳng tên như vậy, không lễ phép chút nào."

"A Lệ, vừa nãy, khi ta nói chuyện này cho tiểu cô cô biết, mặc dù bà ấy rất sợ nhưng sau khi bình tĩnh lại thì đã ôm hết mọi chuyện."

Vẻ mặt của Lý Phương rất nghiêm túc, ánh mắt khi nhìn muội muội cũng tràn đầy nghiêm túc.

"Hả?" A Lệ sửng sốt, khuôn mặt tràn đầy khó hiểu: "Đại tỷ, tỷ uống lộn thuốc hả? Không phải chúng ta có xích mích với Lý Anh Nương à? Sao giờ tỷ lại cung kinh với bà ta vậy? Tỷ gọi bà ta là tiểu cô cô, không lẽ thật sự xem bà bà là tiểu cô cô à?"

"Bà ấy bảo sẽ thuyết phục công công và trượng phu hỗ trợ, sẽ không để Tam thúc và dì phải khó xử, muốn báo đáp Tam thúc và dì. Hơn nữa, bà ấy còn bảo tỷ và muội không cần lo, cũng không cần ra tay, không muốn cho chúng ta dính vào chuyện này."

Bình Luận (0)
Comment