Không Gian Tồn Trăm Tỷ Vật Tư, Mẹ Kế Đưa Con Trai Chạy Nạn (Dịch Full)

Chương 1304 - Chương 1307: Cứu Người Giữa Đường (2)

Không Gian tồn trăm tỷ vật tư, mẹ kế đưa con trai chạy nạn Chương 1307: Cứu Người Giữa Đường (2)

Chương 1307: Cứu Người Giữa Đường (2)

Liễu Phán Nhi cũng mơ mơ hồ hồ nghe thấy, Hình như vậy, Báo Tử, mau đi xem xem sao.”

"Vâng, phu nhân!" Báo Tử vâng lệnh, cưỡi ngựa lên trước xem tình huống thế nào.

Sau khi Báo Tử đi thăm hỏi xong thì biết có người bị bệnh, hắn còn đích thân lên xem xét, quả thực là như vậy, không phải giả.

Báo Tử quay về bẩm báo, Liễu Phán Nhi vừa nghe thấy trẻ nhỏ sốt co giật cũng vô cùng lo lắng.

Liễu Phán Nhi đích thân xuống xe, đi tới xe ngựa của Tống đại phu ở phía sau,' Tống Đại Phu, phía trước có trẻ nhỏ bị bệnh, phiên người cùng ta xuống xe, đi xem xem đứa nhỏ thế nào."

Tống đại phu lương y như từ mẫu, nghe thấy có người bị bệnh liền lập tức đáp ứng,'Phu nhân đợi một chút, Tống mỗ ta xuống ngay đây."

Tống đại phu bước xuống, cùng Liễu Phán Nhi đi qua.

Liễu Phán Nhi mắt thấy một vị tráng hán cưỡi trên con lừa già, trên lưng cống một đứa nhỏ chuẩn bị đi, liền gọi to một tiếng,' Tráng sĩ phía trước kia, đợi một chút, ở đây có đại phu, cũng có thuốc."

Đại ca vẫn còn đang ở trấn Cát Tường đợi cả nhà xum họp sống những ngày hạnh phúc. Nếu như chất tử xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, phụ thân và đại ca nhất định rất đau buồn.

Lúc này nghe thấy lời của Liễu Phán Nhi, hơn nữa còn dẫn theo một ông cụ tóc bạc phơ bước tới, mọi người đều vô cùng kinh ngạc.

Hoắc Lão Nhị phía trước nghe thấy Liễu Phán Nhi cũng lập tức quay người, từ trên lưng lừa nhảy xuống.

Mẫu thân của đứa nhỏ bị ốm Hoắc đại tẩu nghe thấy liền quỳ xuống trước mặt Liễu Phán Nhi/Đa tạ phu nhân cứu nhi tử của ta, nhi tử của ta mới năm tuổi, tối hôm qua vẫn còn khoẻ khoắn. Sáng sớm đã khởi hành, bị trúng gió rồi."

Phu nhân nhà giàu đều lương thiện như vậy sao?

"Phu nhân cứu mạng, chỉ cần phu nhân cứu chất nhi của ta, cả nhà chúng ta nhất định cảm tạ phu nhân."

Sơn dân ở bên đường, vốn dĩ bởi vì không có chứng minh thân phận, lúc này đang trốn ở bên đường, không dám lên tiếng, nhường đường cho đoàn người Liễu Phán Nhi đi qua.

Hoắc Lão Nhị và Hoắc đại tẩu lên xe ngựa,'Đại phu, cầu xin ông, nhất định phải cứu được chất tử của ta."

Lý Dung biết mẫu thân đang bận nên vội vàng xuống xe, dưới sự hộ tống của thị vệ dẫn theo đệ đệ muội muội cùng xuống, đi về chiếc xe ngựa ở đằng sau.

Xe ngựa của Liễu Phán Nhi rất rộng rãi, Hoắc Lão Nhị đưa đứa nhỏ lên xe, Tống đại phu cũng lên xe, lập tức bắt mạch cho đứa nhỏ, bắt đầu điều trị.

Liễu Phán Nhi gật đầu, thanh âm dịu dàng,'Bên ngoài lạnh, A Dung, con dẫn đệ đệ muội muội đến xe ngựa của dì Tiểu Hoa nhé."

Trên xe ngựa đã có sẵn nước ấm, Liễu Phán Nhi chỉ chỉ cái cốc bên trên,' Mau rót nước ra, cho đứa bé uống thuốc."

"Quả thực là nhiễm phong hàn, chỗ ta đây có thuốc viên, cứ uống tạm trước, đến huyện thành ta lại kê thuốc sắc thuốc cho, uống liền ba bữa sẽ khỏi thôi."

Nói xong, Tống đại phu lấy ra hộp thuốc từ chỗ dược đồng, sau đó lấy ra một bình thuốc ở trong đó, đổ ra hai viên thuốc nhỏ.

Tống đại phu động viên,'Đừng vội, để ta xem xem."

Hoắc đại tẩu áy náy, Cái cốc này tốt quá, chúng ta lỡ làm bẩn cốc rồi."

Tống đại phu sợ đứa nhỏ sốt hồ đồ cắn phải lưỡi, liền lấy mùn gỗ cho đứa nhỏ cắn chặt, còn châm cứu cho đứa nhỏ nữa.

Những người này muốn đến trấn Cát Tường sao?

Liễu Phán Nhi nhướng mày, trấn Cát Tường?

Hoắc Lão Nhị vội vã thúc giục,' Đại tẩu, đến trấn Cát Tường, một cây nhân sâm của chúng ta có thể bán tận hai trăm lượng bạc, có thể trẻ được ân tình của phu nhân."

Hoắc đại tẩu cầm lấy cái cốc, đổ nước ấm vào rồi đút thuốc cho đứa nhỏ.

Liễu Phán Nhi lắc đầu, ánh mắt chân thành; Cốc dùng qua có thể rửa sạch, không có gì to tát cả. Lại nói nữa, cốc chỉ là đồ vật vô tri, mạng của đứa nhỏ quan trọng hơn. Mau lên, đừng lê mê nữa."

Bình Luận (0)
Comment