Không Gian Tồn Trăm Tỷ Vật Tư, Mẹ Kế Đưa Con Trai Chạy Nạn (Dịch Full)

Chương 1370 - Chương 1373: Tiêu Chuẩn Kép (3)

Không Gian tồn trăm tỷ vật tư, mẹ kế đưa con trai chạy nạn Chương 1373: Tiêu Chuẩn Kép (3)

Chương 1373: Tiêu Chuẩn Kép (3)

Họ không có nhiều thời gian nên cần phải mang rất nhiều đồ.

Liễu Phán Nhi thu dọn hành lý, Lưu thị cũng tới giúp nàng, trân trọng từng giây còn được gặp nàng.

"Phán Nhị, ta biết lần này bọn muội đi, chắc hẳn rất lâu mới quay về. Trong nhà còn có ta, bọn muội không cần lo đâu."

Liễu Phán Nhi mỉm cười: "Tiểu Hoa tỷ, ta yên tâm mà. Nếu có cơ hội, ta sẽ tranh thủ dẫn bọn nhỏ quay về."

"Nếu thật sự bận đến mức không về được thì ta sẽ phái người vê sắp xếp, chắc chắn sẽ không đối xử tệ với A Phương và A Lệ."

Lưu thị cười: "Cho dù bọn muội không về thì ta cũng hiểu được tấm lòng của bọn muội mà. Chuyện của triêu đình quan trọng hơn, không cần lo chuyện trong nhà."

Sau khi thu dọn xong, Liễu Phán Nhi ngồi xuống, cầm tách trà Miêu Nhi bưng tới, uống mấy ngụm.

"Tiểu Hoa tỷ, sau khi ta đi, nếu ta và Nguyên Thanh đi lâu không về, tỷ phải phái người giám sát kỹ Diêm thị và Tiểu Mai đó."

Liễu Phán Nhi cười: "Chúng ta là người một nhà, phải đồng cam cộng khổ. Sau này cuộc sống sẽ tốt thôi, tỷ đừng lo."

Nghe vậy, Lưu thị gật đầu, cười nói: "Được, muội cứ yên tâm, ta sẽ để ý chuyện này. Cho dù thế nào thì ta và họ cũng xem như từng đồng mệnh tương liên."

Lưu thị nhìn Liễu Phán Nhi với ánh mắt ngập tràn sự biết ơn, nàng ấy nắm tay Liễu Phán Nhi, đôi mắt ửng đỏ.

Liễu Phán Nhi cảm khái: "Đúng vậy. Vốn dĩ ta còn lo, bây giờ thì yên tâm rồi. Chỉ cần cho một con đường sống là đã có thể sống tốt."

"Đã trải qua nhiều chuyện như vậy mà Diêm thị vẫn có thể nuôi nữ nhi sống tốt, chứng tỏ nàng ta cũng là một người kiên cường, khiến ta bội phục."

"Là muội và Nguyên Thanh đã tiếp thêm sức lực cho ta và Diêm thị. Nếu không có bọn muội, cho dù chúng ta có ở lại Giang Nam thì cũng không thể sống thuận buồm xuôi gió như bây giờ.'

"Nếu họ có khó khăn gì thì tỷ cứ phái người giúp đỡ. Chúng ta và họ không có ân oán gì cả, muốn trách thì phải trách đôi lão già ác độc kia." Liễu Phán Nhi suy tư một lát rồi nói: "Để nàng ta vào đi."

Liễu Phán Nhi và Lưu thị đều sửng sốt, cả hai nhìn nhau, không hiểu sao Diêm thị lại tới đây?

Lưu thị nhỏ giọng nói: "Chắc là nàng ta tới tiễn muội đấy?"

Lúc Liễu Phán Nhi và Lưu thị đang thương lượng, Ngưu Nhi muội từ ngoài bước vào: "Phu nhân, Diêm thị của cửa hàng tơ lựa trấn Hắc Sa tới cầu kiến."

Sau khi mọi người đều ra ngoài, Diêm thị cởi mũ, tháo khăn che mặt: "Tiểu Hoa tỷ, Phán Nhi, ta chưa báo trước đã tới, mong hai người không phiền."

Liễu Phán Nhi nói với Miêu Nhi tỷ: "Miêu Nhi, ngươi cũng lui ra đi, đứng ngoài trôm nom."

"Dạ, phu nhân." Miêu Nhi đồng ý, lui ra ngoài.

Ngư Nhi muội dẫn Diêm thị bước vào, nàng ta đội mũ, đeo khăn che mặt.

Mấy năm qua, Diêm thị vẫn luôn biết rõ mọi chuyện trong thôn Cát Tường và trấn Cát Tường, đương nhiên cũng biết hai nữ nhi của Lưu thị nhờ đi theo Liễu Phán Nhi mà có được một mối hôn sự tốt.

Lúc trước, khi người ở thôn Cát Tường tới trấn Hắc Sa làm ăn, nàng ta đã lấy khăn che mặt nên không có ai nhìn rõ mặt nàng ta nhưng nữ nhi Tiểu Mai lại bị người khác thấy.

Hiện tại, hai người họ đang mở một cửa hàng tơ lụa ở trấn Hắc Sa, mỗi năm đều kiếm được không ít tiền.

Bởi vì họ chỉ cần nhận là Nhị tẩu và điệt nữ của Lý Nguyên Thanh, mọi người sẽ lập tức biết lai lịch của họ, vì thế nên họ chỉ có thể tiếp tục mai danh ẩn tích.

Diêm thị muốn nữ nhi dựa vào thân phận của Liễu Phán Nhi và Lý Nguyên Thanh để có được một cuộc hôn nhân tốt nhưng hoàn toàn không khả thi.

Đây đều là nhờ Lý Nguyên Thanh và Liễu Phán Nhi giúp nàng ta và nữ nhi.

Có điều, người trong thôn Cát Tường đều biết nàng ta và nữ nhị, biết rõ quá khứ xấu xa của hai người.

Bình Luận (0)
Comment