Không Gian Tồn Trăm Tỷ Vật Tư, Mẹ Kế Đưa Con Trai Chạy Nạn (Dịch Full)

Chương 1393 - Chương 1396: Biết Ăn Nói Nhưng Có Hơi Ngốc. (2)

Không Gian tồn trăm tỷ vật tư, mẹ kế đưa con trai chạy nạn Chương 1396: Biết Ăn Nói Nhưng Có Hơi Ngốc. (2)

Chương 1396: Biết Ăn Nói Nhưng Có Hơi Ngốc. (2)

Chu Bình đế nghe vậy thì cười lớn, vốn dĩ hắn ta rất tò mò cô bé nghịch ngợm biết leo trèo này mà giờ nghe thấy lời nói ngây thơ của Lý Nam thì cuối cùng cũng không nhịn được nữa.

"Lý tướng quân, đúng là cha giỏi sẽ không sinh con chẳng ra gì, con gái của ngươi rất dũng cảm, nếu là con trai nhất định sẽ trò giỏi hơn thầy, trở thành Đại tướng quân."

Lý Nguyên Thanh khiêm tốn,'Đứa nhỏ này rất nghịch ngợm, khi còn nhỏ phải chịu khổ, lớn lên liền không câu nệ, y như con khỉ vậy."

Lý Nam không vui,'Cha, A Nam không phải là khỉ, hơn nữa Bệ hạ nói sai rôi. Cho dù A Nam là con gái thì tương lai cũng sẽ trở thành người lợi hại và có thể ra trận giết địch."

Lý Nguyên Thanh nghe con gái khoe khoang thì nhéo mũi bé: "Ra trận giết địch thì phải luyện võ rất vất vả, con cả thèm chóng chán và còn không học binh pháp thì làm sao có thể ra trận giết địch được?"

Lý Nam gãi đầu, suy nghĩ một lúc rồi nói: "Đúng là rất vất vả. Vậy con sẽ trồng trọt, làm ăn tốt cùng nương để dân chúng có đủ ăn. Có sức mạnh thì rất nhiều người có thể bảo vệ lãnh thổ mà không bị chết đói."

Gương mặt Lý Nam mũm mm, vừa nhìn đã biết là tạng người có thể ăn được.

Chu Bình đế cười nói và duỗi tay nhéo mặt của Lý Nam/Lý ái khanh, con gái của ngươi có phước lành."

Xem ra Lý ái khanh và Đức Thụy phu nhân đã khen ngợi hắn ta rất nhiêu khi ở nhà, điều này càng làm cho tâm tình của Chu Bình đế dễ chịu hơn.

Lúc này, Lý Tiểu Bảo chạy từ hậu viện tới, vừa thở hổn hển vừa nói: "A Nam, mau hành lễ với Bệ hạ, đừng không biết lớn nhỏ."

Lý Nam ngẫm lại liền gật đầu,'Đúng là có chút thất vọng nhưng cha và nương ta đã nói Bệ hạ là một vị hoàng đế anh minh và tốt bụng, nhất định sẽ được lưu truyền từ đời này sang đời khác.'

Chu Bình đế cười,'Miễn lễ, không cần hành lễ. Trẫm không thể bay, có phải A Nam rất thất vọng không?"

Lý Nam cười cười: "Cha, cha thả con xuống, con sẽ lạy Bệ hạ.”

Nếu lời này do người lớn nói thì Chu Bình đế cảm thấy nó có thể là lời nịnh nọt nhưng nếu do một cô bé nói thì Chu Bình đế cảm thấy rất hài lòng.

Lý Nam gật đầu liên tục,'Đúng vậy, Bệ hạ nói đúng, A Nam đúng là có phước lành." Đại hoàng tử và Nhị hoàng tử cảm thấy hứng thú với Lý Nam có đôi mắt to tròn, họ cảm thấy cô bé này rất dũng cảm.

Lý Nam liên tục gật đầu,'Được, A Nam nhất định sẽ cố gắng."

Lý Tiểu Bảo cũng rất phấn khích, Bệ hạ đã đích thân động viên, cậu càng phải học tập chăm chỉ hơn trong tương lai.

"Vậy trẫm sẽ tiếp tục cố gắng, phấn đấu trở thành một vị hoàng đế anh minh để được lưu truyền qua các thời đại." Chu Bình đế mỉm cười nói: "“A Nam và Tiểu Bảo, nếu các ngươi cũng nỗ lực thì tương lai sẽ lợi hại giống như cha nương và các ca ca."

Vừa nghe liên biết đây là một đứa trẻ ham chơi.

Bé không giống như mấy muội muội trong cung, tất cả đều rụt rè, sau khi gặp phụ hoàng thì cũng chẳng nói được gì.

Ngoài ra họ cũng cảm thấy Lý Nam đặc biệt thú vị, cô bé là người trèo cây giỏi nhất thôn Cát Tường sao?

Ở trước mặt hoàng đế mà cô bé cũng có thể nói chuyện đĩnh đạc.

Đại hoàng tử và Nhị hoàng tử rất hâm mộ, từ khi còn nhỏ bọn họ đã học chữ, đọc sách và luyện võ, thậm chí chơi một lúc cũng không được chứ đừng nói gì đến trèo cây.

Họ đột nhiên cảm thấy làm đứa trẻ của Đức Thụy phu nhân cũng khá tốt, cuộc sống chắc chắn rất thú vị, bằng không sẽ không nuôi dưỡng được một đứa nhỏ nghịch ngợm, ngây thơ lại táo bạo như Lý Nam.

Lý Tiểu Bảo kia tuy còn nhỏ nhưng vẫn có thể trả lời trôi chảy những câu hỏi về học hành của phụ hoàng.

Chỉ cân không phát triển quanh co, tương lai nhất định sẽ trở thành trụ cột ...

Bình Luận (0)
Comment