Chương 1467: Không Thể Bỏ Qua (1)
Địa thế của Thành Bắc Vân rất nguy hiểm, dễ phòng thủ, khó tấn công, nhiều năm như vậy, Đại Chu chỉ phòng thủ ở Tang Thành, chưa từng xâm chiếm Thành Bắc Vân
Tam hoàng tử chỉ để lại 2 vạn người, trong lòng cảm thấy chỉ cần bảo vệ thành là quá đủ, nên đã yên tâm lên đường đi tranh giành hoàng vị
Nhưng những người này không ngờ tới Đại Chu sẽ xuất binh
Binh lính ở Thành Bắc Vân không thể tin được, Đại Chu dùng quân như một con cừu, liệu chúng ta có thể vượt qua ranh giới mà tấn công Thành Bắc Vân không?
Nhưng Đại Chu vừa phát động chiến tranh!
Mọi người đã vội vàng đứng dậy nghênh địch, nhưng khi nhìn thấy đại quân đông nghìn nghịt ở phía dưới, họ đã bị dọa đến phát run
Lý Nguyên Thanh không tiến công, mà chọn cách bao vây, chỉ cử một nhóm nhỏ đi tấn công
Mục đích hắn làm thế này một mặt là để giảm bớt thương vong, một mặt khác là để hấp dẫn sự chú ý của binh sĩ thành Bắc Vân, thu hút hết toàn bộ binh lực qua đây
Những người này cầm khiên nhẹ bước lên trước, có thể chắn được tên bắn từ trên thành lâu, hạn chế tối đa được rất nhiêu sự thương vong
Còn thêm ba mươi nghìn đại quân có thể tiến thẳng vào từ cửa thành Tây, đến lúc đó trước sau đều bị tấn công, thành Bắc Vân có khả năng không thể tấn công lại mà sẽ tự phá thành
Tuy đại quân của Đại Chu không tấn công thẳng lên, để bớt lại chút áp lực cho thành Bắc Vân, nhưng trong lòng của tướng quân thủ thành lại có cảm giác không ổn lắm
Tướng quân thủ thành bên trên không dám thờ ơ, chuẩn bị sẵn sàng để chào đón quân dịch, phản kích lại tấn công nhóm nhỏ của Lý Nguyên Thanh
Trên thực tế cũng giống với dự đoán của Lý Nguyên Thanh, bao vây ở cổng chính từ sáng cho tới tối không hề ngừng nghỉ
Rõ ràng là có thể cho toàn quân tấn công một lượt, tại sao lại phải chia thành nhiều nhóm nhỏ để tấn công cơ chứ?
Cho nên là người của thủ hạ Lạp Mạc Nhĩ mới có thể nhân cơ hội mà mở cửa thành Tây
Có người mang giày đạp lên, cả giày, ủng đều bị cháy Một người còn lại đốt than cho cháy rực lên rồi bỏ trên máy bắn đá, lúc thì ném lên thành lâu, lúc thì ném thẳng xuống đất
Các viên than đỏ rực bay tán loạn, rơi vào cơ thể người nóng đến nổi la oai oái
Đến khu vực không xa cổng thành thì mấy cái khiên chắn dàn thành một hàng, một máy bắn đá loại nhỏ được thả xuống
Nhìn thấy cục đỏ rực kia ném lên cổng thành rồi lập tức tránh đi sau đó lại giội nước lên
Chờ tới khi xách lên mấy thùng nước để dập lửa rồi thì trận tiếp theo cũng tới
Các binh sĩ thủ thành cứ lặp đi lặp lại xách lên rất nhiều nước
"Mau giội nước." Tướng quân thủ thành lập tức ra lệnh cho mọi người dập lửa
Tuy giảm bớt được thương vong nhưng lại làm cho mọi người trông vô cùng nhếch nhác
Sau khi Lưu Khuê nhận được quân lệnh, lại nhìn thấy được sự vội vàng trên cổng thành thì đã biết thời cơ tới rồi
Ở đây chỉ còn rất ít người để bảo vệ thành trì, vả lại lại không hề phát hiện ra ngoài thành đã có đội quân của Đại Chu đang mai phục
Ngoài cổng thành Tây, lúc này phụ tá Lưu Khuê của Lý Nguyên Thanh dẫn theo ba mươi nghìn binh mã đến ngoài thành
Đêm khuya người thủ thành bên trên nâng cao tinh thần để ứng chiến, bên dưới vẫn không ngừng sự tấn công
Người của Lạp Mạc Nhĩ thầm lặng leo lên trên thành lâu dẫn tới sự hỗn loạn chỗ đó
Cứ tiếp tục kéo dài như thế sẽ vô cùng mệt mỏi
Vừa hạ lệnh là bắt đầu tấn công
Dựa vào càng ngày càng có nhiều binh sĩ Bắc Nhung bị giết chết cổng thành cũng được mở ra
Người ở cổng Tây thành Bắc Vân đa số đều đến chi viện cho cổng Nam, người còn ở lại không nhiều lắm mà giờ còn bị bất ngờ tập kích. Trên cổng thành lập tức được đốt khói báo động cần được chỉ viện
Chờ người bên trên cảm nhận được thì cửa thành đã bị mở ra