Chương 1470: Thu Hút (2)
Nhưng binh sĩ Đại Chu đều nghĩ như vậy, họ muốn báo thù cho những người đã ra đi trước đây, nếu không thể làm hài lòng những suy nghĩ này của họ, sau này sẽ ảnh hưởng đến lực chiến đấu
Bởi vì không làm như vậy, thì những binh sĩ này có thể sẽ không biết được rằng họ đánh trận vì điều gì?
Ngoài ra thì các quan viên phú thương Bắc Nhung này cũng có không ít chỗ tốt, rà soát được càng nhiều thì từ trên xuống dưới đều có phần hết
Cấp cao thì được chia nhiều còn cấp thấp sẽ được ít hơn
Chẳng qua là dù ít, thì cũng nhiều hơn so với lương trong quân
Đây cũng là một nguyên nhân cực kỳ quan trọng
Có những quy định trước đó của Lý Nguyên Thanh, binh sĩ Đại Chu đến thành Bắc Vân không hề giết phụ nữ và trẻ em Bắc Nhung, cũng không cường bạo nữ nhân Bắc Nhung
Có thể làm được những chuyện này là tốt rồi, dù sao thì năm đó rất nhiều binh sĩ Bắc Nhung đã tàn sát rồi còn cường bạo rất nhiều phụ nữ người Hán
Nói chung đây đã là những việc có nhân tính nhất là Lý Nguyên Thanh có thể làm rồi
Sau khi nhanh chóng gả chồng, đứa con đầu tiên sẽ được gọi thẳng là con hoang, hoặc là ném đi không cần nữa, chỉ sợ giữ lại dòng máu của kẻ thù
Hai trợ thủ còn lại phụ trách kiểm đếm tài sản trong nhà cũng những quan viên phú thương
Lưu Khuê làm những việc này quen đường quen lối hết rôi, năm đó ở thành Tây Bắc, nhiều tù binh thế kia cũng được hắn đích thân sắp xếp
Nói chung đây chính là thảm kịch nhân gian
Có phụ nữ Đại Chu bị ép vào nhà của quan viên phú thương thì có cơ hội được miễn trừ lao dịch
Có người tính cách mạnh mẽ tự vẫn chết ngay, những vẫn có người sống tiếp
Tuy Viên tri phủ kia cũng là quan văn, nhưng từ nhỏ đã luyện võ, thân thể cũng cường tráng, vào lúc mấu chốt cũng có thể tự bảo vệ tính mạng chính mình
Lý Nguyên Thanh phái người đưa thư để cho Viên tri phủ qua để quản lý thành Bắc Vân Vốn nên cho Cố Thiệu tới, nhưng sợ thành Bắc Vân có nhiều nguy hiểm. Cố Thiệu chỉ là thư sinh, nhỡ đâu bị thương đoán chừng Cửu công chúa sẽ nhảy lên mất
Nghỉ ngơi chỉnh đốn qua hai ngày, thành Bắc Vân đã bị khống chế hoàn toàn
Dân chúng trên đừng vui mừng nhảy múa hoan hô
"Đại thắng! Đại thắng! Thu phục thành Bắc Vân!"
Sứ giả báo tin xông vào cổng thành cũng bắt đầu la to
Thành Tang bên kia biết được tin tức Lý Nguyên Thanh đã khống chế được thành Bắc Vân mọi người đều rất vui mừng
Sau khi Triệu đại tướng quân nhận được hội báo cũng vô cùng vui mừng, tạo dựng sự nghiệp, mở rộng lãnh thổ, tạo nên chiến công chưa từng có cũng là như thế này
Trong lòng Viên tri phủ vui mừng, tuy trước kia cũng có khó khăn, nhưng có khó khăn mới có thể lập công, sau đó mới được thăng quan!
Viên tri phủ cố nén cười nhưng vẫn không nén được, cũng chắp tay: "Đa tạ Cố đại nhân chỉ bảo."
"Chúc mừng Viên đại nhân thăng chức." Cố Thiệu chắp tay về hướng Viên tri phủ
Cố Thiệu và Viên tri phủ cũng biết tin rồi chúc mừng lẫn nhau
Cố Thiệu cười cười: "Ta chỉ làm chuyện trong bổn phận của ta thôi, là do Viên đại nhân quản lý tốt thành Tang. Sau này đến thành Bắc Vân chắc chắn cũng có thể quản lý tốt.
Triệu đại tướng quân mau chóng viết bản tấu, sau đó đưa chung với bản tấu của Lý Nguyên Thanh cùng đưa về kinh thành
"Chuyến này Viên mỗ phải tới thành Bắc Vân, tạm thời giao thành Tang lại cho Cố đại nhân, nhờ cậy Cố đại nhân chăm sóc."
Cố Thiệu gật đầu: "Đây là điều nên làm, trước khi bệ hạ phái người tới thì Cố mỗ sẽ trông nom. Ngoài ra Cố mỗ cũng phải mau chóng dâng thư, năm sau tu sửa đường xi măng từ thành Tang tới thành Bắc Vân
Viên tri phủ hiếu kỳ, hắn không biết gì về xi măng, hỏi: "Xi măng mà Cố đại nhân nói rất thân kỳ sao? Ta cũng từng nghe bạn bè ở kinh thành nhắc tới nhưng được được thấy tận mắt bao giờ?”