Không Gian Tồn Trăm Tỷ Vật Tư, Mẹ Kế Đưa Con Trai Chạy Nạn (Dịch Full)

Chương 1528 - Chương 1531: Gia Phong Rất Quan Trọng (2)

Không Gian tồn trăm tỷ vật tư, mẹ kế đưa con trai chạy nạn Chương 1531: Gia Phong Rất Quan Trọng (2)

Chương 1531: Gia Phong Rất Quan Trọng (2)

Tôn thị vừa nghe nói sẽ bị trúng gió tê liệt, cũng không dám quấy phá gì nữa.

Lúc nghe thấy tiếng cãi cọ bên nhà Trần gia, Đường nương tử nhanh chóng giữ chặt Đường Vân Sơn đang muốn chạy qua: "Chàng đừng đi, nếu qua đó, cũng không có ai cảm kích đâu."

Đường Vân Sơn dừng chân, trên mặt lộ vẻ khó hiểu: "Bên đó xảy ra chuyện gì vậy? Nghe giọng nói này, hình như là của đệ muội, hai phu thê nhà họ đánh nhau à?”

Đường nương tử gật đầu: "Chắc hẳn là hai phu thê cãi nhau, nhưng lão Trần sẽ không cố ý đánh Tôn thị. Kể cả có đánh đi chăng nữa, thì vẫn còn Trần Thanh Tùng và Trân Thanh Sơn, hai người bọn họ đương nhiên không thể nhìn thân phụ đánh thân mẫu được!"

"Dù sao người như Tôn thị cũng thiếu răn đe, trước kia chỉ cảm thấy nàng ta có chút nhỏ nhen. Nhưng không nghĩ tới sau khi cưới con dâu, lại còn khắc nghiệt như vậy. Mễ thị là một cô nương xinh đẹp như thế, vậy mà sau khi gả đến nhà nàng ta, lại bị tra tấn không ra hình dạng gì.

"Đứa nhỏ Thanh Sơn kia là người tốt như vậy, nhưng đến bây giờ cũng không có ai tới cửa làm mai, gia đình mà Tôn thị coi trọng, cũng trực tiếp cự tuyệt câu hôn. Còn không phải bởi vì người ta chướng mắt người như Tôn thị sao?"

"Ở phương Nam, cô nương ở gia đình có thể ăn no mặc ấm, đều không phải được lớn lên dưới sự yêu thương của người nhà sao? Sao có thể bằng lòng gả đến nhà chồng như vậy chứ? Nếu lão Trần còn chưa nhìn ra điều này, thì đúng sống uổng phí vài thập niên rồi."

Đường Vân Sơn nghe thê tử nói như vậy, thì đi theo thê tử về phòng, vẻ mặt cảm kích mà nhìn về phía thê tử: "Nhà chúng ta ít nhiêu cũng nhờ có nữ tử thâm minh đại nghĩa như nương tử, mới có thể khiến cho nhà chúng ta ngày càng thịnh vượng."

Phu thê Đường gia đồng lòng, vậy nên cuộc sống cũng càng thịnh vượng.

Đường nương tử cười nói: "Ta cũng không nghĩ tới, Cố tú tài có bốn nữ nhi, một nhi tử. Trong nhà cũng có chút vật tư và máy móc, lại còn có một lớp dạy học vỡ lòng ở huyện thành, ăn uống cũng không lo."

Đường Vân Sơn cười cười: "Được đó, mười ngày nữa chính là hôn sự của A Lệ và Cố Thất Lang, đến lúc đó hẳn là có thể nhìn thấy khuê nữ nhà Cố tú tài, chúng ta xem trước rồi nói tiếp."

"Cố tú tài cho người đến xem Nhị Trụ, có lẽ cũng đã tìm hiểu hết gia đình chúng ta rồi, cảm thấy cũng không tồi, họ xem đây là việc hôn nhân khá tốt, nên mới đề cập đến. Nhưng mà, chúng ta cũng không thể chỉ nghe lời người khác nói không, mà phải đi hỏi thăm. Nếu là thỏa đáng, thì việc hôn nhân này có thể thành công."

"Gia phong không tồi, sở dĩ họ nhìn trúng Nhị Trụ của chúng ta, vẫn là bởi vì năm trước, trên đường Nhị Trụ của chúng ta làm buôn bán, gặp được Cố tú tài bị lật xe, nên đã cứu Cố tú tài."

Đường nương tử gật đầu: "Ừm, chàng yên tâm, trong lòng ta hiểu rõ mà."

"Lúc nãy, hàng xóm ở cách vách có đến chuyển lời cho chúng ta, người chuyển lời cho chúng ta là thân tộc bà con xa của Cố gia, vẫn là một tú tài, muốn kết thân cùng với nhà chúng ta, trong lòng ta cũng cực kỳ tự hào."

Trái lại người như Tôn thị, vừa tính toán chỉ li, hơn nữa còn lòng dạ hẹp hòi, nói ra nói vào, bàn lộng thị phi, lại tự cho mình là thông minh.

Dùng sự chân thành để đối đãi, suy nghĩ chu toàn, vì người khác suy nghĩ, tự nhiên cũng có thể nhận được sự tán thành và sự đối đãi hiền lành của người khác.

Đường gia và Trần gia chính là như vậy, có người rộng lượng lại còn thông tuệ như Đường nương tử quản gia, cho nên gia phong sẽ càng ngày càng tốt, đường đi cũng sẽ ngày càng rộng mở.

Trong cuộc sống cũng có rất nhiều ví dụ như vậy, xuất phát điểm của hai nhà giống nhau. Đều không khác nhau là mấy, nhưng có người lại sống càng ngày càng tốt, còn có người lại dừng chân tại chỗ, thậm chí có người càng ngày càng kém.

Bình Luận (0)
Comment