Không Gian Tồn Trăm Tỷ Vật Tư, Mẹ Kế Đưa Con Trai Chạy Nạn (Dịch Full)

Chương 1534 - Chương 1537: Phu Cương Không Phấn Chấn (1)

Không Gian tồn trăm tỷ vật tư, mẹ kế đưa con trai chạy nạn Chương 1537: Phu Cương Không Phấn Chấn (1)

Chương 1537: Phu Cương Không Phấn Chấn (1)

Nhị hoàng tử Ngọc Hằng có chút suy nghĩ, đã sớm nhịn không được, ngồi trên lưng ngựa đến gần hỏi: "Cố Tấn, vừa rồi trong lúc đón dâu, có phải bọn họ hù dọa ngươi không? Sẽ không thực sự đánh ngươi, đúng không?”

Đại hoàng tử Ngọc Trạch tính cách chín chắn cũng ngạc nhiên lắm.

Cố Tấn dở khóc dở cười: "Không phải dọa ta đâu, nếu ta dám làm bừa sẽ thật sự đánh ta đấy."

Ngọc Hằng sửng sốt, có chút thương hại nhìn về phía Cố Tấn: "Vậy chẳng phải sau khi thành thân ngươi sẽ trở thành ông chồng yếu đuối sao?"

Cố Tấn không cho đó là đúng: "Nam chủ ngoại, nữ chủ nội, hiện tại Tấn là mệnh quan triêu đình làm việc vì bệ hạ, chuyện trong nhà đương nhiên sẽ do nương tử làm chủ. Hơn nữa, nương tử là do ta trăm cay nghìn đắng mới xin cưới được về nhà, ta đương nhiên phải yêu thương kính trọng nàng.

Ngọc Hằng vẫn không tin: "Ta cảm thấy nhiều lúc nhà gái chỉ đang thị uy thôi, sẽ không thật sự đánh ngươi.'

Cố Tấn biến sắc: "Thật sự sẽ đánh ta đó, năm đó lúc Tam thúc và Lý đại tướng quân nhậm chức ở Kim Lăng, vì để người Nhật lơ là cảnh giác mà để ta đi giả bộ bị bọn họ mua chuộc. Khi đó ta cố tình giả bộ bị Xuyên Bổn Thứ Lang xúi giục, nên đến trấn Cát Tường từ hôn. Lúc đến trên người ta gọn gàng chỉnh tề, lúc về khắp mặt ta bầm dập, trên người chỗ nào cũng đều xanh tím, cả người đầy trứng thối."

"Không chỉ tỷ muội Lý gia đánh ta đâu, ngay cả những người trong thôn trấn biết ta đến từ hôn cũng đến đánh ta, còn mang đồ ăn lá cây với trứng thối ném hết lên người ta nữa. Có mấy cụ ông cụ bà còn đuổi theo ta mấy dặm liền."

Cố Tấn cười cười: "Lời của Nhị hoàng tử nói sai rồi, cuộc đời ta chỉ có một người là A Lệ, trong lòng cũng chỉ có nàng ấy, trong lòng A Lệ tất nhiên cũng chỉ có ta, một đời một kiếp một đôi nhân tình, thật tốt làm sao. Ta tin tưởng nàng, nàng tin tưởng ta, nếu ở giữa có những người khác thì sự tin tưởng này sẽ bị giảm đi rất nhiều. Mặc kệ là quan lớn hay chỉ là quan nhỏ, Tấn đều chỉ có một người con gái là A Lệ."

Ngọc Hằng nghĩ ngợi, sau đó nói: "Lúc đó ngươi không làm quan, bây giờ làm quan rồi thì bọn họ không dám đánh ngươi đâu."

Đại hoàng tử Ngọc Trạch và Nhị hoàng tử Ngọc Hằng sau khi nghe xong, ánh mắt nhìn về phía Cố Thất Lang có chút đồng tình.

"Nói sau này làm quan nhưng so ra mà nói không phải Đức Thụy phu nhân bậc cao hơn ta sao? So với ta thì Lý đại tướng quân không phải lợi hại hơn sao? Lý Đại Bảo là Hầu gia, Lý Dung là con gái thân sinh của Kim Lăng Hầu, Cha nuôi của Lý Nam là Ninh Hầu Lương Công Công, Lý Vi là con gái bảo bối của Đức Thụy phu nhân và Lý Đại tướng quân. Những người này ta đều không thể trêu được, hơn nữa ta cũng không nghĩ muốn làm bậy gì cả, ta chỉ muốn sống tốt với nương tử của ta rồi sinh thật nhiều mấy đứa trẻ."

Cố Tấn muôn vàn cảm khái: "Lúc ấy ta có danh cử nhân, theo lý thuyết cũng không thể đánh ta, nhưng còn không phải vẫn bị đánh sao? Tuy rằng chỉ là diễn nhưng nhóm người em trai em gái bên vợ không biết rõ chân tướng sự việc, người trong thôn trấn cũng không biết, ra tay rất nặng đó."

"Cố Thất Lang, vậy ngươi làm quan cho tốt, chờ khi làm được quan lớn thì ngươi cũng không cần phải để ý cẩn thận nhiều thứ nữa." Ngọc Hằng cười nói cổ vũ Cố Tấn.

Đại hoàng tử Ngọc Trạch và Nhị hoàng tử Ngọc Hằng đều kinh ngạc.

Người này so với những người bình thường theo chân bọn họ không giống nhau.

Hơn nữa bên người có Tam thúc Cố Thiệu như bông hoa trên núi làm gương, Cố Tấn càng không có suy nghĩ linh tinh gì.

Đại hoàng tử và Nhị hoàng tử nghe xong rơi trầm tư.

Từ nhỏ Cố Tấn đã được Cố lão phu nhân nuôi dưỡng, hơn nữa ở Cố gia có một quy định, chỉ những người ba mươi tuổi không có con trai mới được nạp thiếp.

Bình Luận (0)
Comment