Không Gian Tồn Trăm Tỷ Vật Tư, Mẹ Kế Đưa Con Trai Chạy Nạn (Dịch Full)

Chương 157 - Chương 157: Thuê Người Trông Dưa (2)

Không Gian tồn trăm tỷ vật tư, mẹ kế đưa con trai chạy nạn Chương 157: Thuê Người Trông Dưa (2)

Chương 157: Thuê Người Trông Dưa (2)

Sau khi cơm nước xong xuôi, Liễu Phán Nhi cùng với Lưu thị đi tới nhà Lý Đại Tráng.

Lý Đại Nương thấy đôi chị em dâu này cùng nhau tới nhà mình, bèn chào hỏi niềm nở: "Lý Đại Nương, hiện nay ruộng dưa nhà ta đã chín, hơn nữa còn đã trông thêm các loại cây trồng khác, trước mắt đều đã ra hoa kết trái cả rồi, ta lo sẽ có nhím hay thỏ chạy tới ruộng trộm dưa nên trong ruộng dưa cần có người trông nom. Nhưng nhà ta lại toàn là nữ nhân và hài tử, nửa đêm còn ở trong ruộng dưa trông dưa thì không được thích hợp. Ta và đại tẩu cũng đã thương lượng một phen rồi, chúng ta tính cứ một ngày một đêm thì sẽ được một cân gạo, thuê Đại Tráng tới trông dưa cho chúng ta. Đại Nương, người thấy thế có được không?”

Lý Đại Nương nghe được lời này thì vỗ đùi một cái: "Cái này thì có gì mà không được cơ chứ, đương nhiên là được. Ngày mai ta sẽ để Đại Tráng tự dựng một cái lều canh dưa, sau đó khiêng cái giường trúc của nhà chúng ta qua đó. Ăn ở đều ở bên đó để trông dưa cho nhà ngươi.

Một ngày được một cân gạo, đủ cho mẫu tử bọn họ ăn rồi.

Hiện giờ số gạch đất nung đã đủ rồi, không cần phải làm gạch đất nung nữa, Lý Đại Tráng cũng vì thế mà trở nên nhàn rỗi. So với việc ở nhà ngủ thì thà rằng đi trông dưa cho người ta còn hơn.

Lý Đại Tráng cười ha hả nói: "Hai vị tẩu tử cứ yên tâm, ta đảm bảo sẽ trông dưa cẩn thận."

"Vậy thì được, chúng ta cứ quyết định như thế nhé." Liễu Phán Nhi cười đáp, hai nhà giúp đỡ lẫn nhau, có Lý Đại Tráng giúp trông coi ruộng dưa thì nàng không còn lo những người khác trong thôn sẽ đố ky mà tìm tới phá hoại nữa.

Lúc hai người họ trở về nhà, trời cũng đã tối.

Ba chữ đơn giản này vậy mà khiến Lưu thị hoàn toàn tin tưởng.

Liễu Phán Nhi hỏi ngược lại: "Trước đây cũng là người cùng một thôn cả, nhưng không phải trong thôn vẫn xảy ra những chuyện trộm gà bắt chó như thường đấy sao? Dưa nhà chúng ta ngon, nếu lại còn bán được ra tiên thì sao mấy người đó có thể không ghen ghét chứ?”

Trong mắt Lưu thị lộ ra vẻ ao ước: "Tam đệ muội, dưa của nhà chúng ta có thể bán ra tiền không?”

"Ta không quan tâm được nhiều như vậy, ta chỉ quan tâm đến chuyện nhà chúng ta." Liễu Phán Nhi đáp lời: "Không chỉ có mỗi chúng ta nghĩ đến việc này, hôm nay ta cũng thấy nhà thôn trưởng đã bắt đầu dựng lều rồi, bọn họ cũng sẽ sắp xếp người trông coi ruộng dưa ở bên đó."

Lưu thị gật đầu, thở dài một tiếng: "Cũng là do cuộc sống khổ sở quá, nếu như mọi người đều được ăn no mặc ấm thì sẽ không có ai đi ăn trộm nữa."

Liễu Phán Nhi gật đầu, vô cùng tự tin: "Đương nhiên là có thể, tin tưởng ta."

Lưu thị khẽ giọng nói: "Tam đệ muội, chắc người trong cùng một thôn sẽ không đến trộm dưa của nhà chúng ta đâu nhỉ?"

Hắn ta rất có trách nhiệm, đi vòng vòng trong ruộng, nếu nhìn thấy nhím thì sẽ lấy cây gậy tới kẹp nó mang ra ngoài vứt.

Ngày hôm sau, Liễu Phán Nhi và Lưu thị, thêm cả Lý Đại Tráng cùng nhau dựng lều trúc, trong ngoài đều dọn dẹp sạch sẽ, lại còn đặc biệt đào thêm một cái hố để đốt ngải cứu.

Lý Đại Tráng trực tiếp chuyển chiếc giường trúc trong nhà tới đây, đặt bên trong lều, rồi ngay ngày hôm đó bắt đầu hỗ trợ trông coi ruộng dưa.

Mỗi lần tam đệ muội nói lời này thì thông thường đều sẽ không có vấn đề gì.

Người trong thôn thấy Lý Đại Tráng giúp Liễu Phán Nhi và Lưu thị canh ruộng dưa, hơn nữa còn giúp hái dưa rồi khiêng dưa xuống nên ai cũng bàn luận sôi nổi.

Có lẽ vì chỉ mới vừa bắt đầu chín nên dưa thu hoạch được không nhiều, nhưng bọn họ vẫn hái được ba giỏ dưa hấu và hai giỏ dưa gang.

Lý Đại Tráng hỗ trợ hai người họ khiêng mấy giỏ dưa đó đặt lên trên xe bò.

Sau khi mặt trời xuống núi, Liễu Phán Nhi và Lưu thị bắt đầu tỉ mỉ tìm kiếm những trái dưa hấu và dưa gang chín vàng trong ruộng.

Bình Luận (0)
Comment