Không Gian Tồn Trăm Tỷ Vật Tư, Mẹ Kế Đưa Con Trai Chạy Nạn (Dịch Full)

Chương 1602 - Chương 1605: Mẹ Ruột Tìm Đến Tận Cửa (1)

Không Gian tồn trăm tỷ vật tư, mẹ kế đưa con trai chạy nạn Chương 1605: Mẹ Ruột Tìm Đến Tận Cửa (1)

Chương 1605: Mẹ Ruột Tìm Đến Tận Cửa (1)

Khi Liễu Phán Nhi nâng cốc trà lên để uống, Miêu Nhi tỷ quỳ dưới đất và nói: "Phu nhân, nô tỳ và Báo Tử ca có một việc cầu xin."

Liễu Phán Nhi thở dài một cái và sau đó cười: "Cho Báo Tử vào đi."

Cửu công chúa cũng thắc mắc: "Miêu Nhi, ngươi đây là có việc gì vậy?”

Miêu Nhi tỷ đỏ mặt: "Hồi công chúa, nô tỳ và Báo Tử ca không còn trẻ nữa, muốn thành thân rồi."

Những đệ đệ muội muội bên dưới đã dần dần trưởng thành, có thể làm việc rồi.

Trách nhiệm của nàng ấy và Báo Tử ca cũng đã được thực hiện, nên bắt đầu suy nghĩ vê vấn đề của bản thân.

Cửu công chúa nghe thấy điều này, ngay lập tức lấy một cây trâm vàng trên đầu xuống: "Cây trâm này, bổn cung ban thưởng cho ngươi, chúc ngươi tân hôn vui vẻ."

Miêu Nhi tỷ ngạc nhiên, nhìn qua Liễu Phán Nhi, không dám nhận phần thưởng từ Cửu công chúa.

Liễu Phán Nhi nhìn Báo Tử, người đã hơn hai chục tuổi, mặc dù không quá đẹp trai lắm nhưng rất vững vàng, không tiếc lời khen ngợi.

Liễu Phán Nhi cười: "Nếu là do công chúa ban thưởng, thì ngươi hãy nhận lấy đi. Những năm qua, ngươi đã hầu hạ hết lòng, Cửu công chúa cũng đã thừa nhận ngươi."

"Nô tỳ chắc chắn sẽ làm tốt công việc." Miêu Nhi tỷ hứa.

Cửu công chúa cười: " Sau này hãy hầu hạ phu nhân thật tốt, đừng vì thành thân rồi mà làm nữa.

Miêu Nhi tỷ chấp hai tay lại, nhận lấy bằng hai tay: "Đa tạ công chúa ban thưởng, đa tạ phu nhân.”

Lúc này, Báo Tử bước vào phòng, khấu đầu cho Liễu Phán Nhi và Cửu công chúa: "Đa tạ Phu nhân đã thành toàn."

Dù sao, những thứ mà công chúa sử dụng đều đặc biệt tốt.

Liễu Phán Nhi gật đầu, đây mới là tình cảm con người thường thay đổi: 'Ừ, không tệ, ngươi nghĩ như vậy là đúng. Đã chọn ngày chưa?”

Báo Tử cười: "Cũng phải nhờ gặp được người tốt như phu nhân và tướng quân, thì mười đứa trẻ mồ côi bọn ta mới sống sót."

"Bây giờ, đệ đệ muội muội đã trưởng thành và có thể làm việc rồi, ta và Miêu Nhi tỷ quyết định thành thân. Sau này, chúng có tốt hay không, đều dựa vào bản thân chúng, bọn ta cũng phải tự lo cho bản thân mình rồi."

"Hai người thân là là huynh trưởng và trưởng tỷ đối với những người không có mối quan hệ huyết thống này, đã thực hiện hết chức trách của mình rồi."

"Trung thành cũng không phải là do một tờ khế ước bán thân có thể quyết định được, vì vậy không cân phải lo lắng."

Liễu Phán Nhi cười, khua tay: "Không cần đâu, bây giờ Đại Chu khuyến khích nô lệ tự mình chuộc thân. Ngươi thành thân rồi, ta vui mừng cho các ngươi."

"Đợi đến khi khế ước mười năm kết thúc, nếu các ngươi mong muốn làm việc ở chỗ ta, chúng ta sẽ lại ký khế ước, không cần ký khế ước bán đứt."

Báo Tử cười: "Hồi Phu nhân, vẫn chưa chọn. Người có ơn cứu mạng, nên ta và Miêu Nhi muốn trực tiếp bán thân làm nô, từ văn thư bán đợ chuyển thành khế ước bán đứt, để làm việc cả đời bên cạnh phu nhân."

Báo Tử và Miêu Nhi tỷ dập đầu: “Đa tạ phu nhân nhân từ."

"Chút nữa ta sẽ chọn một ngày tốt cho các ngươi, rồi chuẩn bị một phần của hồi môn cho Miêu Nhị, tổ chức hôn lễ cho các ngươi. Nhưng, các ngươi phải chờ một chút. Dù sao Đại Bảo cũng sắp thành thân, các ngươi cũng phải giúp ta chuẩn bị xong hỷ sự này."

"Nếu sau hỉ sự của Đại Bảo, khi đã bận rộn xong, rồi tổ chức hỉ sự cho các ngươi, ta sẽ cho các ngươi nửa tháng nghỉ phép, không cần làm gì cả, chỉ có vợ chồng hai người, đi du ngoạn khắp nơi, coi như là cách thưởng cho những năm tháng tận tâm tận lực chăm sóc cho gia đình bọn ta.'

Liễu Phán Nhi cười: "Hôn sự của các ngươi cũng quan trọng, nếu như các ngươi kết hôn trước, không kịp để đi tuần trăng mật, thì sau đó đã phải bận rộn làm việc ngay."

Báo Tử và Miêu Nhi tỷ cung kính khấu đầu: "Đa tạ phu nhân, việc hôn sự của Đại Bảo thiếu gia rất quan trọng."

Bình Luận (0)
Comment