Không Gian Tồn Trăm Tỷ Vật Tư, Mẹ Kế Đưa Con Trai Chạy Nạn (Dịch Full)

Chương 1612 - Chương 1615: Người Đó Có Gì Đặc Biệt? (3)

Không Gian tồn trăm tỷ vật tư, mẹ kế đưa con trai chạy nạn Chương 1615: Người Đó Có Gì Đặc Biệt? (3)

Chương 1615: Người Đó Có Gì Đặc Biệt? (3)

"Người cảm thấy gả chồng là một lựa chọn tốt thì gả, mấy năm nay người sống rất khá, ta cũng có một cuộc sống không tồi, vậy là đủ rồi."

Trương Vấn Hoa nghe được những lời này thì hơi sửng sốt, bà ta không ngờ Lý Đại Bảo có thể bình tĩnh như thế.

Lý Đại Bảo lớn lên có vài phần giống bà ta, cũng có vài phần giống với người chồng cũ quá cố của Trương Vấn Hoa.

Bà ta đã từng nghĩ đến viễn cảnh Lý Đại Bảo sẽ oán trách, sẽ tức giận, sẽ nhìn bà ta với ánh mắt căm phẫn.

Chỉ không nghĩ tới tình huống bình tĩnh hòa nhã của hiện tại.

Nếu như cậu cảm thấy căm phẫn tức giận thì điều đó chứng tỏ trong lòng cậu vẫn còn để ý.

Mặc dù lúc ban đầu sẽ có chút xấu hổ, nhưng sau khi bà ta khóc lóc cầu xin thì có thể sẽ làm cho Lý Đại Bảo mềm lòng.

Chính là, này hết thảy.

"Chuyện đã trôi qua lâu vậy rồi, cho dù có ba hoa chích choè về nó thì cũng không có ai tin tưởng. Ta cũng không muốn giải thích quá nhiều."

Bởi vì không thèm để ý nên mới bình tĩnh như thế.

Lúc này Dương tộc trưởng tức giận nói: "Đừng nói hay hơn ca hát. Trong những năm cha Đại Bảo đi lính, ngươi và Vương Thiết Trụ này đã có hành động mắt đi mày lại với nhau rồi..."

Cha dượng là Vương Thiết Trụ ôm con trai Tiểu Thạch Đầu, căn bản là không dám ngẩng đầu lên.

Trương Vẫn Hoa há miệng thở dốc, không biết nên nói cái gì.

Trương Vãn Hoa nghe thấy mấy câu này bèn vội vàng mắng: "Mẹ kiếp đồ chó, dù cho Trương Vẫn Hoa này tái giá thì cũng sẽ tái giá một cách quang minh chính đại, ngươi không thể bôi nhọ ta như vậy."

Chỉ là sự bình tĩnh của Lý Đại Bảo đã đánh nát tất cả những điều này.

Bây giờ, cho dù có là vì thể diện thì Lý Đại Bảo cũng sẽ tiếp nhận bọn họ.

Vốn dĩ Dương tộc trưởng còn lời muốn nói, nhưng ông ta đã bị Dương Đại Lượng đứng bên cạnh ngăn lại. Bọn họ lại đây là để thơm lây chứ không phải là lại đây để cãi nhau.

"Bây giờ ngươi vũ nhục ta chính là đang vũ nhục Đại Bảo, đến cùng thì ta vẫn là thân sinh mẫu thân của Đại Bảo."

Mặc dù đi theo bên cạnh cha mẹ Dương, cậu sẽ có nhiều thứ, nhưng mà đối với chuyện ấm ức phải nhận khi còn nhỏ, cậu cũng vô cùng để ý.

Dương Đại Lượng cười cười: "Thẩm, chuyện trước đây đã qua hết rồi, bây giờ Đại Bảo không tính toán nữa, chúng ta cũng vậy."

Lý Đại Bảo nghe được lời này, nhìn sang Dương Đại Lượng.

Nếu bọn họ lại đây là vì tiên, vì được thơm lây thì cần gì phải làm loạn đến quá mức chịu đựng như vậy chứ?

Liễu Phán Nhi thương Lý Đại Bảo, nhìn về phía những người này: "Trước khi sự việc được điều tra rõ ràng, các ngươi cứ đợi ở trong sân trong nhà, không được đi lại lung tung.

"Ta sẽ sắp xếp người hầu hạ chăm sóc chuyện ăn ở cho các ngươi, ta cũng biết mục đích các ngươi tới đây lần này. Ta vẫn là câu nói kia, nếu như Đại Bảo yên ổn, các người sẽ yên ổn."

"Đừng tưởng rằng cách xa ngàn dặm ta sẽ không biết chuyện ở quê quán của các ngươi! Các ngươi không biết hoàn cảnh của chúng ta, không có nghĩa là ta không biết của các ngươi."

"Đại Bảo có thể diện, các ngươi mới có thể diện. Dù sao Đại Bảo cũng chưa từng nói không cho các ngươi lợi ích gì. Nếu như các ngươi ở bên ngoài ăn nói lung tung, làm ảnh hưởng đến thanh danh của Đại Bảo. Thì ta sẽ nói ra hết toàn bộ những chuyện năm đó các ngươi đã làm.

"Ngược lại, nếu như Đại Bảo không ổn, tất cả các ngươi cũng đừng mong yên ổn. Cho nên khi các ngươi nói chuyện ở bên ngoài, nhớ kỹ phải giữ gìn thể diện."

"Nếu ai khiến cho Đại Bảo nhà chúng ta phải chịu thiệt thòi, bị tổn thương, ta là người làm mẹ, dù cho không phải là mẹ ruột của Đại Bảo, nhưng ta nuôi nấng nó, ta dạy dỗ nó, tất nhiên cũng sẽ sẵn lòng làm tất cả mọi chuyện vì nó."

Bình Luận (0)
Comment