Chương 1633: Đối Nội Đối Ngoại (2)
Không chỉ có vậy, còn phải cử người sang, lấy danh nghĩa thương lái, để có thể dò la tin tức trước.
Đối với bọn họ, Lý Nguyên Thanh mang binh đánh giặc, nước Tây Vân bị tận diệt, chỉ là chuyện sớm muộn mà thôi.
Muốn chiếm được thêm nhiều không gian sinh tồn thì chỉ có thể tìm kiếm thêm nhiều vùng đật mà thôi.
Nước Tây Vân tuy rằng ở Tây Bắc, nhưng nơi này có diện tích đất rộng, cũng là một vùng đất không tồi.
Mặt khác, sau khi nước Tây Vân bại trận, sẽ có rất nhiều tù binh và nô lệ, có thể giảm bớt tình trạng thiếu thốn nô bộc trong các gia đình Trung Nguyên.
Với các hạng mục pháp lệnh của Đại Chu, có rất nhiêu nô bộc tự nguyện chuộc thân, chủ mua còn không thể ngăn cản, tạo thành tình trạng thiếu thốn lao động trong các đại gia tộc.
Kèm theo đủ loại mục đích, càng ngày càng có nhiều người, hướng về Tây Bắc, rời khỏi thành Tây Bắc, đi đến nước Tây Vân.
Ở bên kia nước Tây Vân, sau khi biết được kế hoạch đã thất bại, lại thêm phần hoảng loạn.
Cứ như vậy, cách ba ngày lại đàm phán một lần, dù sao thì cũng phải có lợi, kéo dài như vậy, cốt là để làm tê liệt toàn bộ nước Tây Vân.
Vừa ra lệnh tăng cường phòng ngự, vừa sai người đến giải thích với Đại Chu, đây chỉ là suy nghĩ của một vài người, không hề liên quan đến những người trong hoàng tộc như bọn họ.
Tuy điều kiện hà khắc, nhưng với số lương thực được cung ứng, thì vẫn có thể tiếp tục đàm phán.
Vua của nước Tây Vân nghe thấy chỉ là đòi bồi thường, chứ không phải là tấn công, ngay lập tức thở phào nhẹ nhõm.
Quan viên của Đại Chu bên này cũng đã đến được nước Tây Vân, bèn lên án mạnh mẽ hành vi tội ác của nước Tây Vân, hơn nữa còn mang quốc thư đến cho hoàng đế Đại Chu, yêu cầu nước Tây Vân bồi thường.
Quan viên của Lễ Bộ thừa nước đục thả câu, bày ra bộ dạng nghênh ngang, cũng rất tùy tiện, nhưng đều được thỏa mãn tất cả. Lão quốc vương khi đó còn sợ đến bất tỉnh nhân sự, trước đó còn ho ra một ngụm máu.
Trước sự chứng kiến của những người thân thích, Lý Đại Bảo và Tê Thục Viện chính thức trở thành vợ chồng.
Lý Nguyên Thanh đợi đến khi vết thương của Lý Đại Bảo gần lành, tìm một ngày tốt, mời hết các bạn bè thân thích của nhà họ Tề và nhà họ Tề tê tựu tại một nơi.
Tê Thục Viện một lần nữa khoác lên mình hỷ phục, Lý Đại Bảo cũng mặc lên mình đồ của tân lang, bái đường thành thân với Tê Thục Viện.
Đại Chu bên này cũng đánh trống khua chiêng, nhưng đều chỉ làm trong âm thầm.
Lý Đại Bảo khom mình hành lễ cảm tạ: "Đa tạ bệ hạ."
"Thiên Công Hầu của trẫm thành thân rồi, chúc Thiên Công Hầu sớm sinh quý tử." Chu Bình Đế cười nói, trong lòng lộ rõ sự vui mừng, cuối cùng cũng đã quay trở lại rồi.
Bây giờ hắn ta cứ nhớ đến túi tiền to bị người khác cướp mất là trong lòng lại hoảng SỢ.
Lúc này, Chu Bình Đế mặc thường phục, dưới sự hộ tống của Lương Bảo cùng thị vệ, đi đến phủ nhà họ Lý.
Tê Thục Viện cũng cảm thấy rất vinh hạnh.
Tuổi cũng không còn nhỏ, vài ba năm nữa, cũng có thể tìm hôn phối rồi.
Không chỉ có vậy, bây giờ đã có rất nhiều người dò la xem nhà của Phu nhân Đức Thụy còn có con trai hay con gái nào nữa không.
Hiện tại trong cả kinh thành, có ai không ngưỡng mộ Hầu phủ Lan Lăng cơ chứ?
Trên dưới nhà họ Tề ai nấy cũng rất vui mừng, nhà thông gia này đúng là quá hợp rồi. Mọi thứ đều lo toan cho nhà gái, cũng rất biết cách giữ mặt mũi cho đàng gái.
Tuy rằng cô nương A Dung đã trở thành vợ của đại hoàng tử, các nàng khác đều với không tới nữa, nhưng bên dưới vẫn còn có Lý Nam và Lý Tiểu Bảo.
Thể diện của nàng ấy, đều đã được nhà chồng và chồng nàng ấy vớt vát toàn bộ.
Những gia đình có con gái tầm tuổi đó, thì đều quan tâm đến Lý Tiểu Bảo, nghe nói Lý Tiểu Bảo học hành rất tốt, tương lai sẽ thi khoa cử, chắc chắn sẽ có thành tích.