Không Gian Tồn Trăm Tỷ Vật Tư, Mẹ Kế Đưa Con Trai Chạy Nạn (Dịch Full)

Chương 1640 - Chương 1643: Lòng Dân Quan Trọng (3)

Không Gian tồn trăm tỷ vật tư, mẹ kế đưa con trai chạy nạn Chương 1643: Lòng Dân Quan Trọng (3)

Chương 1643: Lòng Dân Quan Trọng (3)

Lão bách tính của Tây Vân quốc chỉ cần bằng lòng buông bỏ vũ khí là có thể được chia đất, chia ruộng.

Đồng thời còn bãi bỏ chế độ nông nô của Tây Vân quốc.

Tất cả phục tùng theo người quản lý Đại Chu, đều là thân phận bách tính tự do.

Ruộng đất sản xuất được chia, ngoài giao cho quan phủ hai phần còn dư lại đều là của mình.

Điểm này đã kích thích mạnh đến bách tính của Tây Vân quốc.

Bởi vì là người của Tây Vân quốc, bọn họ chưa tính là dân tự do, bọn họ không có ruộng đất của mình, cũng không có bãi cỏ của mình.

Thức bọn họ trồng, bò, dê, ngựa mà bọn họ nuôi, ngoài một chút để nuôi sống mình và gia đình, còn lại đều phải giao cho lãnh chúa.

Tiểu lãnh chúa lại giao đồ cho đại lãnh chúa, đại lãnh chúa lại giao những thứ này cho quốc vương.

Làm như vậy có thể được bạc cũng có thể được thưởng dê, bò.

Làm nhiều nhất nhưng cuối cùng lại nhận được ít nhất, hơn nữa còn bị tâng lớp quý tộc bắt nạt.

Không chỉ không phản kháng, mà còn tố cáo những quý tộc của Tây Vân quốc muốn phản kháng.

Sau khi Lý Nguyên Thanh ban bố luật lệ như vậy, vừa khôi phục thân phận dân chúng tự do, tính tích cực rất cao.

Người đánh giặc chết cũng là nông nô ở tâng thấp nhất, chết cũng vô ích, có thể có được bồi thường, ít lại càng ít, thậm chí là không có.

Ngoài ra, Lý Nguyên Thanh còn hiệu triệu mọi người hăng hái ghi danh tham dự giải phóng những nông nô Tây Vân quốc khác để cho những nông nô đáng thương này cũng có thể có được đất đai và đồng cỏ.

Từng tầng từng tầng như vậy, nông nô ở tâng chót mới là khổ nhất.

Địa bàn chiếm lĩnh càng lớn, muốn trở thành lãnh thổ của Đại Chu vậy thì cân quan viên của Đại Chu quản lý.

Có nơi, nông nô vừa nghe quân đội Đại Chu đến, binh lính ở tâng chót đều xuất thân từ nông nô, lập tức mở cửa thành nghênh đón quân đội Đại Chu. Thông qua phương thức thẩm thấu như vậy, Lý Nguyên Thanh thường binh không cháy máu thành công chiếm dữ một toà thành.

Dù sao những thứ này đều giành được từ những quý tộc lớn nhỏ đó, người nông nô phân chia những thứ này, chuyển mình làm chủ, để những người nông nô này tiên phong đi đến những nơi còn chưa bị chiếm đóng, tuyên dương chính sách tốt của Đại Chu ở đây.

Nếu như nói Đại Chu tấn công Tây Vân quốc chỉ là màn giới thiệu, thì nông nô của Tây Vân quốc mới là lực lượng chính để tiêu diệt Tây Vân quốc.

Hoàng đế Chu Bình đưa sổ của Lý Nguyên Thanh cho Cố Thiệu cùng các văn võ bá quan xem.

Những người đã xem cuối cùng cũng hiểu tại sao bệ hạ lại vui vẻ như vậy?

Sau khi Chu Bình đế nhận được tấu chương của Lý Nguyên Thanh thì vỗ bàn khen ngợi.

Trong lòng Cố Thiệu cũng khâm phục Lý Nguyên Thanh không thôi: "Bệ hạ, hiện tại phần lớn diện tích Tây Vân quốc đã bị Đại Chu chiếm giữ, bước tiếp theo chính là làm sao để quản lý."

Hoàng đế Chu Bình bị thuyết phục: "Cố ái khanh nói cũng đúng, không có tiến sĩ nào đạt được chức vụ chính thức ở kinh thành. Sau khi đánh giá, ưu tiên cử đến Tây Vân quốc."

"Chỉ cần là làm tốt, đạt được thành tích, trẫm nhất định sẽ thưởng hậu hĩnh. Nếu có người qua loa lấy lệ cho xong, không làm, thậm chí lừa gạt bá tánh, trẫm sẽ không khoan dung.'

"Đối với những quan viên được yêu cầu, Lại Bộ sẽ nhanh chóng bố trí thẩm định, đến phủ Tây Vân trước giúp trẫm xử lý biên giới. Bên đó là vùng đất mới, dễ dàng đạt được thành tựu, làm những quan viên này lên tinh thần hết cho trãm."

"Không, bây giờ nơi này không còn gọi là Tây Vân quốc, nên gọi là phủ Tây Vân. Từ nay về sau sẽ là một phủ của Đại Chu ta, mặt khác chia làm mười sáu huyện."

Tôn đại nhân Lại Bộ thượng thư lập tức đứng lên cúi đầu đáp: "Vâng, thưa bệ hạ. Trước khi Lý tướng quân đi, vi thân đã đặc biệt dặn dò phải cẩn thận tuyển mới. Hiện tại đã chuẩn bị sẵn sàng mấy chục người, cũng như những quan viên có liên quan có thể phái ngay đến phủ Tây Vân."

Bình Luận (0)
Comment