Không Gian Tồn Trăm Tỷ Vật Tư, Mẹ Kế Đưa Con Trai Chạy Nạn (Dịch Full)

Chương 210 - Chương 210: Cà Chua, Ớt Đỏ (1)

Không Gian tồn trăm tỷ vật tư, mẹ kế đưa con trai chạy nạn Chương 210: Cà Chua, Ớt Đỏ (1)

Chương 210: Cà Chua, Ớt Đỏ (1)

Liễu Phán Nhi đi vào ruộng khoai lang và khoai tây, đây chính là tiền vốn để nàng sống bình yên.

Còn dưa đỏ và dưa gang chỉ dùng để làm tráng miệng, giải nhiệt. Dưới tình huống cuộc sống no đủ thì ăn chúng để cải thiện sinh hoạt cũng không tồi.

Nhưng lại không thể khiến người ta no bụng như khoai lang và khoai tây, nhất là ở nơi phương bắc khô hạn vẫn khô hạn cũng có thể trồng, sản lượng cũng nhiều.

Có những thứ này, về sau phương Bắc sẽ không còn nhiều người chạy nạn như thế nữa, cũng không có nhiêu người chết đói như vậy nữa.

Khâm sai đại nhân vừa nhìn là biết người có tham vọng, hắn ta cũng không ngừng nghĩ cách để có thể cải thiện cuộc sống cho dân chúng miền Bắc.

Có lẽ hắn ta cũng từng nghĩ tới chuyện đưa người dân miền Bắc chuyển tới nơi hoang vu ở miền Nam để khai hoang.

Hai thứ đồ như khoai lang và khoai tây là lương thực có thể giúp người dân no bụng, chắc chắc khâm sai Cố đại nhân sẽ rất để ý tới.

Có hai thứ này làm "đầu danh trạng”, Liễu Phán Nhi tin rằng Cố đại nhân sẽ giúp bọn họ sinh sống và định cư ở miền Nam.

Liễu Phán Nhi nhớ kỹ chỗ của mấy quả cà chua đã chín một nửa, đợi hai ngày nữa tới hái, ăn trước vài quả.

Khoai lang và khoai tây mọc rất tốt, lại không có sâu bọ, Liễu Phán Nhi lại thêm một lần nữa cảm tạ thời tiết mưa thuận gió hoà của miên Nam.

Vừa nghĩ tới cơm và trứng xào cà chua, miệng Liễu Phán Nhi đã bắt đầu ứa nước bọt.

Thật ra những quả cà chua này vẫn có thể tiếp tục chín sau khi bị hái xuống.

Ngay khi nàng đi vào chỗ trồng cà chua và ớt thì hai mắt sáng lên, nàng phát hiện có quả cà chua đã bắt đầu đỏ rồi, mặc dù là vẫn còn hơi xanh, nhưng qua một hai ngày nữa là có thể chín hết.

Kiếp trước, vì để giữ dáng, nàng phải kiêng khem đủ thứ. Nhưng bây giờ nàng là người gầy, nàng có đủ lý do để thỏa mãn cơn thèm ăn của mình.

*Đầu danh trạng: theo Thuỷ Hử thì là chỉ việc phải giết người, nộp đầu để trở thành tội phạm và được gia nhập Lương Sơn Bạc. Sau này, đầu danh trạng dùng để chỉ việc dùng công lao đổi một cái gì đó. Từ đó về sau nàng không dám chê đồ ăn ở xứ ăn cay là không cay nữa.

Còn nhớ hồi kiếp trước, Liễu Phán Nhi từng ăn ở một tiệm cơm cay Tứ Xuyên, cứ cảm thấy không đủ cay. Sau đó bà chủ quán mới đem bảo vật trấn tiệm, tương ớt siêu Cay ra.

Liễu Phán Nhi ỷ mình có thể ăn cay, vì thế mất cảnh giác, sau khi ăn một chút tương ớt, nàng cảm thấy cái miệng không còn là của mình, thậm chí còn cảm thấy lỗ chân lông toàn thân đều nở ra, tóc tai dựng đứng, cảm giác quá mức kích thích.

Bên phía khác, Liễu Phán Nhi nhìn thấy trên cành đã kết ra rất nhiều quả ớt, chính là loại ớt vừa to vừa dài, nhìn thì hẳn đây là loại ớt cay, giòn, mùi thơm rất nồng.

Lúc Liễu Phán Nhi vừa xem thử ớt mọc ra sao, vừa nghĩ những món ngon có ớt thì đôi mắt to của nàng vô cùng linh động, vô cùng sáng lấp lánh.

Đây là thứ mà Liễu Phán Nhi thích nhất, ớt đỏ có thể nấu được rất nhiều món, mà ớt xanh làm đồ ăn cũng ngon.

Đợi một thời gian nữa, lúc mấy con cua mập nhất, nhất định phải ăn món cua cay.

Chỉ là một quả ớt nhỏ cũng có thể khiến Liễu Phán Nhi nhớ về chuyện kiếp trước, thực sự thú vị.

Đúng lúc này, đột nhiên Liễu Phán Nhi nhìn thấy có con thỏ đang cắn ớt, gần cắn đứt tới nơi rôi. Nàng tức giận tới mức ném liêm trong tay ra.

Mặc dù khoảng cách xa, nhưng Liễu Phán Nhi ném rất chuẩn, liềm chém thẳng vào người con thỏ. Con thỏ này rất lớn, bởi vì đau đớn khi bị thương nên nhảy khắp nơi, đạp ngã mấy cây ớt.

Liễu Phán Nhi đau lòng tới suýt khóc lên: "Ớt của tai"

Mấy cây ớt bị đạp ngã khiến Liễu Phán Nhi tức giận, đuổi theo con thỏ bị thương rồi xách nó lên, nghiến răng nghiến lợi: "Tối nay ăn thịt thỏ cay!"

Bình Luận (0)
Comment