Không Gian Tồn Trăm Tỷ Vật Tư, Mẹ Kế Đưa Con Trai Chạy Nạn (Dịch Full)

Chương 242 - Chương 242: Bánh Kẹp Thịt, Xay Đậu (2)

Không Gian tồn trăm tỷ vật tư, mẹ kế đưa con trai chạy nạn Chương 242: Bánh Kẹp Thịt, Xay Đậu (2)

Chương 242: Bánh Kẹp Thịt, Xay Đậu (2)

Cháo trong nồi rất ngon, Liễu Phán Nhi múc một ít cháo bọn nhỏ, sau đó cùng bọn nhỏ ăn bánh nướng kẹp thịt kho, ăn cực kì ngon.

Còn cơm canh để lâu trong nồi sẽ ôi thiu, Liễu Phán Nhi đổ đầy nửa nồi, trực tiếp đưa cho Lý thái nãi nãi và Lý đại dương, không nên lãng phí.

Chờ ăn xong cơm, Liễu Phán Nhi bưng chậu đậu đã ngâm lại đây.

Liễu Phán Nhi ngồi ở trên ghế, Lý Tiểu Bảo và Lý Nam đứng ở hai bên.

Liễu Phán Nhi chỉ cái muỗng trong bồn: "Hiện tại các con dùng cái muỗng múc đậu, đổ vào bên trên lỗ tròn của cối xay bằng đá, chúng ta phải bắt đầu xay cây đậu."

Lý Tiểu Bảo tay mắt lanh lẹ, giành được cái muỗng trước, múc một muỗng đậu nành đã ngâm, bỏ vào lỗ tròn trên cối xay bằng đá: "Nương, có phải như vậy hay không ạ?”

Liễu Phán Nhi gật đầu, khen ngợi: "Đúng vậy, chính là như vậy, Tiểu Bảo làm rất đúng.

Lý Nam bĩu môi, không vui: "Ca ca, ca nói muốn thì ta đưa, chứ giành của ta làm gì?"

Liễu Phán Nhi nhìn hai đứa nhỏ có thể hỗ trợ lẫn nhau, tìm kiếm cách xử lý thích hợp, thì cực kỳ vui mừng.

Nghe thấy lời này, Lý Nam vui vẻ, nhanh chóng thúc giục: "Ca ca, ca nhanh lên, ca vừa đổ một muỗng rồi, lại đổ thêm một muỗng rồi đến lượt ta."

Lý Tiểu Bảo đồng ý: "Được, nhặt lên còn phải rửa sạch sẽ."

Tay Lý Nam không có chắc bằng tay Tiểu Bảo, cái muỗng run lên một chút, rớt mấy hạt trên mặt đất, Chẳng qua cô bé không vội vàng nhặt đậu nành, mà sau khi đổ xong hai muỗng đưa cái muỗng cho Lý Tiểu Bảo: "Ca ca, ta nhặt đậu nành, ca giúp mẫu thân múc đậu trước đi.'

Lý Tiểu Bảo gật đầu, lại múc một muỗng đậu nành đổ vào lỗ tròn, rồi đưa cái muỗng cho Lý Nam.

"Dạ." Lý Nam ngoan ngoãn nhặt đậu nành rơi vãi trên mặt đất rửa sạch sẽ, bỏ vào trong bồn một lần nữa.

Liễu Phán Nhi nhoẻn miệng cười, vừa nắm lấy tay cối xay bằng đá vừa bắt đầu chậm rãi xoay cối xay bằng đá: "Vậy các con mỗi người hai muỗng, cứ đổi như vậy là có thể làm việc giúp ta."

Liễu Phán Nhi sửng sốt, nhìn về phía Lý Tiểu Bảo: "Tiểu Bảo, các con cũng chưa từng ăn đậu sao?"

Liễu Phán Nhi cười cười, thanh thúy trả lời: "Làm đậu hũ đó!"

"A?" Lý Nam nghỉ hoặc khó hiểu, chưa từng ăn đậu hủ: "Đậu hũ là cái gì vậy ạ? Trước kia chúng ta dùng đậu làm cơm đậu ăn chẳng ngon bằng cháo mì sợi."

Lý Nam nghiêng đầu, trừng mắt to hỏi: "Nương, người xay đậu nành làm cái gì vậy ạ?

Nghĩ đến có thể là một cách phát tài, mặt mày Liễu Phán Nhi hớn hở: "Hôm nay các con có thể nếm rồi, bảo đảm ăn ngon."

Câu trả lời nghệ thuật, Lý Tiểu Bảo không cần thầy dạy cũng hiểu.

Ánh mắt Liễu Phán Nhi sáng rực lên, nếu thời đại này không có đậu hủ, có phải nàng có thể làm đậu hũ bán hay không?

Lý Tiểu Bảo lắc đầu, nóng lòng muốn thử, muốn nhìn đậu hũ do mẫu thân làm trông như thế nào: "Chưa ăn ạ, cũng không biết đậu hũ là cái gì. Chẳng qua mẫu thân lợi hại, làm đậu hũ nhất định ăn sẽ ngon."

Liễu Phán Nhi không ngừng chuyển động cối xay bằng đá nhỏ, may mắn cối xay bằng đá không lớn, cũng không mệt. Nhà mình làm nhà mình ăn còn được, nhưng muốn làm đậu hũ để bán thì cần cối xay lớn hơn.

Liễu Phán Nhi sở dĩ biết làm đậu hủ, bởi vì khi còn nhỏ nhà hàng xóm làm đậu hủ.

Liễu Phán Nhi lấy một cái giá ra, sau đó cột chặt vải mịn trắng vào mặt trên, tiếp đó dùng cái muỗng đổ hỗn hợp sữa đậu nành và bã đậu, múc từng muỗng đổ vào băng gạc.

Sau đó tách bã đậu và sữa đậu nành ra.

Liễu Phán Nhi rửa sạch sẽ cối xay bằng đá, chờ đến khi phơi khô xong lại đậy vải dâu chống bụi không thấm nước lên.

Phía dưới đặt một cái chậu lớn, đựng sữa đậu nành lọc xong. Có đôi khi, Liễu Phán Nhi còn lay một chút, cố gắng lọc ra càng nhiêu sữa đậu nành.

Chỉ chốc lát sau, Liễu Phán Nhi đã xay xong một chậu đậu, đựng được hai thùng hỗn hợp bã đậu và sữa đậu nành.

Bình Luận (0)
Comment