Không Gian Tồn Trăm Tỷ Vật Tư, Mẹ Kế Đưa Con Trai Chạy Nạn (Dịch Full)

Chương 333 - Chương 333: Đưa Hài Tử Ra Đồng Bắt Cá (1)

Không Gian tồn trăm tỷ vật tư, mẹ kế đưa con trai chạy nạn Chương 333: Đưa Hài Tử Ra Đồng Bắt Cá (1)

Chương 333: Đưa Hài Tử Ra Đồng Bắt Cá (1)

Liễu Phán Nhi dùng một cây chổi quét tự chế nhẹ nhàng quét một lớp dâu mỏng lên những xiên thịt. Thịt dê đã được ướp sẵn với gia vị, nên nướng cũng không khó.

Thịt dê là từ dê núi bản xứ, mùi không bị nồng, sau khi được nướng lên, lại có mùi thơm xộc vào mũi.

Đợi đến khi thịt dê đổi màu, chín dần, thì rắc lên trên chút bột thì là. Vì không có bột ớt, nhưng lại có tương ớt pha sẵn, nếu muốn ăn cay thì quét lên là được.

Xiên thịt dê đã được rắc bột thì là, giống như có được linh hồn vậy, hương vị càng không tâm thường, làm cho người ta phải không ngừng chảy nước miếng.

"Nương, được ăn chưa ạ?" Lý Nam nhỏ nhất, bình thường cũng ham ăn nhất, lúc này không thể nhịn nổi nữa, nhìn bếp thịt nướng trước mắt, hít lấy hít để mùi hương của thịt dê xiên, liên tục nuốt nước bọt.

Lý Tiểu Bảo tuy chưa mở miệng, nhưng cơ thể lại rất thành thật, tay đã vươn ra cầm lấy xiên thịt dê rồi.

Lý Dung, Lý Phương, Lý Lệ, đều là đại cô nương rồi, các nàng cũng không nói gì, mắt nhìn chằm chằm, chỉ đợi lệnh của Liễu Phán Nhi, các nàng liền bắt đầu ăn.

Liễu Phán Nhi gật đầu, trên mặt mỉm cười: "Đem cái đĩa qua đây."

Tiểu gia hỏa này còn chưa ăn, sớm đã thèm đến chảy cả nước miếng, nhưng vẫn không quên thổi cho nàng ăn.

Liễu Phán Nhi đặt những xiên thịt dê đã nướng xong vào đĩa: "Hơi nóng đó, các con ăn thì chú ý chút.'

Liễu Phán Nhi lắc đầu: "Nóng quá, các con cứ ăn trước đi, ta còn phải nướng thịt nữa. Đợi nướng xong rồi ăn."

Lý Nam cầm một xiên thịt dê, đưa cho Liễu Phán Nhi: "Nương, người ăn đi."

Trong đĩa có 10 xiên thịt, Liễu Phán Nhi tiếp tục cho vài xiên thịt lên bếp, tiếp tục nướng.

Lý Nam chu cái miệng nhỏ ra, thổi thổi xiên thịt, đợi đến lúc bớt nóng chút, lại đưa đến bên miệng Liễu Phán Nhi: "Nương, không nóng nữa rồi, thơm lắm."

Lý Dung chạy nhanh nhất, chạy vào phòng, lấy ra một cái đĩa to: "Nương, đây ạ-"

Tóm lại, ngon không chịu được.

Mấy đứa nhỏ trong lòng có quy củ, người lớn còn chưa ăn, chúng cũng không thể ăn trước.

Liễu Phán Nhi cắn một miếng thịt dê, hương vị quen thuộc lập tức lấp đây khoang miệng nàng, mùi vị cực kỳ ngon. Thịt dê tươi mềm, thêm hương vị của thì là, làm cho thịt dê bỗng chốc trở nên có hồn.

Liễu Phán Nhi nhận lấy, tay nàng dầu quá, không thể xoa xoa cái đầu nhỏ của Lý Nam, mà dùng đỉnh đầu cụng đỉnh đầu Lý Nam một cái: "Cảm ơn A Nam, mấy đứa đừng đợi nữa, mau ăn đi."

Những xiên thịt dê to thế này, Lý Nam cùng Lý Tiểu Bảo ăn 1 xiên là no rồi. Lý Dung lớn hơn chút thì ăn được 2 xiên, Liễu Phán Nhi ăn 3 xiên, ăn tới no nê.

Thức ăn ngon, có thể đem lại hạnh phúc, xua tan đi mọi phiền não trong cuộc sống.

Bởi vậy Liễu Phán Nhi đổi biện pháp, làm nhiều đồ ăn ngon hơn cho bọn trẻ.

Liễu Phán Nhi ăn hai miếng, rồi lại quét thêm giấm ớt lên trên, có thêm vị cay, hương vị lại càng thêm phong phú.

Liễu Phán Nhi sợ ăn thịt dê nướng dễ bị nóng trong, đặc biệt đi pha trà kim ngân hoa giải nhiệt cho mọi người uống.

Các nàng vừa ăn xong thì Lý Đại Bảo đi ăn tiệc trở về.

Lý Đại Bảo gật đầu, vươn tay lấy một xiên thịt dê: "Ăn được, đương nhiên là ăn được. Tiệc nhà Nhị nãi nãi, chỉ có thịt hầm với thịt kho tàu thôn trưởng nãi nãi làm mùi vị không tồi, ăn được mấy miếng là hết. Con còn chưa có ăn no."

Liễu Phán Nhi chỉ đĩa xiên thịt dê nướng trên bàn: "Để phần cho con với Đại bá mẫu của con đó, con giờ còn ăn được nữa không?”

Vừa vào sân, hít mũi, Lý Đại Bảo kinh ngạc hỏi: "Nương, mọi người ăn gì ngon thế?"

Liễu Phán Nhi cười: "Chưa ăn no thì con ăn thịt xiên đi. Ăn xong cơm, ta đưa các con ra ruộng, rút nước trong ruộng ra, sau đó bắt mấy con cá trong ruộng về. Dù là làm cá ướp mặn hay nuôi trong bể lớn, hay cá hoa gạo nếp đều được."

Bình Luận (0)
Comment