Không Gian Tồn Trăm Tỷ Vật Tư, Mẹ Kế Đưa Con Trai Chạy Nạn (Dịch Full)

Chương 352 - Chương 352: Thuê Tám Nam Nhân Cường Tráng (3)

Không Gian tồn trăm tỷ vật tư, mẹ kế đưa con trai chạy nạn Chương 352: Thuê Tám Nam Nhân Cường Tráng (3)

Chương 352: Thuê Tám Nam Nhân Cường Tráng (3)

Đợi bọn họ chuyển hết sáu giỏ dưa hấu và sáu giỏ dưa gang lên xe ngựa, phu xe đưa cho Liễu Phán Nhi ba lượng bạc, dặn dò mấy người đàn ông mạnh khoẻ làm việc cho tốt, rôi mới rời đi.

Liễu Phán Nhi đưa người ra đồng, phát cho mỗi người 1 con dao nhỏ: "Chỗ bọn ta là ruộng bậc thang, vác luôn lúa xuống thì quá nặng, cho nên hãy dùng con nhỏ này cắt phần trên của bông lúa xuống, rơm thì chưa cắt vội, bao giờ trước khi cày bừa thì mới băm rơm. Tới lúc đó buộc chặt thành bó rồi đặt bó rơm xuống đất, để dọc theo con đường, cho nó tự lăn xuống."

Nghe thấy câu này, mắt Trịnh lão đại sáng lên, nếu làm như thế, hoàn toàn có thể tiết kiệm rất nhiều sức lực, dù sao một bó cũng tâm mấy chục cân, mỗi lần đi lại chỉ có thể vác một bó, vừa tốn thời gian, vừa tốn sức lực.

"Bà chủ, cách của người rất hay, bọn ta làm thử trước." Trịnh lão đại nhận lấy con dao nhỏ, tay trái kéo bông lúa, tay phải câm dao, nhẹ nhàng cắt đứt mấy bông lúa, nắm thành một túm, sau đó đặt vào cái gùi dưới đất.

Tất cả là người lớn, hơn nữa đều là người có kinh nghiệm làm việc lâu năm, rất nhanh đã làm rất thuần thục. Liễu Phán Nhi cũng bắt đầu gặt lúa, tốc độ càng ngày càng nhanh.

Chẳng bao lâu, bọn họ đã gặt xong một mảng nhỏ của ruộng bậc thang.

"Trịnh đại ca, các huynh gặt tiếp đi, ta về nhà lấy đồ ăn sáng." Liễu Phán Nhi giải thích: "Mọi người cứ làm cho tốt, đợi nhà ta xong việc, không chỉ có tiên công mà còn có cả phần thưởng nữa."

Trịnh lão đại nở nụ cười chân chất: "Đa tạ bà chủ, người yên tâm, bọn ta sẽ không lười biếng đâu."

Ngoài ra, Lưu thị còn đổ cháo loãng vào trong bình, có cái ăn, có cái uống, có khô, có nước .

Sau khi Lưu thị bán hết dưa thì vê nhà, nấu cơm cùng với bọn trẻ.

Lý Đại Bảo câm con dao nhỏ, cắt mặt bên của bánh nướng đã chín vàng hai mặt, sau đó cho ruột heo hầm hoặc thịt kho vào bên trong và dưa chuột sợi.

Lý Dung câm ba văn tiền mà đại tổ mẫu cho, đến nhà thôn trưởng bên cạnh mua ba cân nước tương.

Lưu thị giỏi làm mấy món từ bột mì, chuẩn bị cho người làm thuê bánh nướng, ở giữa kẹp ít đồ ăn vào, rất tiện lợi.

Mỗi người hai cái, cho dù sức ăn khỏe cũng có thể ăn no; sức ăn bình thường, ăn nó căng luôn.

Liễu Phán Nhi gật đầu, sau đó sải chân rời đi.

Hôm qua Liễu Phán Nhi đã để hài tử trải nghiệm sự vất vả khi làm việc, hôm nay thuê rất nhiều người nên không muốn để hài tử tiếp tục xuống đồng làm việc nữa."

Liễu Phán Nhi rất thích bánh nướng Lưu thị làm, rất dày, mềm xốp lại còn đầy đặn: "Đại tẩu, ta ăn xong rồi, ta đi đưa cơm cho bọn họ. Tỷ dọn dẹp nhà xong rồi thì ra đồng. Cứ để hài tử ở nhà nấu cơm, đưa nước, đừng để chúng ra đồng làm việc nữa."

Lý Phương và Lý Lệ kiên trì: "Tam thẩm, bọn ta có thể dùng dao nhỏ gặt lúa."

Lúc mọi người đang làm việc, Liễu Phán Nhi ăn vội một cái bánh nướng và uống hai bát cháo loãng, ngoài ra, còn thêm cả một quả trứng gà. Sáng tối đơn giản nhưng rất ngon.

Mặc dù các tiểu cô nương bị rám nắng, nhưng lại trông tự tin hơn, đôi mắt sáng ngời.

Nghe thấy lời của Tam thẩm, Lý Phương gật đầu mỉm cười: "Tam thẩm, bọn con sẽ cẩn thận trông nhà, nấu cơm ngon, lật lúa đúng giờ."

Liễu Phán Nhi mỉm cười, khen ngợi: "Đều là hài tử ngoan."

"A Phương, A Lệ, ta biết các con tất tài giỏi. Ta để các con ở nhà nấu ăn, ngoài ra, còn có một nhiệm vụ quan trọng hơn. Lát nữa ta sẽ cho người vác lúa đã gặt xuống, rồi ta đi xe bò kéo về nhà. Để lương thực ở sân đập lúa trước cửa thì phải có người trông chừng. Ngoài ra, cứ cách một canh giờ thì phải lật lại để phơi nắng."

Liễu Phán Nhi dùng đòn gánh, một đầu để giỏ đựng bánh nướng, một đầu thì để bình cháo loãng, đi đến ruộng lúa nước của nhà mình.

 

Bình Luận (0)
Comment