Không Gian Tồn Trăm Tỷ Vật Tư, Mẹ Kế Đưa Con Trai Chạy Nạn (Dịch Full)

Chương 461 - Chương 461: Hôi Thối Còn Không Biết Xấu Hổ (1)

Không Gian tồn trăm tỷ vật tư, mẹ kế đưa con trai chạy nạn Chương 461: Hôi Thối Còn Không Biết Xấu Hổ (1)

Chương 461: Hôi Thối Còn Không Biết Xấu Hổ (1)

Đến lúc đó, chắc chắn hắn ta sẽ cưới tiểu thư khuê các, hắn ta không thèm mấy người xấu ít, ít của hôi môn.

Không thể không nói, vừa đến Lý Nguyên Công đã mơ đến chuyện tốt này!

Lý Nguyên Võ cũng không cam lòng tụt lại phía sau, hắn ta chỉ nghĩ mình sẽ kiếm được chỗ tốt nào, còn chuyện vợ và khuê nữ bị bán vào kỹ viện đã bị hắn ta ném ra sau đầu từ sớm.

Có danh tiếng, có tiên bạc lo gì không có vợ? Còn khuê nữ thì có thể đẻ thêm.

Gương mặt Lý Nguyên Võ lộ rõ vẻ tham lam, hắn ta vội vàng nói: "Cha, thị trấn lớn như vậy, chắc chắn phải cần một người giữ gìn trật tự, đến lúc đó sắp xếp cho ta một chức vụ là được."

Lúc trước Lý lão gia luôn nghe từ lời người khác, giờ thấy tận mắt, trong lòng ông ta càng thêm nóng ruột: 'Các ngươi là những nam nhân trụ cột gia đình, chuyện như vậy dĩ nhiên phải để các ngươi làm rồi. Đàn bà con gái phải giống mẹ ngươi, trông coi nhà cửa thôi là được."

Lý lão phu nhân cũng rất kích động, bà ta mong chờ đến ngày tháng tốt lành được mặc vàng đeo bạc.

Nha dịch đi cạnh Lý lão gia, nghe thấy lời của mấy người này, họ trợn trắng mắt.

Trong lòng thôn trưởng Lý rất kích động, ông lập tức đốt đuốc: "Đi, đi xem người cùng quê của chúng ta, sau đó sắp xếp họ vào trong lều trúc."

Tuy nhiên kể cả có nghĩ như vậy nhưng hắn sẽ không nói ra, sợ rằng sẽ đắc tội với mấy kẻ tỉ tiện bỉ ổi.

Lưu Thị lại bắt đầu lo lắng!

Tiếng kêu rất lớn, ngay cả Liễu Phán Nhi cũng nghe thấy.

Lý Sấm nhanh chóng chạy về thôn, kêu to: "Thôn trưởng, đến rồi, những người đó đến rồi."

Liễu Phán Nhi an ủi, nàng vỗ vào lưng đại tẩu: "Mọi người đừng lo, hôm nay ta đóng cửa, không để họ vào đây đâu."

Mấy kẻ này đúng là ngu xuẩn lại còn không biết sợ, Đức Thụy phu nhân được chính bệ hạ phong tặng, ngay cả Tri phủ đại nhân cũng phải nể mặt ba phần, sao có thể để họ tùy tiện chèn ép? Trấn Cát Tường là nơi đất lành, làm gì có chuyện để cho mấy kẻ vớ va vớ vẩn phụ trách? "Nàng nói đúng." Thôn trưởng Lý đồng ý, sau đó mang một đống bánh bao đi về phía lêu trúc.

Thôn trưởng Lý gật đầu, thấp giọng nói: "Yên tâm, trong lòng ta hiểu rõ. Nàng cứ đi nói cho Nguyên Thanh gia biết rằng những người đó đến rồi."

Chu Thúy Hoa cười: "Tiếng động lớn như thế, chắc nàng cũng nghe thấy rồi, chẳng cân ta phải nói cũng biết. Chàng đi nhanh đi, tránh những con thiêu thân kia lại gây chuyện! Tuy nhiên ta tin, hâu hết đều sẽ đồng ý làm việc kiếm tiền."

Chu Thúy Hoa thấy thôn trưởng Lý xúc động như vậy, đành phải nhắc nhở: "Chàng đừng có nghèo mà vẫn hào phóng, hôm nay ta và con dâu hấp rất nhiêu bánh bao, chàng chia cho mỗi người hai cái, nhiều hơn thì không có đâu. Dù sao cũng không thể vét sạch của cải của chúng ta chỉ để họ được ăn ngon!"

"Thôn trưởng gia gia, chúng ta vất vả lắm mới tìm thấy ngươi!"

Cùng lúc ấy, cũng có người nhìn thấy thôn trưởng Lý: "Thôn trưởng, đó là thôn trưởng thôn Lý gia."

"Thôn trưởng đại thúc, chúng ta tìm thấy các ngươi rồi."

Thôn trưởng Lý cầm đuốc đi về phía cửa thôn, vừa đến nơi ông lập tức thấy đám người nha dịch và Lý lão gia đang định vào thôn.

"Tam đệ, cuối cùng cũng có thể tìm thấy ngươi rồi."

Thôn trưởng Lý hiểu rõ chuyện bên trong, ông nhìn Lý Nguyên Công, trong lòng cảm thấy khinh thường: "Tam đệ muội nào của nhà ngươi? Đừng có gọi bậy!"

Lúc này nàng ta nhìn xuyên qua cây đuốc, quan sát nhà cửa và những người xung quanh.

Dọc đường Lý Anh Nương cố gắng lấy lòng cha mẹ, thế nhưng trong lòng nàng ta hận muốn chất.

Những người khác đối xử rất nhiệt tình với thôn trưởng Lý, trái lại cả nhà Lý lão gia lại rất thờ ơ với ông.

Lý Nguyên Công bước lên: "Tam thúc, sao tam đệ và tam đệ muội không đến đây đón tiếp chúng ta?"

Nghe vậy, Lý Nguyên Công ngạc nhiên, gương mặt tỏ vẻ khó hiểu, hắn ta chỉ lên tấm bảng hiệu của thôn Cát Tường: "Đây chính là thị trấn mà bệ hạ đã ban thưởng cho chúng ta, đệ đệ Nguyên Thanh và vợ đã đến đây. Sao tam thúc lại nói như vậy, ngươi có ý gì?

Bình Luận (0)
Comment