Chương 474: Mỗi Người Đều Có Tính Toán, Ăn Nhịp Với Nhau (1)
Lý Anh Nương lập tức đỏ mắt, ôm cánh tay Tam quả phụ, bởi vì bình thường Lý lão phu nhân và Tam quả phụ thường xuyên qua lại cho nên quan hệ giữa Lý Anh Nương và Tam quả phụ không tệ.
"Thím Tam, là do ta mạng lớn, lúc phụ mẫu ta bán ta, nghe được có người nói Đức Thụy phu nhân tên là Liễu Phán Nhi, chúng ta mới có thể tới nơi này. Sau đó, mẫu thân ta đã bán ta vào kỹ viện. Ta cầu xin họ bán ta cho một gia đình giàu có, họ không đồng ý, chê ít tiền. Thím Tam, thím giúp ta với. Làm ơn."
Trong lòng Tam quả phụ cũng thầm mắng Lý lão gia và Lý lão phu nhân điên rồi, vậy mà có thể nhẫn tâm như thế.
Trước đây bà ta rất cay nghiệt với con dâu nhưng chưa bao giờ muốn bán con dâu. So với Lý lão gia và Lý lão phu nhân thì bà ta vẫn là một người tối!
Hiện tại bà ta có chút tính toán nhỏ, có thể được lợi ích, đồng thời cũng có thể giúp đỡ Lý Anh Nương, coi như là làm việc thiện tích đức.
Nghĩ đến đây, Tam quả phụ nhất thời không chột dạ, nhỏ giọng nói: "Anh Nương, thôn trưởng là người hiền lành, hắn muốn loại bỏ một nhà các ngươi ra khỏi tộc thì nhất định sẽ làm được. Phu nhân Đức Thụy không cho các ngươi định cư ở thôn Cát Tường, các ngươi không thể ở lại chỗ này. Những quan sai kia cũng là nể tình Đức Thụy phu nhân nên mới đối xử tử tế với các ngươi. Bây giờ họ biết Đức Thụy phu nhân đã căm ghét nhà các ngươi, vậy thì họ sẽ không đối xử tốt với ngươi nữa. Kết quả tốt nhất là các ngươi trở lại phủ Tâm Dương, qua năm mới thì trở vê quê hương. Nhưng phụ mẫu ngươi như vậy, có lẽ ngươi vẫn sẽ bị bán đi."
Lý Anh Nương nghẹn ngào, không dám khóc to, liên tục gật đầu: "Thím Tam, chính là như vậy, cầu xin người cứu ta. Sau này ta hiếu kính người, xin cho ta một con đường sống."
Tam quả phụ cười cười, đưa tay vuốt vuốt mái tóc bên tai Lý Anh Nương, nói: "Đứa nhỏ như ngươi thật đáng thương, Haiz. Ta cũng nhìn ngươi lớn lên, ta cũng không đành lòng nếu ngươi thật sự bị bán vào kỹ viện. Như vậy đi, ngươi chờ phụ mẫu ngươi ngủ thì lập tức lén chạy ra, đi đến cửa hàng ở hậu viện của nhà ta tìm ta. Ta giấu ngươi đi trước, đợi sau khi phụ mẫu ngươi bị đuổi đi, ngươi mới đi ra. Đến lúc đó thôn trưởng cũng không thể đuổi một nữ tử lẻ loi hiu quanh như ngươi đi, ngươi có thể ở lại."
Lý Anh Nương sửng sốt, không ngờ lại thuận lợi như vậy mà Tam quả phụ lập tức đồng ý. Thấy trong mắt Lý Anh Nương đầy vẻ nghi ngờ, Tam quả phụ cười cười: "Ngươi yên tâm, ta không lừa ngươi cũng sẽ không hại ngươi. Mặc dù ta cũng có chút tính toán riêng, nhưng thực sự ta muốn giúp ngươi. Tuy rằng tam ca và tam tẩu ngươi hòa ly, nhưng tam ca ngươi nhận nuôi bốn hài tử kia, hắn tiếp tục ủy thác cho Đức Thụy phu nhân nuôi, sau này có thể còn trở về."
"Tam ca ngươi thật lợi lại, là võ tướng ngũ phẩm, dẫn dắt rất nhiều binh. Dù sao ngươi cũng là muội muội ruột của tam ca ngươi, sau này chỉ cần không có ý xấu thì tam ca ngươi có thể không chăm lo cho ngươi sao? Còn ta, giữ ngươi lại cũng không phải tìm cho ngươi những gia đình lộn xộn kia, mà ta tái giá cho Chu gia một gia đình giàu có trong thôn.
"Hiện tại ở trong hậu viện của cửa hàng cùng ta. Ngươi cũng biết nhà ta, con dâu ta đã tái giá với Lý Ngũ Lang, bên người ta có Khóa Tử. Chu gia có ba đứa con riêng, lão đại và lão nhị đã thành thân, đều là cưới người địa phương. Lão tam cũng đang nói hôn, tuy rằng ngươi không có tiền có của hồi môn như người địa phương, nhưng tam ca ngươi là võ tướng ngũ phẩm, ngươi là muội tử của võ tướng, so với tiền thì thân phận này có tác dụng hơn nhiều."