Không Gian Tồn Trăm Tỷ Vật Tư, Mẹ Kế Đưa Con Trai Chạy Nạn (Dịch Full)

Chương 537 - Chương 537: Vậy Còn Chờ Gì Nữa! (3)

Không Gian tồn trăm tỷ vật tư, mẹ kế đưa con trai chạy nạn Chương 537: Vậy Còn Chờ Gì Nữa! (3)

Chương 537: Vậy Còn Chờ Gì Nữa! (3)

Trong lòng Lý Nguyên Thanh vô cùng cảm kích: "Thím cũng là muốn tốt cho ta mà thôi, Nguyên Thanh sẽ không không biết tốt xấu phải trái như vậy. Sau này ta sẽ hậu tạ thím và đại thúc, cảm tạ hai người đã vất vả trước sau vì ta."

Chờ sau khi Chu Thúy Hoa rời đi, Lý Nguyên Thanh vào nhà đã thấy Liễu Phán Nhi đang gảy bàn tính, tính toán sổ sách!

Lý Nguyên Thanh ngồi xuống cạnh bên Liễu Phán Nhi, kiên nhẫn nhìn Liễu Phán Nhi tính toán sổ sách, nghĩ tới những lúc Liễu Phán Nhi xử lý việc công ở kiếp trước, biểu hiện ra ngoài đều là vẻ thản nhiên như không, tay nghề thành thạo, khiến người say mê.

Chỉ chốc lát sau, Liễu Phán Nhi đã tính xong, nàng bỗng quay đầu: "Chàng cứ nhìn ta chằm chằm như thế, không thấy chán sao?"

"Vĩnh viễn cũng không chán." Lý Nguyên Thanh đứng dậy, ôm lấy Liễu Phán Nhi từ phía sau.

Liễu Phán Nhi hé miệng mỉm cười, trách cứ: "Ái chà, cái miệng này thật là ngọt, y như biến thành một người khác vậy, chàng vẫn còn là Lý Nguyên Thanh sao? Không phải là đồ giả chứ?”

Lý Nguyên Thanh há miệng cắn nhẹ lên lỗ tai nhỏ xinh của Liễu Phán Nhi, khẽ giọng thì thâm: "Kiếp trước lúc ta sắp chết đã vô cùng hối hận, trong lòng ta có rất nhiều lời còn chưa kịp nói với nàng. Nàng từng nói ta giống như một cái đầu gỗ chẳng hiểu gì, cực kỳ vô vị. Thực ra trong lòng ta có vô vàn lời muốn nói với nàng, nhưng gặp nàng rồi lại không nói ra được, chỉ muốn hôn nàng, ôm nàng. Hiện giờ chúng ta phúc lớn mạng lớn, lại có thể sống lại và ở bên nhau, ta muốn nói hết toàn bộ tình yêu của ta dành cho nàng ra cho nàng biết, để không còn gì hối tiếc."

Lúc này lỗ tai vốn cứng rắn mạnh mẽ, bất khả xâm phạm của Liễu Phán Nhi cũng đã bị những lời âu yếm bất ngờ của Lý Nguyên Thanh làm cho ngọt ngấy, nàng nghiêng đầu, phong tình vạn chủng*: "Vậy còn chờ gì nữa, hôn ta đi!"

Trở về trong phòng, Lý Tiểu Bảo và Lý Nam cúi đầu, không dám ngẩng lên.

Lý Nguyên Thanh nhìn nàng, sau đó nhắm hai mắt lại, hàng mi dài khẽ run, hôn lên đôi môi đỏ mọng của nàng, giống như sự tôn tại xinh đẹp nhất trên thế gian...

Lý Tiểu Bảo vội vàng bịt chặt miệng của Lý Nam: "Nhỏ tiếng chút, nếu để nương nghe thấy thì sẽ đánh mông muội."

Lý Nam gạt tay Lý Tiểu Bảo: "Tiểu ca, ca tránh ra, để muội nhìn một chút." Phía dưới cửa sổ.

Lý Dung từ bên ngoài đi vào thì thấy đệ đệ và muội muội đang nằm bò bên dưới cửa sổ phòng của nương, con bé nhanh chóng lại gần xách cổ áo đệ muội lên, đè thấp giọng trách mắng: "Hai đứa không chịu học hành, chạy lung tung cái gì thế hả?”

(*) Phong tình vạn chủng: miêu tả sắc đẹp của mỹ nhân cực kỳ gợi cảm và vô cùng quyến rũ, tràn đây sức sống khiến cho người người say đắm u mê khi nhìn vào, chính là sự quyến rũ toát ra từ trong cốt cách chứ không phải vẻ bê ngoài.

Lý Tiểu Bảo lập tức che mông, ngẩng đầu lên, cố ra vẻ mạnh mẽ nói: "Đệ nghe người trong thôn nói, cha nương sắp sinh em bé rồi, đến lúc đó sẽ không thương chúng ta nữa." Lý Dung sửng sốt, đưa tay véo tai đệ đệ: "Ai nói thế? Chúng ta đều là hài tử được cha nương nhận nuôi, chúng ta đã biết điều đó ngay từ khi còn nhỏ rồi. Hơn nữa, nương cũng đã nói, cho dù người có hài tử cũng vẫn sẽ đối tốt với chúng ta."

"Tiểu ca, ca nói đi." Lý Nam bĩu môi lẩm bẩm: "Muội không muốn đi, là tiểu ca lôi kéo muội đi.

"Tiểu Bảo, đệ mau nói xem." Lý Dung thúc giục: "Đệ mà không nói, ta sẽ bảo đại ca đánh đệ.

"Ban nãy ta đã nói với đệ và muội rằng đừng đi tới phòng của nương, cũng không được trốn dưới cửa sổ nghe trộm." Lý Dung hờn trách: "Nói, tại sao không nghe lời?"

Ánh mắt Lý Tiểu Bảo đã hồng hồng, cậu nhóc lấy tay áo lau nước mắt: "Nhưng đệ muốn làm hài tử do cha nương thân sinh cơi"

Lý Tiểu Bảo cực kỳ thông minh lanh lợi, nhưng đồng thời cũng vì thông tuệ quá sớm mà nội tâm vô cùng nhạy cảm.

Bình Luận (0)
Comment