Chương 557: Cố Đại Nhân Vui Mừng Khôn Xiết (1)
Tất cả già trẻ lớn bé trong thôn đều bưng chén, múc một chén thịt và bưng về.
Còn lại hai nồi nước dùng, bên trên phủ một lớp váng dầu dày.
Trong nhà có nhiều cải trắng như vậy, sau khi rửa sạch sẽ thì trực tiếp băm nhỏ, đổ vào trong canh thịt lợn để hầm.
Lý Nguyên Thanh tiếp đón người trong thôn, bọn họ tự mang cơm đến để ăn canh thịt hâm cải trắng.
Nhiều người sau khi được chia một chén thịt mang về nhà, bọn họ nhao nhao bưng bát, cầm bát tới ăn canh thịt hâm cải trắng.
Các nam nhân khoác lác đánh rắm, không để ý gì mà trực tiếp vây quanh nồi lớn để ăn cơm.
Khung cảnh náo nhiệt không thôi, giống như đang ăn Tết vậy.
Liễu Phán Nhi mang về một ít sườn, ở nhà làm sườn xào chua ngọt, hầm một nồi thịt kho tàu.
Sau khi nói xong, Liễu Phán Nhi gắp một miếng lạp xưởng xào, chính là hương vị này, ngon quá. Nếu có ớt xanh thì sẽ càng hoàn hảo hơn.
Sau khi cẩn thận rửa sạch dưa chua, nàng thái nhỏ, hầm cùng thịt ba chỉ thái lát mỏng, mùi chua thơm xông vào mũi, thịt mềm mại.
Trên bàn cơm đều là nữ tử, Lý Đại Bảo và Lý Tiểu Bảo, còn có Lý Nam đều ở bên ngoài tham gia cuộc vuil
Lưu thị hít mũi, nuốt nước miếng: "Vừa rồi ở bên ngoài cảm thấy thịt rất thơm, không nhịn được ăn một miếng, nhưng so với đồ ăn chúng ta làm ra thì kém hơn nhiều. Liễu muội muội, nhanh lên, lại đây ăn cơm đi.”
Ngoài ra còn có một đĩa lạp xưởng xào, đây là một trong những món ăn Liễu Phán Nhi thích nhất.
Liễu Phán Nhi ngồi xuống: "Bắt đầu ăn cơm thôi, mọi người không cần khách khí."
Trong nhà ướp hai vại dưa chua lớn, bây giờ ăn được rồi.
Lưu thị thấy thế cũng gắp thịt, miệng chậm rãi nhai: "Mùi vị không tệ, ta cũng thích ăn, không ngấy một chút nào."
Thịt ba chỉ, mỡ nạc đan xen, nhưng vì được hầm cách thủy nên không hề ngấy, hơn nữa mùi vị thịt càng thơm hơn. "Đại nương, dì Tiểu Hoa, các tỷ tỷ, mau nếm thử, món này rất ngon." Lý Dung nuốt xuống đồ ăn và thịt, ra sức đề cử cải trắng chua hầm thịt ba chỉ.
Lòng hiếu kỳ của Lý Dung rất mạnh, bèn gắp dưa chua hầm thịt ba chỉ trong nồi đất trước, nếm thử cải trắng trước, chua chua rất ngon, phía trên còn có mùi thịt, vô cùng ngon. Khi ăn thịt, mùi vị thơm ngon suýt nữa khiến Lý Dung hạnh phúc phát khóc.
Thấy Lý Nguyên Thanh đi tới, Lý Dung cười chào: "Phụ thân, người ngồi đi, con xới cơm cho người, nếm thử đồ ăn mẫu thân của con và dì Tiểu Hoa làm xem, ngon lắm."
Lý Nguyên Thanh ở ngoài đi vào, nhìn thấy đồ ăn ngon trên bàn.
Vừa nãy hắn còn thấy no nhưng bây giờ lại thấy mình ăn thêm một bát cơm nữa cũng được.
Trước đây bọn họ đã ăn những món khác rồi, cải trắng chua hầm thịt ba chỉ thì là lân đầu tiên, ai cũng khen ngợi cả.
Lý Nguyên Thanh câm đũa lên ăn lòng lợn xào trước, hắn không nghĩ ngợi gì mà giơ ngón tay cái với Liễu Phán Nhi.
Ban đêm, tại phủ Cố Thị Lang.
Bởi vì Lý Nguyên Thanh đến nên thôn Cát Tường trở nên cực kỳ náo nhiệt. Gần cuối năm, mọi người có ăn có ở có cái gì đó để phấn đấu, tâm tình cũng thoải mái hơn, toàn bộ thôn Cát Tường tràn đầy bầu không khí vui sướng sắp sang năm mới.
Thì tuyệt vời!
Trong khi vài người bạn của Liễu Phán Nhi khoe khoang về món ngon của trứng cá muối biển sâu trong nhóm bạn bè, nàng chỉ một lòng với đĩa lòng lợn, nếu có thêm một chút rượu trắng Tương Hương cao cấp.
Ở kinh thành, vừa mới bắt đầu mùa đông, thời tiết đột nhiên trở lạnh.
Liễu Phán Nhi mím môi cười, nàng và Lý Nguyên Thanh quả nhiên không phải người một nhà không vào cùng một nhà mà, cả hai đều thích ăn lòng lợn. Rõ ràng họ đều là những người có nhiều tiền và có địa vị xã hội cao nhưng sở thích thì lại rất bình dị.
Cố Thiệu bận rộn một ngày, mang theo cái lạnh của mùa đông trở về nhà.
Cởi bỏ khí lạnh khắp người, hắn ta thay bộ y phục mặc ở nhà, uống một tách trà nóng, dần dần phả ra khí lạnh.