Chương 575: Luyến Tiếc Chia Ly, Chuẩn Bị Chu Đáo (2)
Lý Nguyên Thanh nhanh chóng thay quần áo xong, bên trong mặc áo lót giữ ấm, trên người dán miếng dán giữ nhiệt, tất cả đều được dùng ở những chỗ rất kín đáo. Liễu Phán Nhi còn thêm một lớp ngụy trang, bọc lớp vải bên ngoài.
Giày của Lý Nguyên Thanh cũng không phải giày vải mà là giày da.
Đây là Liễu Phán Nhi mua riêng da bò để làm, mặc dù nhìn không đẹp lắm, nhưng rất ấm áp.
Liễu Phán Nhi còn mượn kiểu dáng mũ Lôi Phong để làm cho Lý Nguyên Thanh một chiếc mũ, có thể bảo vệ đầu, tai và cả cổ.
Lý Nguyên Thanh trợn mắt há hốc mồm, thì ra trong lúc hắn không hay biết, Liễu Phán Nhi đã chuẩn bị cho hắn nhiều thứ như vậy, vô cùng thiết thực.
Lương công công nhìn thấy trang phục của Lý Nguyên Thanh, mặc dù có hơi quái dị, nhưng cũng rất thích mũ của Lý Nguyên Thanh, chắc hẳn đội vào thì ấm lắm.
Liễu Phán Nhi thấy thế, đưa cho Lương công công một chiếc dự phòng: "Lương công công, đây là thứ ta làm, tuy không dễ nhìn lắm, nhưng đội lên sẽ giữ ấm rất tốt, nhất là khi các ngài cưỡi ngựa, trời lạnh, gió cắt da cắt thịt, có thứ này, có thể trở nên ấm áp hơn rất nhiều."
Cũng không phải ở trong cung, phải luôn giữ vững hình tượng. Ở ngoài, lên đường gấp rút, ai chú ý đến hắn ta chứ?
Lý Đại Bảo cũng không khách khí, vui vẻ đón lấy: "Cảm tạ Lương bá bá."
Lương công công vội vàng nhận lấy, không khách khí với Liễu Phán Nhi: "Đa tạ Đức Thụy phu nhân, cái thứ... bao đeo trên tay Lý tướng quân kia, hình như cũng không tệ lắm."
Nhưng Lý Nguyên Thanh lại không còn dư, Lý Đại Bảo chạy đến phòng mình, lấy găng tay của bản thân ra: "Lương bá bá, tay của ta cũng rất lớn, ngài thử của ta xem?"
Lương công công có hơi thất vọng đói
Liễu Phán Nhi mỉm cười, lắc đầu: "Chỉ có một đôi găng tay người lớn, phần còn lại vẫn chưa kịp làm xong. Chờ khi nào làm xong, ta sẽ nhờ người đưa tới cho Lương công công.'
Tay Lương công công rất gầy, nhìn đôi găng tay Lý Đại Bảo đưa tới, nhận lấy thử xem: "Mặc dù hơi chật nhưng vẫn có thể đeo được, bên trong rất ấm. Đại Bảo, ngươi tặng tạp gia lễ vật, tạp gia cũng tặng cho ngươi một món quà." Nói xong, lấy ra một miếng ngọc bội màu xanh biếc từ trong ngực áo, đưa cho Lý Đại Bảo.
Hơn nữa, trời lạnh, cưỡi ngựa đi đường cực kỳ khổ sở, dù có uống nhiều nước nóng hơn thì cũng không thể làm thân thể ấm lên được.
"Nguyên Thanh, đi đường vào mùa đông là lạnh nhất, đệ mang theo ít mỡ dê cay Phán Nhi nấu, lúc ăn cơm thì bỏ vào canh, ăn vào có thể làm ấm người, đổ mồ hôi."
"Cảm tạ A Nam." Lương công công cũng không ghét bỏ là màu hồng phấn, cúi người xuống, để Lý Nam quàng cho mình, cũng thuận tay buộc quả cầu huân hương lên thắt lưng Lý Nam.
Lúc này, Lưu thị lại dùng giấy dầu gói thêm mấy cân mỡ dê cay. Vì trời lạnh nên giờ chúng đã đông cứng thành một khối, bọc lại bằng giấy dâu dày bên ngoài, sau đó gói bỏ vào trong túi.
Lý Nam chạy đến phòng bé con, lấy khăn quàng cổ màu hồng phấn của mình ra, ngửa đầu: "Lương bá bá, đây là khăn quàng cổ của ta, rất ấm áp, ngài quàng lên sẽ không còn lạnh nữa.'
Lý Nguyên Thanh nghĩ tới vị của mỡ dê cay, ăn lúc thời tiết lạnh đúng là rất thoải mái, lập tức nhận lấy: "Cám tạ Tiểu Hoa tỷ. Trong nhà phải dựa vào tỷ và Phán nhi, chờ khi xử lý xong việc, ta sẽ nhanh chóng trở về."
Lưu thị gật đầu, an ủi Lý Nguyên Thanh: "Yên tâm đi, chúng ta an cư lập nghiệp ở đây, nơi này là thôn Cát Tường do bệ hạ thân phong, có hoàng đế vạn tuế bảo hộ, không ai dám ức hiếp chúng ta, đệ cứ yên tâm rời đi là được."
Lý Đại Bảo chạy đến trước mặt Lý Nguyên Thanh: "Phụ thân, khi người đến kinh thành, lúc đàm phán với những tên xấu xa kia, cũng phải đánh cho chúng không còn mảnh giáp, quân lính tan rã giống như ở trên chiến trường vậy."