Không Gian Tồn Trăm Tỷ Vật Tư, Mẹ Kế Đưa Con Trai Chạy Nạn (Dịch Full)

Chương 577 - Chương 577: Hóa Nỗi Nhớ Thành Sức Mạnh, Tổ Chức Hội Đón Xuân (2)

Không Gian tồn trăm tỷ vật tư, mẹ kế đưa con trai chạy nạn Chương 577: Hóa Nỗi Nhớ Thành Sức Mạnh, Tổ Chức Hội Đón Xuân (2)

Chương 577: Hóa Nỗi Nhớ Thành Sức Mạnh, Tổ Chức Hội Đón Xuân (2)

"Hả?" Thôn trưởng Lý sửng sốt, không hiểu ra sao: "Chúng ta chỉ mới xây xong mấy cửa hàng, không có được nhiều gian hàng đến vậy, cũng ít đồ để bán, làm sao tổ chức hội chùa được đây?"

Liễu Phán Nhi cười cười, Lý Nguyên Thanh rời đi khiến tâm trạng nàng sa sút, nàng thâm nghĩ, bản thân có thể làm việc bận rộn, qua đó giảm bớt nỗi nhớ nhung trong lòng.

Liễu Phán Nhi khẽ cười, giải thích: "Hiện tại thôn Cát Tường phải ngừng thi công bởi vì tình hình thời tiết, nhưng con đường giữa phố đã được tu sửa xong xuôi, vả lại còn rất rộng rãi. Không có nhiều cửa hàng, nhưng chúng ta có thể bày hàng bên ngoài! Ví dụ như cửa hàng thịt kho nhà người, không chỉ có thể ăn tại chỗ mà còn có thể bày bán ở bàn ngoài cửa."

"Dù sao thì trong thôn chúng ta, ai biết làm điểm tâm thì làm điểm tâm, bán thịt heo, bán gà, vịt, ngỗng... Ném vòng, diễn xiếc ảo thuật, không chỉ có thế, ta còn miễn phí tiền thuê hàng quán, người trong thôn khác cũng có thể đến đây buôn bán nhỏ lẻ."

Thôn trưởng Lý suy nghĩ một chút: "Như vậy cũng được, nhưng thôn xung quanh ít người đến thôn chúng ta, cho dù chúng ta có người bày sạp nhưng không có ai tới, vậy thì cũng không có ý nghĩa gì.

Liễu Phán Nhi trả lời: Quảng bá là rất quan trọng, chúng ta cứ chọn những thanh niên trẻ khỏe, đi thành tốp đến các thôn xung quanh hô hào. Đúng rồi, phải dùng tiếng địa phương hô hào, loan truyền rộng rãi. Người nào nghe được hoặc có hứng thú, tự nhiên sẽ đến. Cũng không phải ngày nào chúng ta cũng tổ chức, sẽ chỉ mở hội đón xuân vào hai ngày 22 và 26 trước Tết thôi."

"Nếu hiệu quả tốt, ngày 28 cũng có thể tiếp tục tổ chức. Tóm lại, chúng ta cứ thực hiện trước đã, tạo không khí náo nhiệt ấm cúng. Nếu kết quả ổn, chờ đến thời điểm này sang năm, chúng ta không cần mời nữa mà nhiều người vẫn sẽ đến. Tới lúc đó, sức ảnh hưởng của thôn Cát Tường chúng ta sẽ càng lúc càng lớn hơn."

Thôn trưởng Lý gật đầu: "Được, để ta thông báo đến từng nhà, sáng mai chúng ta bàn bạc tiếp."

Nếu như cần đến sự giúp đỡ của bọn họ, bọn họ cũng sẽ tiến lên giúp đỡ.

Lưu thị lộ vẻ lo lắng: "Liễu muội muội, mấy ngày nay muội đã rất mệt mỏi, lại làm thêm hội đón xuân đó, có phải sẽ bận rộn quá mức không?”

Liễu Phán Nhi lắc đầu xua tay: "Ta không mệt, hiện tại ta cũng chẳng ngủ được, đến tối ăn cơm xong rồi ngủ sau. Hơn nữa, ban ngày đã ngủ nhiều rồi, buổi tối cũng khó mà ngủ nổi."

Lưu thị sửng sốt, trong ánh mắt xen lẫn nét đau lòng: "Ai, nếu đã vậy thì chúng ta cũng tham dự. Muội về nhà nghỉ ngơi trước đi, để ta bàn bạc với bọn nhỏ, chuẩn bị chút chuyện buôn bán nhỏ lẻ trong hội đón xuân."

Liễu Phán Nhi cười cười, nhưng ánh mắt lại buồn bã: "Bận rộn mới là tốt, như vậy thì ta sẽ không nhớ Lý Nguyên Thanh nữa.

Mọi người vây quanh, Miêu Nhi tỷ đun một ấm nước sơn trà, bưng lên, cũng đứng bên cạnh lắng nghe.

"Được!" Liễu Phán Nhi gật đầu, lúc này mới dẫn người nhà trở về.

Liễu Phán Nhi nghe thấy thế, giơ ngón cái lên với Lý Tiểu Bảo: "Tiểu Bảo thật thông minh, biết biến trò chơi bình thường thành một cách buôn bán làm ăn. Rất hay, rất tốt. Thực ra, gian hàng của con còn có thể có cách chơi khác."

Liễu Phán Nhi khẽ cười, hỏi: "Vậy Tiểu Bảo có ý tưởng gì không? Nếu khả thi, ta sẽ phân cho con hai người hầu, để con dẫn họ đi theo làm. Tiền kiếm được trừ đi chi phí, đều sẽ coi như của các con."

Mắt Lý Tiểu Bảo sáng lên, cười nói: "Nương, ta muốn mở một quầy hàng, vẽ năm vòng tròn trên tường, rồi vạch ra một khoảng cách nhất định bên ngoài vòng tròn, sau đó ném bao cát vào trong. Quy định vòng tròn ngoài cùng phía bên phải sẽ có quà tặng, ném được bao cát vào vòng tròn này thì sẽ nhận được quà. Một văn tiền được hai lượt ném, về quà tặng thì sẽ chuẩn bị một ít đồ chơi không đáng giá nhưng mới lạ, chắc chắn sẽ có thể thu hút mọi người."

Lý Tiểu Bảo giơ tay lên: "Nương, ta cũng muốn làm việc buôn bán."

Bình Luận (0)
Comment