Không Gian Tồn Trăm Tỷ Vật Tư, Mẹ Kế Đưa Con Trai Chạy Nạn (Dịch Full)

Chương 753 - Chương 754: Phúc Lợi, Ân Huệ (2)

Không Gian tồn trăm tỷ vật tư, mẹ kế đưa con trai chạy nạn Chương 754: Phúc Lợi, Ân Huệ (2)

Chương 754: Phúc Lợi, Ân Huệ (2)

"Phu nhân, nhất định ta sẽ bảo người nhà chăm sóc cẩn thận." Triệu nương tử kích động nói, cảm thấy vui mừng mất kiểm soát. Họ có nhà rồi, hơn nữa rất có thể sẽ trả hết nợ trong năm nay: "Giờ ta sẽ về nhà lấy bạc đến đây để mua nhà."

Liễu Phán Nhi gật đầu: "Đúng rồi, để ta nói cho ngươi một chuyện. Đây là phúc lợi của những công nhân nữ ở đây, chỉ có người làm việc ở chỗ của ta mới có tư cách trả tiền theo từng đợt. Hơn nữa lúc đăng ký, phải viết tên người làm việc ở chỗ của ta, dù sao hầu như tiên mua phòng đều do các ngươi trả mà."

Triệu nương tử nghe vậy, rất khiếp sợ: "Phu nhân, vậy nếu nhà ta mua nhà vậy chỉ có thể đăng ký tên ta hay sao?"

Liễu Phán Nhi cười khẽ: "Đúng vậy, vì ngươi là công nhân của ta, ta mới cho ngươi phúc lợi như vậy, trước hết cứ lấy một căn nhà đã, với giá cả của phía nam thì ta bán cho các ngươi với giá 100 lượng bạc cũng không đắt. Nếu các ngươi tự xây một căn nhà như thế cũng phải tốn ít nhất 120 lượng bạc."

Triệu nương tử thầm đồng ý: "Phu nhân nói đúng, phu quân của ta cũng làm việc ở đó, nghe những người ở đấy nói, nhà cửa bên đó vô cùng tốt, hơn nữa mỗi căn đều rất lớn, ví dụ như phòng ngủ cũng có tường ngăn ở giữa, có thể chia làm hai gian. Hơn nữa tìm người làm cũng phải tốn tiền. Nếu xây nhà thì tất cả già trẻ đều phải phụ giúp, mệt đến lột da. Nhà có sẵn, cũng có thể ở bất cứ lúc nào, hơn nữa còn có thể ở căn tốt nhất trước thời hạn, kể cả viết tên dưới danh nghĩa của ta, chắc cha mẹ chồng cũng không để ý."

Nếu cứ để ý, vậy ở lêu cỏ tiếp đi.

Dù sao đây là phúc lợi phu nhân dành cho các nữ công nhân, không phải ai cũng có †ư cách trả tiên theo đợt, hơn nữa được vào ở nhà lớn.

Cả nhà Triệu nương tử vẫn chưa ngủ, chờ nàng ấy về báo tin.

Triệu nương tử cười: "Dĩ nhiên ta đã cầu xin, nàng cũng đã đồng ý. Tuy nhiên phu nhân nói, đây là phúc lợi cho công nhân và cấp dưới của nàng, nếu muốn vào ở trước thời hạn, căn nhà phải viết dưới tên công nhân làm việc ở đó. Sau đó mỗi tháng sẽ trừ vào tiền công của công nhân trả nợ."

Những người khác cũng nhìn Triệu nương tử với ánh mắt mong chờ.

Nghe vậy, Triệu nương tử bừng tỉnh, chẳng trách dù nhà không đủ bạc nhưng cha mẹ chồng vẫn liên tục giục nàng ấy mua nhà, hóa ra là muốn nàng ấy cầu xin ân huệ phu nhân. Nghe vậy, cả nhà đều tỏ vẻ thất vọng, Triệu phu nhân ngại ngùng nói: "Nhưng nhà chúng ta mới tiết kiệm được ba mươi lượng bạc, ngươi là cấp dưới đắc lực của phu nhân, chẳng lẽ ngươi không cầu xin phu nhân cho chúng ta chia ra trả bạc thành nhiều lân được à, để chúng ta vào ở đó trước?"

Triệu nương tử cười: "Có bán, một trăm lượng bạc một căn."

Được, nếu nàng ấy đã cầu xin ân huệ, hơn nữa nàng ấy cũng trả hơn nửa số bạc mua nhà, vậy nàng ấy sẽ thoải mái viết tên mình.

Ông cụ Triệu cười, đánh giá rất cao người con dâu này: "Vợ Đức Vượng, phu nhân nói có bán nhà trong thị trấn không?"

Triệu Đức Vượng thấp giọng hỏi: "Phu nhân an bài không hợp lý thì mẫu thân nên nói chuyện với phu nhân chứ?”

Nghe vậy, Triệu phu nhân lập tức nóng nảy: "Trừ lương trả nợ cũng được, dù sao cũng là tiền của nhà mình cả, ai trả tiền cũng đều như nhau. Ta với cha con còn ở đây, ngôi nhà này sao có thể viết tên con được, cho dù sau này ta với cha con đều không còn nữa thì cũng phải viết tên con ta lên đó, làm gì đến lượt viết tên conl"

Ông cụ Triệu hiển nhiên cũng nghĩ như vậy nên vẫn giữ im lặng.

"Phu nhân tính một tháng ta có thể kiếm được 125 đồng, hơn nữa tính cả tiền thưởng tết nhất và các ngày lễ, có khi lên đến bốn lượng bạc, tổng cộng 22 lượng bạc. Năm nay trả hết ba mươi lượng bạc, còn lại ta chỉ cần làm việc ở xưởng ba năm là có thể trả hết nợ."

Bình Luận (0)
Comment