Không Gian Tồn Trăm Tỷ Vật Tư, Mẹ Kế Đưa Con Trai Chạy Nạn (Dịch Full)

Chương 776 - Chương 777: Các Hương Thân Rất Khôn Khéo (2)

Không Gian tồn trăm tỷ vật tư, mẹ kế đưa con trai chạy nạn Chương 777: Các Hương Thân Rất Khôn Khéo (2)

Chương 777: Các Hương Thân Rất Khôn Khéo (2)

Ngô phu nhân yên tâm, nghĩ đến tình huống ở trấn Bạch Sa, đúng là như thế.

Những dân chúng có vườn ruộng muốn tiết kiệm tiền nên mới có thể xay gạo làm mì cho mình, bởi vì họ có nhiều thời gian, nhưng thôn Cát Tường thì không giống như vậy. Già trẻ nam nữ trong thôn này đều phải làm việc, đều có tiền công, rất ít người có thời gian rảnh rỗi.

Nghĩ như vậy, Ngô phu nhân cũng cười: "Được, như vậy rất tốt."

Ngô phu nhân lại hàn huyên với Liễu Phán Nhi vài câu, lúc này mới cảm thấy mỹ mãn, cáo từ rồi rời đi.

Lúc này, Lý Dung có hơi khó hiểu, hỏi: "Mẫu thân, sao mẫu thân lại chắc chắn người trong thôn sẽ không tình nguyện xây xưởng vậy? Dù sao thôn chúng ta gieo trông nhiều lúa nước như vậy, vẫn có người tình nguyện tiết kiệm tiền, tình nguyện đến nơi xay bột chế biến gạo và mì."

Liễu Phán Nhi nở nụ cười: "Người trong thôn, ngay cả một lão thái thái mà cũng đang có việc làm, con cảm thấy sẽ có người tốn công đi xay gạo, nhào mì sao? Hơn nữa, xây nơi xay bột, cần tiêu phí một trăm lượng bạc. Chẳng lẽ ai trong thôn cũng vui vẻ góp tiên sao?"

"Có người tình nguyện, có người không muốn. Người không muốn đưa tiền, đợi khi xưởng xay bột xây xong cũng sẽ dùng. Bởi vậy, mấy xưởng xay bột kiểu này, dùng cách góp vốn để xây, để mọi người cùng sử dụng thì sẽ không có lời. Hơn nữa, trong thôn chúng ta gieo trông lúa mì cũng không nhiều, trên cơ bản là giống nhà mình, đều gieo trông cây cải dâu."

Lý Dung nghe nói như thế thì mắt sáng lên: "Sản lượng lúa mì có khoảng hai ba trăm cân, hơn nữa năm đồng tiên một cân, một mẫu, nhiêu lắm cũng thu hoạch được một hai năm. Cây cải dầu thì một mẫu thu được ba trăm đến bốn trăm cân, thậm chí còn có thể đạt tới bốn trăm năm mươi cân."

Thứ hấp dẫn Liễu Phán Nhi nhất là ba mươi mẫu thì là, cũng đã lớn rồi.

Sau khi trải qua phân tích, cuối cùng Lý Dung cũng hiểu được nguyên nhân trong thôn không xây nơi xay bột, các hương thân rất khôn khéo, đương nhiên sẽ lựa chọn cách kiếm nhiều tiên hơn.

Với hành vi của Lý Đại Bảo, Liễu Phán Nhi rất ủng hộ.

Lý Đại Bảo xưởng xong guồng kéo tơ cho Lý thái nãi nãi xong thì lập tức mang thành viên trong nhà là Tê Chí Hằng và Đường Đại Trụ cùng đến thôn Ngô gia với thợ mộc Vương và thợ rèn Chu, cùng xây nơi xay bột, luyện lại tài nghệ đã học được lúc trước lân nữa.

Động tác của Ngô phu nhân rất nhanh, ngày hôm sau đã cho người lên thị trấn mời thợ mộc Vương và thợ rèn Chu, lựa chọn nơi thích hợp đi xây xưởng xay bột bằng sức nước.

Bây giờ, những lúc Liễu Phán Nhi rảnh rỗi không có việc gì làm thì muốn đi tới ruộng lúa, nơi trồng ớt để xem.

"Dựa theo giá cả thu mua của thôn chúng ta, cây cải dầu lớn như vậy, một cân bảy đồng tiền, một mẫu thu được nhiều nhất ba lượng bạc, gieo trông cây cải dầu hơn gieo trông lúa mì. Cộng thêm, lúa nước của chúng ta, sản lượng cao, được Lưu đại nhân và triêu đình mua như đồ tốt, giá cả rất cao."

Lý Đại Sơn thấy Liễu Phán Nhi tới, lúc này mới cười hỏi: "Có màu xanh, đây không phải lương thực đúng không? Ta ngửi thấy mùi hơi lạ."

Đó là Lý Đại Sơn.

Lúc này Lý Đại Sơn đã đi qua đó, cúi đầu, ngửi ngửi trên thì là sắp chín.

Có người còn chịu khó hơn Liễu Phán Nhi, gần như tới xem mỗi ngày.

Liễu Phán Nhi cười, trả lời: "Đúng vậy, đây không phải lương thực, mà là hương liệu. Dùng để xào rau và làm thịt nướng, có một mùi vị rất mới đó."

"Hương liệu?" Lý Đại Sơn sửng sốt: "Trước kia từng nghe người ta nói, một lạng hương liệu thì cũng tới hai hoàng kim, cũng không biết là thật hay giả?"

"Đương nhiên là có hơi khoa trương, giá cả của mấy hương liệu này quý thật. Bình thường đều do người Hồ ở rất xa vận chuyển tới đây, hơn nữa số lượng cũng rất ít. Chỗ chúng ta có khí hậu tốt nên đương nhiên sẽ trông được rồi." Liễu Phán Nhi cười nói: "Sắp chín rồi, ta phải đi mời người đến thu hoạch thôi."

Bình Luận (0)
Comment