Không Kết Hôn Thật Khó Kết Thúc

Chương 66

Trên đường về, vì buồn chán, nên Cố Liễu Liễu lên ứng dụng video, nhưng tìm kiếm mãi mà vẫn không thấy gì thú vị để xem.

Cuối cùng, cô đăng nhập vào Weibo bằng tài khoản phụ, rồi vào phần siêu thoại của cặp đôi “CP Bồ Đoàn”. Cố Liễu Liễu thường xuyên xem siêu thoại, vì có vài câu chuyện nhỏ rất thú vị.

Nhưng hôm nay, khi vào, cô phát hiện phân nửa đều là những tiếng hét “aaa” của những người hâm mộ, mà chẳng ai nói lý do tại sao lại “aaa”.

Cố Liễu Liễu lướt xuống và nhìn thấy một đoạn video: “Chương trình đã tung trailer rồi.”

Cô đưa điện thoại cho Giang Việt xem cùng.

Trailer mở ra là cảnh Cố Liễu Liễu và Giang Việt cùng ngắm cảnh bên ngoài cửa sổ.

Sau đó là những khoảnh khắc lau mồ hôi khi tập dượt, cổ vũ trước buổi biểu diễn, trêu đùa sau buổi biểu diễn, và ghen tuông trước khi rời đi... Đoạn trailer dài hai phút trôi qua, Cố Liễu Liễu tự thấy xấu hổ đến mức nổi cả da gà.

“Cái gì thế này?” Cố Liễu Liễu líu lưỡi: “Niềm vui của fan CP, nhưng lại là cơn ác mộng của nhân vật chính?”

Thứ này còn ngọt hơn cả chương trình “Khi Trái Tim Rung Động”! Rốt cuộc đâu mới là show tình cảm đây?

Giang Việt lướt xuống: “Còn một cái nữa.”

Cố Liễu Liễu thấy anh nhấn vào nút phát, không nhịn được mà chọc ghẹo: “Anh không phải là đang nghiện tự xem mình rắc đường đấy chứ?”

Cô cảm thấy xấu hổ đến mức ngón chân muốn cào rách sàn nhà, còn Giang Việt thì vẫn muốn xem tiếp.

Trailer thứ hai thì bình thường hơn, mở đầu là những cảnh nổi bật trong buổi biểu diễn.

Cố Liễu Liễu đang xem say sưa, nhưng không ngờ hình ảnh chuyển cảnh đột ngột từ màn trình diễn của nhóm cô sang khuôn mặt của Toàn Thu Nguyệt.

Đúng lúc cô đang thắc mắc thì trong điện thoại vang lên những lời của Toàn Thu Nguyệt sau buổi biểu diễn, về chuyện giữa diễn viên và sự nổi tiếng.

“Không lạ khi người dẫn chương trình hỏi mình nghĩ sao về lời của Toàn Thu Nguyệt.” Cố Liễu Liễu bỗng hiểu ra.

Sau đó, hình ảnh lại chuyển đến phần phỏng vấn sau buổi diễn của Cố Liễu Liễu, xen kẽ với lời nhận xét của đạo diễn Triệu Hoành và một vài giám khảo trong ngành.

Phần cắt ghép rất đậm mùi thuốc súng, nửa sau còn hướng mũi dùi về hai phe diễn viên và lưu lượng, khiến người xem không thể không chú ý.

Phần bình luận bên dưới cũng đã nổ tung, loại chủ đề này vốn dĩ dễ gây tranh cãi giữa fan của nghệ sĩ, huống hồ chương trình rõ ràng đang cố tình tạo drama.

[Coi thường show giải trí nhưng lại tham gia vì Triệu Hoành, vừa muốn giả thanh cao vừa muốn kiếm fame.]

[Rõ ràng là đang châm chọc Cố Liễu Liễu chứ gì nữa? Nói cô ấy tham gia show giải trí nhưng lại không có tác phẩm. Dù sao thì Văn Tâm Dư cùng nhóm với cô ấy ít nhất cũng có vai nữ ba trong bộ phim hot hồi đầu năm đấy.]

[Nhưng cả hai đều vì Triệu Hoành mà đến đúng không? Diễn viên cao quý gì đó và Cố Liễu Liễu cùng tranh một bộ phim, rốt cuộc ai mất mặt hơn?]

[Tôi đề nghị xem lại cảnh quay trực tiếp, trailer này rõ ràng là để gây chuyện. Còn nữa, cô tiên cao quý nhà các người cũng không tuyệt vời như các người thổi phồng đâu, nghe lời đánh giá của Triệu Hoành là biết ngay thôi.]

Có người trong bình luận đã đăng liên kết, Cố Liễu Liễu nhấn vào, đó là bài tường thuật không spoil của một khán giả tham gia ghi hình hôm đó.

[Thôi mơ mộng về Toàn Thu Nguyệt đi, quá ngông cuồng, lời nói khó nghe, giả tạo quá mức. Triệu Hoành rõ ràng không thích cô ta, đánh giá về Cố Liễu Liễu thì tốt hơn nhiều. Với lại, theo tôi thì kỹ năng diễn xuất của cô ta cũng không đến mức trời cao đất rộng như mọi người nói đâu, Cố Liễu Liễu hoàn toàn không kém hơn. À, còn có một tình huống rất buồn cười. Toàn Thu Nguyệt đã phát biểu một bài diễn thuyết đầy nhiệt huyết, sau đó người dẫn chương trình hỏi Cố Liễu Liễu có suy nghĩ gì, Cố Liễu Liễu nói rằng cô ấy đeo tai nghe chống ồn nên không nghe thấy.]

[Cười chết mất, Cố Liễu Liễu: Lời của Toàn Thu Nguyệt = tiếng ồn, cần dùng tai nghe chống ồn.]

[Tôi cũng có mặt tại hiện trường, sự khác biệt trong đánh giá của Triệu Hoành dành cho hai người thật sự rất lớn. Tôi nghĩ Toàn Thu Nguyệt không có cửa trong “Quân Trắc”, thật đấy.]

[Cố Liễu Liễu vốn đã quen biết Triệu Hoành rồi, có khi sớm đã được nhắm vai trước, giờ lại còn muốn dùng Toàn Thu Nguyệt để làm bước đệm nâng cấp cho mình.]

[Cái mũ mà Toàn Thu Nguyệt đội cho Triệu Hoành hôm đó thực sự đỉnh, nếu cuối cùng Triệu Hoành chọn một ngôi sao lưu lượng để diễn trong “Quân Trắc”, trong mắt cô ta sẽ biến thành kẻ phản bội nguyên tắc, cúi đầu trước sự nổi tiếng mất.]

Sau khi xem xong, Cố Liễu Liễu có chút tò mò, cô hỏi Giang Việt: “Toàn Thu Nguyệt rốt cuộc đã nói gì vậy?”

“Anh không nghe rõ.” Lúc đó Giang Việt cũng đang điều chỉnh trạng thái, có lẽ chỉ nghe loáng thoáng được vài câu.

Đới Khả Khả quay đầu lại: “Dù sao em cũng thấy cô ta ám chỉ chị suốt, nói là cô ta không tham gia show giải trí, không lên hot search, còn nói rằng tác phẩm hay mới là vốn của một diễn viên. À, cô ta còn tự tiến cử mình, nói rằng mình có thể diễn được đủ loại vai.”

Cố Liễu Liễu phản ứng vài giây, rồi thấp giọng chửi một câu.

“Sếp, đừng tức giận quá, mấy hôm nữa chương trình sẽ phát sóng thôi.”

“Không phải chị tức chuyện này.” Cố Liễu Liễu bĩu môi.

“Cô ấy tức vì sau khi xuống sân khấu lại chủ động đến chào hỏi Toàn Thu Nguyệt.” Giang Việt chọc chọc má cô: “Phải không?”

“Đúng vậy! Em còn kéo anh khen cô ta xinh đẹp nữa chứ!” Cố Liễu Liễu càng nghĩ càng thấy mình quá ngốc: “Em có thể nhờ họ cắt bỏ đoạn đó được không? Trông cứ như là em phải lấy lòng cô ta vậy.”

Cô thực sự không nghe thấy Toàn Thu Nguyệt nói gì, nếu nghe thấy, thì chắc chắn khi gặp cô ta, Cố Liễu Liễu sẽ làm ngơ.

Trưa hôm sau, Toàn Thu Nguyệt đăng một bài viết trên Weibo.

Trong đó viết về trải nghiệm của cô trong lần ghi hình chương trình này và cuối cùng còn đặc biệt nhắc tên Cố Liễu Liễu, khen ngợi tiết mục của họ rất xuất sắc.

Khi danh tiếng của cô ta đang gặp chút vấn đề trong phạm vi nhỏ, một bài Weibo của Toàn Thu Nguyệt đã lập tức xoay chuyển cảm nhận của phần lớn cư dân mạng, còn khiến Cố Liễu Liễu phải lên Weibo tương tác với cô ta.

Buổi tối, khi gặp Cố Liễu Liễu, Liễu Phương Hoa cũng đặc biệt nhắc đến chuyện này: “Có lẽ bên đó đã liên hệ với chương trình và xóa bớt phần phát biểu của cô ta rồi.”

Phần phát biểu đó, tuy nghe qua có vẻ là về việc tập trung vào diễn xuất, nhưng nếu phát sóng toàn bộ, chắc chắn sẽ gây phản cảm cho người khác.

Chủ đề về lưu lượng và diễn viên thì những nhà sản xuất, đạo diễn hay biên kịch chuyên nghiệp có thể bàn luận, thậm chí lưu lượng có thể tự nhắc nhở bản thân. Nhưng khi diễn viên chuyên nghiệp lên tiếng về vấn đề này, khó tránh khỏi việc bị cho là tự cao, khiến người khác có cảm giác khó chịu.

Cố Liễu Liễu đột nhiên nhớ đến lời của Vân Tô Úc: “Lần trước Vân Tô Úc nói với em rằng, đoàn đội của cô ta rất giỏi.”

“Ừ, bản thân cô ta rất kiêu ngạo, những năm gần đây chiến lược xây dựng hình tượng của cô ta cũng rất phù hợp.” Liễu Phương Hoa nhìn cô một cái, tưởng rằng Cố Liễu Liễu đang lo lắng về buổi thử vai: “Em sợ rồi à?”

“Không.”

“Đội của cô ta giỏi, nhưng đội của em cũng giỏi, đừng lo lắng chuyện này.” Liễu Phương Hoa lấy một tập tài liệu từ trong túi ra và đưa cho cô: “Bên “Quân Trắc” công tác chuẩn bị gần như đã xong, tạm thời để đấy đã, xem cái này trước.”

“Chị Phương Hoa, em nghĩ mình không đủ sức, hay là tập trung vào buổi thử vai của “Quân Trắc” trước, thử vai xong rồi tính tiếp…” Cố Liễu Liễu vừa lật mở tập tài liệu, cả người cô lập tức cứng đờ.

“Sáng nay trợ lý của Trần Cảnh Minh đã tự tay đưa tài liệu này cho chị.” Thấy Cố Liễu Liễu ngơ ngác, Liễu Phương Hoa cầm dĩa trái cây lên và vẫy vẫy trước mặt cô: “Sao thế? Em muốn tập trung vào “Quân Trắc” thì chị sẽ báo lại…”

“Không!” Cố Liễu Liễu ôm chặt tập tài liệu vào ngực, sợ bị cô ấy lấy đi: “Em có thể chuẩn bị cả hai bên!”

“Ừ.” Liễu Phương Hoa cười: “Nhưng Trần Cảnh Minh chú ý đến em, chị vẫn thấy bất ngờ đấy. Trợ lý của ông ấy nói rằng hôm qua đạo diễn Trần đã xem một chút trailer, sáng nay đã bảo anh ta đến Hòa Duyệt tìm chị.”

Trần Cảnh Minh là đạo diễn phim nổi tiếng trong những năm gần đây, tác phẩm đầu tay của ông ấy đã đạt doanh thu cao nhất năm, bộ phim gián điệp chiến tranh năm ngoái của ông ấy thậm chí còn phá kỷ lục doanh thu, các diễn viên chính và phụ hầu như giành hết các giải thưởng lớn của điện ảnh trong nước.

Trong ngành, người ta vẫn nói máy quay của ông ấy có khả năng làm hồi sinh kỹ năng diễn xuất của diễn viên, dù là một tờ giấy trắng nhưng cũng có thể rèn luyện thành tài năng đoạt giải ảnh đế.

Tuy nhiên, ông ấy rất thất thường trong việc chọn diễn viên. Trước đây, trong một bộ phim của ông ấy, nữ chính đã được quyết định, nhưng trước khi bấm máy, Trần Cảnh Minh đã tham gia một buổi tọa đàm tại một trường đại học tổng hợp và bị thu hút bởi một cô gái trẻ hát mở màn cho sự kiện, sau đó ông ấy lập tức mang cô gái trẻ đó đi đóng phim.

Một cô gái năm ba ngành văn học, sau khi phim công chiếu đã giành được giải nữ diễn viên chính xuất sắc nhất, chuyện này đã trở thành đề tài nóng hổi trong giới nghệ thuật một thời gian dài.

Trần Cảnh Minh luôn có quyền quyết định tuyệt đối trong đoàn làm phim, ngay cả khi thay đổi nữ chính vào phút cuối cũng không gặp phải sự phản đối từ nhà đầu tư. Dù sao thì thiên tài và kẻ điên chỉ cách nhau một bước, ông ấy luôn hành động trái với lẽ thường, nhưng luôn dùng thực tế chứng minh rằng ông ấy có con mắt không tồi, có thể phát hiện ra những điều mà người khác không nhìn thấy.

“Nhưng hình như ông ấy có chút mâu thuẫn với Giang Việt.” Liễu Phương Hoa nghe được một vài tin tức nhỏ: “Ban đầu ông ấy muốn Giang Việt đóng chính trong “Cửu Trùng Thiên”.”

“Đúng vậy, thầy Giang của chúng tôi là người mà Trần Cảnh Minh không thể có được, nói ra thật nở mặt nở mày!”

Cố Liễu Liễu từng nghe Giang Việt kể về chuyện này ngay sau khi họ tái hợp: “Lúc đó Giang Việt đang chuẩn bị cho buổi biểu diễn, đạo diễn Trần hỏi anh ấy có thể hoãn buổi biểu diễn để đóng phim không, Giang Việt nói không thể.”

Khi đó, tất cả công tác chuẩn bị trước của Trần Cảnh Minh đều đã hoàn thành, chỉ chờ nam chính tham gia để khởi quay. Ông ấy đã tìm kiếm một nam diễn viên trong suốt một năm, lật tung hết các diễn viên trong ngành và các trường biểu diễn lớn mà vẫn không tìm được ai vừa ý.

Sau đó, khi thấy Giang Việt tại một lễ trao giải âm nhạc, Trần Cảnh Minh đã vui mừng đến phát điên, ngay lập tức mang theo hợp đồng đến ký kết với anh.

Ai ngờ Giang Việt lại từ chối thẳng thừng, chẳng hề để ý gì đến ông ấy.

Lúc đó, Trần Cảnh Minh nói ngay rằng nếu Giang Việt chỉ tập trung vào làng nhạc thì sẽ bỏ lỡ rất nhiều cơ hội.

Nhưng khi đó Giang Việt không hề biết ông ấy là ai, tất nhiên cũng không thấy bộ phim của ông ấy là cơ hội gì lớn.

Thái độ của anh đã khiến Trần Cảnh Minh bực tức, còn tuyên bố rằng cả đời này sẽ không bao giờ hợp tác với Giang Việt.

Ba năm sau, “Cửu Trùng Thiên” ra mắt, nam chính nhờ bộ phim này mà giành được hết giải thưởng nam chính, còn nhận được giải tại các liên hoan phim quốc tế.

Lúc đó ai cũng biết Giang Việt là người mà Trần Cảnh Minh không thể có được, sau này tại một liên hoan phim, có một phóng viên gây sự đã hỏi Trần Cảnh Minh rằng nếu Giang Việt đóng vai nam chính thì có phải sẽ xuất sắc hơn nam chính hiện tại không.

Câu trả lời của Trần Cảnh Minh là: có, nhưng Giang Việt không còn cơ hội nữa.

“Vậy thực sự là vì Giang Việt bận chuẩn bị cho buổi biểu diễn mà không đóng phim sao?” Liễu Phương Hoa cảm thấy tiếc: “Buổi biểu diễn khi nào tổ chức chẳng được? Phim của Trần Cảnh Minh là cơ hội hiếm có đó.”

“Giang Việt đúng là cứng đầu.” Cố Liễu Liễu nhận xét về anh.

Liễu Phương Hoa gật đầu: “Chuẩn.”

Anh luôn có nguyên tắc của riêng mình, bao năm qua chưa từng nhượng bộ trước bất kỳ ai.

“Chị từng nghe một nhà sản xuất âm nhạc nói rằng cậu ấy cứng đầu đến mức một khi đã quyết tâm thì dù khó khăn đến đâu cũng phải làm bằng được, hoàn toàn không quan tâm đến điều kiện bên ngoài.”

“Đúng vậy.” Cố Liễu Liễu chống cằm, chớp chớp mắt: “Nếu không sao anh ấy có thể đau khổ chờ đợi em bốn năm chứ?”

Bình Luận (0)
Comment