Không Phụ Thê Duyên

Chương 66

*** Truyện chỉ đăng tại truyenwiki1.com/tac-gia/nhamy111***

Càn Thanh Cung

Khánh Nguyên đế nhìn thấy cháu trai hai tháng không có tin tức cuối cùng cũng đã bình an trở về, rốt cuộc nhẹ nhàng thở ra

Hoàng đế cữu cữu thở phào đi xuống ngự án, đến trước mặt cháu ngoại trai vỗ vỗ vai hắn, cười nói: "Tiểu tử ngươi cuối cùng đã trở lại! Không có bị thương chứ?"

Trên mặt Nhiếp Ngật rõ ràng có nét mệt mỏi, người cũng ốm đi rất nhiều, gương mặt vốn còn chút nhu hòa của thiếu niên nay lại xuất hiện góc cạnh thuộc về nam tử, có thể thấy được trong khoảng thời gian bôn ba bên ngoài này có bao nhiêu khó khăn. Hắn đứng trước mặt Khánh Nguyên đế, thân  đã cao lên không ít, vốn là thân hình mảnh khảnh mang theo nét đặc trưng của thiếu niên, đang chậm rãi chuyển biến theo hướng nam nhân thành thục

"Không có, cữu cữu yên tâm"

Khánh Nguyên đế cười một cái, cũng không tiếp tục rối rắm vấn đề này, xong việc hắn sẽ tự kêu người hầu hạ cháu trai đến dò hỏi, tự nhiên sẽ biết có bị thương hay không

"Cữu cữu, may mắn không làm nhục sứ mệnh, lần này ta tìm được một tấm tàng bảo đồ khác, thoạt nhìn hình như còn lại một phần ba". Nhiếp Ngật đem đồ vật được dùng vải dầu không thấm nước bọc lại đưa qua, hồi báo những việc mình đã làm gần đây, cuối cùng nói: "Đáng tiếc người mang theo nó đã rơi xuống huyền nhai chết, cũng không thể tra hỏi được gì'"

Khánh Nguyên đế quay đầu làm cho Liên Thanh đem một nửa tàng bảo đồ Nhiếp Ngật đã tìm thấy trước kia mang lại đây, lấy tàng bảo đồ lần này Nhiếp Ngật lấy được ghép lại, quả nhiên phần thứ ba còn thiếu là một nửa kia của tàng bảo đồ, một tấm tàng bảo đồ hoàn chỉnh còn thiếu một phần lớn

Khánh Nguyên đế thật ra cũng không có tức giận, thỏ khôn có ba hang, huống chi năm đó tiên đế sủng ái Trung Nghĩa Vương như vậy, Trung Nghĩa Vương cũng là loại người giảo hoạt, sao có thể không chuẩn bị một chút ở phía sau

Nếu không như thế, con cháu Trung Nghĩa Vương hiện đang chờ đợi ở đất phong hẳn là sớm đã chết hết, giữ lại bọn họ, hẳn là có cách dùng khác của hắn

"Thế Cẩn lần này làm được không tồi" Khánh Nguyên đế nhìn cháu trai nói, "Ngươi vất vả, lần này trở về phải nghỉ ngơi cho tốt, mấy ngày nay cũng không cần tiến cung, điều dưỡng thân thể lại cho tốt rồi hãy qua đây"

Rốt cuộc cũng đau lòng cháu ngoại trai vất vả, chỉ là có chút sự việc, ngoại trừ cháu ngoại trai do chính tay hắn nuôi lớn, Khánh Nguyên đế cũng không cách nào giao phó cho người khác, đối với những người đó mặc dù hắn cũng tin tưởng nhưng không nhiều bằng cháu ngoại trai

Nhiếp Ngật ừ một tiếng liền rời khỏi Càn Thanh Cung

Sau khi hoàng đế gọi người tới thu hồi 2 phần tàng bảo đồ, đột nhiên nghĩ tới cái gì, hỏi Liên Thanh: "Ngươi đi hỏi xem, Thế Cẩn có phải về Vệ Quốc Công phủ hay không"

Một lát sau, Liên Thanh trở về, trên mặt toàn ý cười nói: "Hoàng thượng quả nhiên thần cơ diệu toán, thế tử chuyển hướng đến Nam Uyển"

Khánh Nguyên đế nhìn thoáng qua gương mặt trắng béo của đại tổng quản, cười nhạo nói: "Trẫm làm sao tính được cái gì là thần cơ diệu toán? Bất quá vừa lúc nãy thấy hắn từ chối một chút cũng không có liền trực tiếp đi rồi, liền biết ngay hắn đi làm gì. Hôm nay là Tiết Thượng Tị, nghe nói có rất nhiều tiểu cô nương đến Nam Uyển ngắm hoa du ngoạn, Ý Ninh cùng cô nương Tĩnh An Hầu phủ hẳn cũng ở đó rồi"

Hài tử chính mình nuôi lớn sao hắn còn không rõ, trước kia khi cháu ngoại trai ở kinh thành, không kiên nhẫn ứng phó cùng người ngoài cung, nên lúc nào cũng thuận thế nấn ná ở trong cung nhiều hơn một chút, hoàng đế yêu thương hắn, ở chỗ Đông Tam Sở nơi các hoàng tử cư trú cũng để lại một cung điện cho hắn nghỉ ngơi, không có việc gì thường lui tới cũng được, Nhiếp Ngật tình nguyện ở tại chỗ đó, cũng đỡ cho sau khi ra khỏi cung liền bị kêu đến Ý Ninh Trưởng công chúa phủ, cho dù ở  Vệ Quốc Công phủ cũng không được sống yên ổn

Nhưng lần này, cứ như vậy mà ào ào rời cung, ngoại trừ đến Nam Uyển tìm vị hôn thê của hắn thì còn làm gì được?

Khánh Nguyên đế đột nhiên có loại cảm giác thương cảm nhàn nhạt, hài tử nuôi lớn rồi, có tức phụ rồi, liền quên mất cữu cữu.

*** Truyện chỉ đăng tại truyenwiki1.com/tac-gia/nhamy111***

Tiệc xuân ngày Tiết Thượng Tị tốt lành, liền bởi vì sự tình Cao Quân cùng Hoàng Thục Tĩnh đã ra về đầu tiên mà có thêm vài phần u ám, khiến cho các cô nương ở đây đều bị dọa, không dám ở lâu, tranh thủ rời đi trở về nhà

Thái Ninh trưởng công chúa sợ việc này ảnh hưởng đến thanh danh của nữ nhi, cũng không thể ở lâu, cùng một đôi nhi nữ rời đi

Trước khi rời đi, nàng nhìn Ý Ninh Trưởng công chúa nói: "Ý Ninh tỷ tỷ, con dâu tỷ chọn lựa tuy rằng tốt, nhưng cũng quá không biết điều. Tuy nói sự việc có nguyên nhân, nhưng đến nô tài bên người quận chúa cũng dám động thủ, có phải gan nàng khá lớn rồi hay không?"

Ý Ninh Trưởng công chúa giống như không nhận ra châm chọc trong lời nói của nàng, cười nói: "Nàng tuổi còn nhỏ, tính tình có chút nóng nảy, nhưng lại là người tốt, về sau dạy dỗ lại là được rồi, muội muội không cần nhọc lòng vì nàng. Đúng rồi, thật ra Tân Dương tuổi cũng không còn nhỏ nữa, muội muội đã nhìn trúng nhi lang nhà ai chưa? Còn có Sùng nhi nữa, bọn chúng là huynh muội song sinh, cũng không thể xem nhẹ ca ca được"

Người ở đây nghe được lời Ý Ninh Trưởng công chúa, nhanh chóng cúi đầu che ý cười

Ý Ninh Trưởng công chúa rõ ràng là cố ý, biết rõ đức hạnh đôi nhi nữ của Thái Ninh trưởng công chúa, lúc nãy Cao Quân ra tay sửa trị cô nương Xương Nghĩa Hầu phủ, nguyên nhân cũng là vì Nhiếp thế tử. Sự tình liên quan đến nhi tử của mình, Cao Quân lại là cháu gái ngoại, Ý Ninh Trưởng công chúa như thế nào cũng nên nói vài câu mềm dịu, đem việc này gạt sang một bên, nhưng lời nàng vừa nói chắc hẳn sẽ làm Thái Ninh trưởng công chúa khó chịu

Quả nhiên công chúa Hoàng gia tính tình đều lớn, sao lại có thể thực sự chịu thiệt?

Thái Ninh trưởng công chúa cười lạnh một tiếng, cũng không có tức giận, cũng không biết cố ý hay còn ý khác, nói: "Hài tử đều là nghiệp chướng, không thể thiếu được cần phải nhọc lòng vì bọn chúng. Ta cũng đang muốn nói một tiếng cùng tỷ tỷ đây, nếu tỷ cảm thấy có chỗ thích hợp, có thể nói cùng ta một tiếng, nếu tương lai Quân Nhi gả được cho lang quân như ý, cũng để cho nàng cảm ơn tỷ thật tốt"

Ý Ninh Trưởng công chúa cười cườ, "Đây là tất nhiên, ta cũng thương tiếc Quân Nhi!"

Hai tỷ muội ngươi tới ta đi nói chuyện một lát, cuối cùng Thái Ninh trưởng công chúa thầm giận dắt hai nhi nữ về nhà

Sau khi Thái Ninh trưởng công chúa rời đi, Ý Ninh Trưởng công chúa cũng mang theo nhi nữ về nhà, mới vừa bước lên xe ngựa, đột nhiên ma ma tâm phúc lại đây bẩm báo, nói: "Công chúa, thế tử hồi kinh"

Sắc mặt Ý Ninh Trưởng công chúa vui vẻ

"Thật sự, đại ca đã trở lại?" Hứa Điềm cũng kinh hỉ hỏi

Chỉ có Hứa Bân là có chút buồn bực, mỗi lần vừa nghe đến tin tức của đại ca, mẫu thân cùng tỷ tỷ trong nhà liền cao hứng như được mùa, trong mắt trong lòng cũng chỉ có dư lại một người là đại ca, đáng thương phụ thân đối với các sự tình của đại ca, chưa từng dám lắm miệng một câu

Hứa Bân không muốn ngồi trong xe ngựa này nghe mẫu thân cùng tỷ tỷ nói về vị ca ca khác cha kia, liền rời khỏi chiếc xe ngựa này ngồi vào trong một chiếc xe ngựa khác

"Thế Cẩn hiện tại đang ở trong cung?" Ý Ninh Trưởng công chúa hỏi, sau đó phân phó: "Nếu thế tử ra khỏi cung, phái người kêu hắn đến phủ công chúa, bổn cung đã lâu không gặp hắn, cũng không biết lần này hắn có gầy đi hay không"

Nói xong, nhẹ nhàng thở một hơi

Hứa Điềm cũng đầy đau lòng nói: "Nương, mấy năm nay đại ca thường xuyên rời kinh, đều nói hắn đi du lịch, nhưng mỗi lần ra kinh đều không biết làm gì, có phải Hoàng đế cữu cữu kêu hắn đi ra ngoài? Cứ ở kinh thành không tốt sao?"

Nàng không muốn mấy tháng còn không gặp huynh trưởng được một lần

"Nói bậy gì đó!" Ý Ninh Trưởng công chúa mắng một tiếng, nhấp miệng nói: "Đại ca con là phụng chỉ rời kinh, đều có việc phải làm, về sau không được nói lời này nữa"

Hứa Điềm bĩu môi, bất mãn nói: "Nương, không phải vì con đau lòng đại ca hay sao! Còn nữa, tức phụ người chọn cho đại ca không tốt một chút nào, Hoắc Thất kia có chỗ nào xứng với đại ca? Người không biết, lúc nãy nàng còn bóp nát một cái tráp uy hiếp con, có thể thấy được nàng căn bản không có để bà bà là người vào trong mắt, tương lai nếu qua cửa, chẳng phải là muốn ly gián quan hệ của người cùng đại ca...."

Ý Ninh Trưởng công chúa cau mày, không đợi nàng nói tiếp, hỏi: "Con nói cái gì?"

Hứa Điềm thấy mẫu thân cũng không trách cứ mình, liền đem chuyện vừa nãy nàng thấy Cao Sùng cùng Hoắc Thù đứng nói chuyện với nhau, hơn nữa chuyện uy hiếp nàng cũng đem nói ra, sau khi nói xong nàng vô cùng ủy khuất, nói: "Nương, vừa rồi con muốn nói chuyện với người, nào ngờ người lại mắng con...."

Hứa Điềm là nữ nhi duy nhất của Ý Ninh Trưởng công chúa, từ nhỏ nuông chiều lớn lên, khi nào lại bị mẫu thân mắng qua như vậy, trong lòng vô cùng ủy khuất

Ý Ninh Trưởng công chúa mặc kệ Hoắc Thù làm những chuyện như vậy, thấy nữ nhi vẫn còn đang ủy khuất, lập tất cả giận: "Ngươi năm nay bao lớn, hành động sao không chịu động não? Hoắc Thất kia là ta và cửu cửu ngươi tự mình chọn, ngươi còn ở trước mặt nhiều người như vậy muốn cáo trạng nàng, không phải muốn nói cho mọi người biết được chị dâu em chồng các người không hợp sao? Muốn để người khác chê cười? Nếu là truyền đến tai cữu cữu ngươi, làm hắn cho rằng ngươi không hài lòng người hắn đã chọn, ngươi sẽ không sợ hắn tức giận? Ngươi nghĩ ngươi có lý không?"

Hứa Điềm cúi đầu, lúc đó nàng bị Hoắc Thù dọa sợ rồi, cho nên cũng không nghĩ nhiều như vậy

Sau đó trong lòng lại có chút ủy khuất, chẳng lẽ liền bởi vì do cữu cữu tứ hôn nên cô em chồng như nàng muốn nói một chút cũng không được? Có người nào làm đại tẩu như Hoắc Thất không?

"Hoắc Thất kia tuy rằng cũng không đúng, nhưng ngươi cũng không nên làm loạn tùy tiện như vậy, Cao Sùng kia đức hạnh là dạng gì chẳng lẽ ngươi không biết, há biết có phải do Hoắc Thất mỹ mạo nên hắn mới đeo bám hay không? Về sau nói chuyện cần dùng đầu óc một chút, nếu làm hỏng thanh danh Hoắc Thất, ngươi cho rằng đại ca ngươi nơi đó sẽ đẹp mặt?" Ý Ninh Trưởng công chúa nhân cơ hội giáo huấn nữ nhi

Con dâu này cũng không phải do nàng chọn, là do nhi tử tự mình nhìn trúng, huynh trưởng tự mình tứ hôn, Ý Ninh Trưởng công chúa cho dù bất mãn với đứa con dâu này cũng không thể biểu hiện ra ngoài, đỡ cho người khác chê cười, việc này tuyệt đối không thể chịu được

Hoắc Thất hiện tại còn chưa qua cửa, nàng cũng không dám nói cái gì, tính tình nàng xác thật cũng có chút không tốt, sau khi qua cửa dạy dỗ lại cho tốt là được

Cho nên, lần này Ý Ninh Trưởng công chúa làm lơ ủy khuất của nữ nhi, trước nên giáo huấn một phen, đỡ cho về sau nàng đối đầu cùng Hoắc Thất, lại tùy tiện ồn áo náo loạn

Trở lại phủ công chúa, Ý Ninh Trưởng công chúa mới vừa xuống xe ngựa liền nghe được hạ nhân bẩm báo, đến cửa cung chờ đợi nhưng lại không thấy nhi tử, nghe nói hắn đã đến Nam Uyển rồi

"Chẳng lẽ đại ca biết chúng ta ở đó nên cố ý đi?" Vẻ mặt Hứa Điềm kinh hỉ, sau đó thất vọng nói: "Nhất định là bỏ lỡ rồi!"

Ý Ninh Trưởng công chúa có vài phần hồ nghi, đột nhiên nghĩ tới Hoắc Thất cũng ở Nam Uyển, chẳng lẽ nhi tử cố ý đi vì Hoắc Thất?

Suy nghĩ này làm nàng có chút không thoải mái, cảm giác như nhi tử cưới tức phụ liền quên nương

Hài tử hoài thai mười tháng mới sinh ra, tuy rằng thời gian ở chung cũng không nhiều lắm, nhưng nàng cũng rất quan tâm đứa nhỏ này, nhưng nhi tử lại quan tâm nhất là tức phụ chưa cưới qua cửa, ai làm nương mà có thể vui vẻ được chứ!

*** Truyện chỉ đăng tại truyenwiki1.com/tac-gia/nhamy111***

Sau khi Hoắc Thù cáo biệt cùng đám người An Dương quận chúa, liền cùng bọn tỷ muội lên xe ngựa rời đi

Bởi vì đám người Hoắc Quyên, Hoắc Diệu có nỗi sợ hãi với Hoắc Thù, căn bản không muốn ngồi chung xe ngựa cùng nàng, cho nên hai người ngồi một chiếc xe ngựa khác, Hoắc Nghiên cùng Hoắc Thù ngồi chung một chiếc

Hai tỷ muội nghe tiếng nói chuyện bên ngoài đường phố truyền vào, khi đang trò chuyện, đột nhiên xe ngựa dừng lại

"Làm sao vậy?" Hoắc Nghiên hỏi

"Cô nương, phía trước có đội ngũ đón dâu đang đi qua ngăn đường lại"

Quả nhiên, từ xa liền nghe được tiếng kèn trống vui mừng của đội ngũ đón dâu, người bình thường gặp chuyện hiếu hỉ như thế này đều sẽ tự động nhường đường, sẽ không tại ngày như thế này tạo ngột ngạt cho người khác. Cô nương Tĩnh An Hầu sau khi nghe xong, nhanh chóng phân phó phu xe đánh xe ngựa qua một bên, nhường đường cho đội ngũ đón dâu đi qua trước

"Không ngờ có người chọn được ngày này thành thân, cuộc sống sẽ rất nhiều tốt lành a" Hoắc Nghiên cười nói

Hoắc Thù ghé vào trước cửa sổ xe ngựa, vén một góc rèm lên, thoải mái nhìn đội ngũ đón dâu đi qua, đột nhiên tầm mắt bị người khác ngăn trở

Ngải Thảo lại đây, nhỏ giọng nói: "Tiểu thư, Nguyên Võ đến"

Hoắc Thù có hơi kinh ngạc, "Hắn tới làm gì? Chẳng lẽ...." Suy đoán nào đó làm nàng vừa mừng vừa lo

Ngải Thảo liếc mắt nhìn nàng một cái, kinh hỉ thành như vậy, có thể thấy được trái tim tiểu thư nhà nàng đều treo trên người Vệ Quốc Công thế tử rồi, thật đúng là nữ tử lớn rồi không thể giữ lại nhà, "Đúng vậy, Nguyên Võ mời người đến Lâm Giang Tiên, thế tử.... cũng ở đó"

Âm thanh Ngải Thảo có chút nhỏ, hơn nữa xung quanh còn có âm thanh kèn trống ồn ào, Hoắc Nghiên không nghe rõ lắm, hỏi: "Thất tỷ, sao vậy?"

Lúc này trái tim Hoắc Thù đã bay bổng đến tận Lâm Giang Tiên, quay đầu nhìn Hoắc Nghiên nói: "Bát muội có muốn đến Lâm Giang Tiên ngồi không?"

"A?"

Ngải Thảo được lời nàng, lại đi đến chiếc xe ngựa khác nói cùng đám người Hoắc Quyên: "Cô nương nhà ta muốn đến Lâm Giang Tiên ngồi một lát, cho nô tỳ đến hỏi hai cô nương có muốn đi cùng không?"

Lâm Giang Tiên giá cả tuy cao, nhưng Hoắc Thù được trong cung ban thưởng rất nhiều, còn có Ngũ gia cho thêm nàng, có thể nói Hoắc Thù là người có tiền nhất trong số các cô nương Hoắc gia, hoàn toàn có khả năng đến Lâm Giang Tiên tiêu pha

Hoắc Diệu cùng Hoắc Quyên đều có chút kinh ngạc, Hoắc Diệu hỏi: "Thất tỷ đến đó làm gì?"

Ngảo Thảo thiếu chút nữa quăng ánh mắt qua cho nàng, cảm thấy nàng thật là không biết điều, nói: "Cô nương đã đói bụng"

Hiện giờ không phải đang về phủ sao? Hơn nữa vừa rồi các nàng thấy Hoắc Thù cùng An Dương quận chúa đã ăn thật nhiều thức ăn bên sông, sao lại có thể đói bụng?

Hai người đều có chút chần chờ, không biết Hoắc Thù muốn đến Lâm Giang Tiên để làm gì, nếu các nàng đi theo thì có bị nàng ghi hận hay không?

Hoắc Diệu thật nhanh nói: "Nói với Thất tỷ, ta có chút mệt mỏi muốn về phủ nghỉ ngơi nên sẽ không đi"

Nhớ lại trà bánh trong phòng Hoắc Thù đều do Lâm Giang Tiên làm ra, trong lòng Hoắc Diệu mơ hồ có một suy đoán, nếu là trước kia, nàng không thiếu được sẽ nói thêm vài câu, chỉ là hiện tại sợ Hoắc Thù hung tàn, nên không dám nói ra

Đôi mắt Hoắc Quyên xoay chuyển, muốn đến Lâm Giang Tiên tìm hiểu một chút, sau lại thấy Hoắc Diệu không muốn đi, lấy hiểu biết của nàng đối với Hoắc Diệu thì Hoắc Diệu lựa chọn như vậy chắc chắn có nguyên nhân, lập tức cũng nói theo: "Ta cũng không đi!"

Ngải Thảo nhận được hồi đáp liền trở về bẩm báo

Một lát sau, liền nhìn thấy Hoắc Nghiên lại qua đây hồi phủ cùng các nàng, hai người Hoắc Quyên cảm thấy mình hiểu được cái gì đó, trong lúc nhất thời trong lòng có chút khinh bỉ Hoắc Thù, lại có thêm chút hâm mộ khó có thể xem nhẹ được

Nếu các nàng có vị hôn phu tốt như vậy, trước khi cưới gặp gỡ thì tính là cái gì, huống hồ tuy hơi không phù hợp quy củ, nhưng cũng không phải là chuyện đại sự, các trưởng bối đều là mắt nhắm mắt mở

Rốt cuộc đội ngũ rước dâu cũng đã đi qua, xe ngựa Tĩnh An Hầu chia làm hai đội, một đội đi đến Lâm Giang Tiên, một đội hồi phủ

*** Truyện chỉ đăng tại truyenwiki1.com/tac-gia/nhamy111***

Bình Luận (0)
Comment