Không Thể Quay Lại

Chương 27

Suy nghĩ một hồi, khi hoàn hồn Đinh Tiểu Mẫn đã thấy Vũ Thần bế Tiểu Nhu đi vào khách sạn bằng cửa kính thông ra biển.


Cô đứng dậy, vội chạy theo, nhưng cánh cửa đã bị đống sầm trước mặt cô, cô lấy tay đập vào cửa "Vũ Thần mở cửa, mở cửa đi"


Nhưng bên trong vẫn không một tiếng động, cửa kính này, từ trong nhìn ra sẽ thấy ở bên ngoài, để cho người thuê phòng dễ dàng ngắm cảnh biển, nhưng người ở ngoài nhìn vào lại không thấy gì.


Đinh Tiểu Mẫn liên tục đập vào cánh cửa "Em biết anh thấy, mở cửa ra đi"


Hắn định bỏ cô ở ngoài sao? Bên ngoài khi trời tối rất lạnh, cô còn bị ngâm nước lâu đến vậy, sẽ bị bệnh mất, sao hắn lại nhẫn tâm đến vậy?


Cô không thể quay về làng của Adun được, một là cô không còn sức để đi, hai là không muốn họ biết chuyện tình tay ba của cô, họ sẽ lo lắng mà làm lớn chuyện, dù sao cũng ở đất khách quê người, bớt một chuyện đỡ hơn thêm một chuyện.


Cô đập cửa một hồi thấm mệt, liền ngồi phịch xuống dựa vào cánh cửa để thở, nước mắt lại tuông rơi, do quay lưng về phía cánh cửa nên người ở trong sẽ không thấy, nên nước mắt cô càng rơi càng nhiều.


Vũ Thần đưa Tiểu Nhu vào, bế cô vào phòng tắm, rồi lấy một bồ độ của Đinh Tiểu Mẫn cho Tiểu Nhu để cô tắm, rồi đi ra ngoài.


Nhìn ra phía ngoài, thì thấy Đinh Tiểu Mẫn dựa lưng vào tường, bộ đầm trắng trên người, do dính bùn đất, giờ hoàn toàn không thấy được màu sắc ban đầu nữa.


Hắn muốn ra mở cửa cho cô, nhưng đi được hai bước thì khựng lại "Là em tự làm, thì tự chịu đi"


Sao khi Tiểu Nhu tắm xong đi ra ngoài, thấy Vũ Thần ngồi trên sofa đọc sách, nhìn ra ngoài thấy Đinh Tiểu Mẫn, cũng giả vờ không thấy, đi lại ngồi gần bên cạnh Vũ Thần.


Vũ Thần bỏ cuốn sách xuống, nhìn Tiểu Nhu hỏi "Sao em lại đến đây?"


Tiểu Nhu đỏ mặt e thẹn "Em nhớ anh, em muốn đến gặp anh!"


Vũ Thần cười dịu dàng nhìn Tiểu Nhu "Vậy sao em lại biết anh ở phòng này?"


Tiểu Nhu cắn cắn môi trả lời "A Mẫn thích biển, nên lúc nhỏ ba rất hay đưa cả nhà đến đây, em đoán ba sẽ đặt khách sạn này cho hai người, khi em đến lễ tân cũng biết em là chị A Mẫn, nên đưa thẻ phòng cho em"


Vũ Thần trầm mặc nhìn Tiểu Nhu "Em không thể ở đây, anh đặt phòng khác cho em"


Tiểu Nhu e dè hỏi Vũ Thần "Vậy anh sẽ ở đây cùng A Mẫn sao?"


Vũ Thần cười cười xoa đầu Tiểu Nhu "Không! Chỉ là nếu ba em biết em đến, còn ở phòng của con gái cưng ông ấy, ông ấy sẽ tức giận với em đó"


Vũ Thần nói rồi đứng dậy, đưa tay ra "Đi thôi!"


Tiểu Nhu đứng dậy nắm tay Vũ Thần cười tươi, rồi bỗng nhìn ra phía cửa kính "Còn A Mẫn thì sao?"


Vũ Thần lạnh lùng nói "Em quan tâm?"


Tiểu Nhu nhẹ giọng "Dù sao em ấy cũng là em gái em, sẽ không có chuyện gì chứ"


"Không chết được đâu"

Bình Luận (0)
Comment