Tiểu Nhu thấy Đinh Tiểu Mẫn đột nhiên nói chuyện, hoảng sợ, giọng lắp bắp "A Mẫn...tại...tại...sao...em...em...không.."
Đinh Tiểu Mẫn bỗng cắt lời Tiểu Nhu "Tại sao không bị câm có phải không?" chưa đợi Tiểu Nhu trả lời, cô đã nói tiếp "Tại vì Tấn Phi có tình người hơn chị!"
Tiểu Nhu nghe thế, mặt tái đi, cố kiềm chế không cho giọng mình run rẩy, nói "Không thể nào! Tấn Phi nhất định không làm vậy!"
Đinh Tiểu Mẫn lại nở một nụ cười "Tại sao không thể làm vậy? Chị nghĩ hắn yêu chị, nên chị nói gì hắn cũng làm sao? Đinh Tiểu Nhu, không phải ai cũng nhẫn tâm giống như chị đâu!"
Cô nhìn Tiểu Nhu đầy vẻ khinh miệt, rõ ràng chị biết rõ Tấn Phi yêu chị, vậy mà chị lại lợi dụng tình yêu đó của hắn, khiến hắn không thể từ chối chị, nếu không phải giây phút cuối cùng, lương tâm hắn trỗi dậy, thì hiện giờ chẳng phải cô là người câm sao?
Tiểu Nhu đột nhiên lạnh lùng nói "Vậy em định tố cáo chị có phải không?"
Đinh Tiểu Mẫn lại cười, nói "Yên tâm đi! Em sẽ không nói là chị đâu, em không muốn chị ngồi tù!"
Tiểu Nhu nữa tin, nữa ngờ nhìn Đinh Tiểu Mẫn, hỏi "Tại sao?"
Đinh Tiểu Mẫn lạnh lùng nói "Em không muốn ba đau lòng!"
Cô sợ ba đau lòng là thật, nhưng không muốn chị cô trả giá là giả, cô không đủ lòng vị tha để tha thứ cho việc làm của chị, nhưng nếu bắt được Tấn Phi thì sao? Với tình cảm mà hắn dành cho chị cô, thì hắn cũng sẽ tự nhận tội một mình thôi.
Tiểu Nhu nghe Đinh Tiểu Mẫn nói thế, thở phào một cái, rồi lại nhìn Đinh Tiểu Mẫn "Nếu em nói chuyện được, sao lúc nãy lại không trả lời Thần?"
Đinh Tiểu Mẫn mỉm cười nói "Nếu em trả lời, coi như không có chuyện gì, anh ấy sẽ không đối xử tốt với em nữa"
Tiểu Nhu liếc Đinh Tiểu Mẫn, lạnh lùng nói "Em là đang khiến Thần thấy có lỗi với em sao? A Mẫn, em nghĩ em làm vậy Thần sẽ không ly hôn với em?"
Đinh Tiểu Mẫn cười lạnh nói "Ít ra sẽ không ly hôn vào thời điểm này, sự dịu dàng của anh ấy đổi bằng tính mạng của con em, em phải tận dụng chứ!"
Tiểu Nhu bỗng tức giận đứng lên, đi đến bắt lấy cổ tay Đinh Tiểu Mẫn, nghiến răng nói "A Mẫn, đừng bao giờ chọc giận chị, nếu không chị không biết mình sẽ làm gì em nữa đâu!"
Ánh mắt Đinh Tiểu Mẫn liếc ra phía cửa, lại nở một nụ cười nói "Chị có làm gì em, thì tờ giấy kết hôn vẫn không thể có tên chị được!"
"Đinh Tiểu Mẫn, mày.."
"Tiểu Nhu, em làm gì vậy?"
Tiểu Nhu vừa nói, định vung tay lên tát vào mặt Đinh Tiểu Mẫn, nhưng lại nghe thấy tiếng Vũ Thần tức giận ở phía sau, cánh tay còn chưa kịp để xuống.
Đinh Tiểu Mẫn nhếch cao khóe môi, nói nhỏ đủ để Tiểu Nhu nghe thấy "Diễn kịch như chị, em cũng biết!"
Vũ Thần đi đến bên giường, thấy Đinh Tiểu Mẫn vẻ mặt hoảng sợ, rúc vào trong một góc giường, hắn ngồi xuống dịu dàng hỏi cô "A Mẫn, không sao chứ!"
Đinh Tiểu Mẫn bỗng dưng rơi nước mắt, nhìn hắn lắc đầu.
Hắn nhíu mày, rồi ôm cô vào lòng, khi hắn bỏ cô ở lại, cô chỉ lạnh lùng nói không tha thứ cho hắn, khi hắn kêu cô khóc, cô vẫn không khóc, khi hắn nói hết lời với cô, cô chỉ vô cảm nhìn hắn, vậy mà giờ cô lại khóc?
Vũ Thần đưa mắt nhìn Tiểu Nhu, có chút giận nói "Em đã làm gì?"
Tiểu Nhu hoảng sợ nói "Em không có làm gì hết!"
Vũ Thần thấy Đinh Tiểu Mẫn khóc tới mức ướt cả áo hắn, nhíu mày nhìn Tiểu Nhu "Nếu em không làm gì, sao A Mẫn lại như vậy?"
Tiểu Nhu tức giận chỉ vào Đinh Tiểu Mẫn "Là A Mẫn đang diễn kịch, nó chỉ muốn anh hiểu lầm em thôi!"
Vũ Thần ôm trán nhìn Tiểu Nhu, bây giờ hắn thật sự rất đau đầu, hắn không muốn nghe gì nữa hết, nên lạnh nhạt nói "Em về trước đi!"
"Thần!" Tiểu Nhu hoảng sợ nhìn hắn "Anh đuổi em về sao?"
Vũ Thần lại nói "Anh chỉ không muốn A Mẫn thấy em lại kích động, có lẽ em cũng biết nguyên nhân, không cần anh phải nói có phải không?"
Tiểu Nhu nghe thế, có chút chột dạ, nhưng vẫn cố nói "Anh nói gì em không hiểu!"
Vũ Thần không trả lời khiến Tiểu Nhu tức giận, "Trong mắt anh bây giờ chỉ có A Mẫn thôi chứ gì? Là ai lúc trước nói chỉ yêu một mình em?" Nói rồi giậm chân bỏ đi.
Vũ Thần nghe Tiểu Nhu nói thế, bàn tay đang ôm Đinh Tiểu Mẫn có chút cứng lại, nhưng vẫn vỗ lưng cô nhè nhẹ "A Mẫn, đừng sợ, không sao rồi!
Ps. Thỏ sẽ không viết truyện bữa thứ 7 mỗi tuần nhé mọi người ơi! Tại có công chuyện, thứ lỗi nhé.️