Cố Ngộ liếc nhìn cô ấy, vẻ mặt khinh thường: "Với cái con mắt nhìn đàn ông
của em?"
Cố Lê trợn mắt: "Anh yên tâm, tiêu chuẩn tìm đối tượng của em cho cậu ấy
chắc chắn còn cao hơn cả em tìm cho chính mình nữa."
Cố Ngộ cười lạnh một tiếng: "Vậy em nói xem là những điều kiện gì?"
Cố Lê đột nhiên hứng thú, vừa chỉ vào điện thoại vừa nói: "Người này là học
trưởng hồi cấp ba của em, đẹp trai, còn cao 1m80!"
Cố Ngộ không nhịn được ngắt lời: "1m80 thấp lắm."
Cố Lê thở mạnh một hơi dài qua mũi thể hiện sự khó chịu.
Cố Ngộ kiềm chế bản thân, hắng giọng: "Em nói tiếp đi."
"Sau khi tốt nghiệp cấp ba anh ấy đi du học Mỹ, sinh viên xuất sắc Stanford,
bây giờ về nước đã coi như là nửa kế thừa sự nghiệp gia đình, đang giúp đỡ
trong công ty của ba mình."
Cố Ngộ hừ lạnh một tiếng: "Em còn không biết vòng du học sinh loạn đến mức
nào."
"Yên tâm, bạn cùng phòng của anh ấy là một người bạn rất thân của em, chứng
kiến bốn năm đại học anh ấy không hẹn hò với một cô gái nào, luôn chăm chỉ
học tập, anh ấy thuộc kiểu con trai có khí chất nho sinh, rất lịch sự cũng rất có
khí chất, em thấy rất hợp với Thang Ninh." Cố Lê nói đến mức không nhịn
được xoa tay phấn khích: "Thời gian trước họp lớp, nói đến hình mẫu lý tưởng,
em cảm thấy hình mẫu của anh ấy đúng là đang miêu tả Thang Ninh, thực sự rất
xứng đôi, em thấy hai người họ là một cặp rất hoàn hảo."
"Kiểu người này chắc chắn rất kiêu ngạo, thích chiếm thế thượng phong trong
tình cảm." Cố Ngộ nói với giọng điệu chỉ trích mơ hồ: "Sẽ không chu đáo."
"Không hề, em thấy anh ấy vô cùng lịch thiệp, vô cùng tốt bụng, nhưng với
những cô gái không thân thì rất biết giữ khoảng cách, tóm lại là kiểu người cực
kỳ xuất sắc!"
Mặc dù trong lòng Cố Ngộ âm thầm khó chịu, nhưng anh chưa từng gặp, từ mô
tả của cô ấy cũng không tìm ra được nhiều sơ hở, chỉ có thể ấm ức: "Hừ, nếu
xuất sắc cỡ đó, vậy tại sao em không tự đi theo đuổi?"
"Thôi, em không thích kiểu đó." Cố Lê xua tay: "Em không thích kiểu văn nhã
dịu dàng có cảm giác thiếu niên đó đâu."
"Hửm? Vậy em thích kiểu gì?" Cố Ngộ hờ hững trêu chọc: "Trai hư à?"
Cố Lê nhận ra mình nói hớ, mím môi, ấp úng nói: "Cũng không hẳn, em thích
kiểu có chút cảm giác thể thao nam tính hơn, nếu thích chơi trượt tuyết hay
nhảy dù thì sẽ được cộng điểm."
"Ồ..." Cố Ngộ kết luận với giọng điệu lả lơi: "Tức là không thích những người
đứng đắn thật thà."
Cố Lê lại không nhịn được trợn mắt, vừa lướt điện thoại vừa tiếp tục nói:
"Ngoài người này ra, còn một người nữa, đây là bạn thanh mai trúc mã của
đồng nghiệp em, anh ấy cực kỳ xuất sắc, từ nhỏ đến lớn đều là hot boy trường,
bây giờ là bác sĩ, anh nói xem, có phải bác sĩ và luật sư rất xứng không!"
"Không xứng." Cố Ngộ nói chắc như đinh đóng cột: "Bác sĩ bận rộn lắm, không
phải em muốn người có thể chăm sóc bạn em sao, bác sĩ đâu có thời gian đâu
mà chăm sóc, một cuộc điện thoại là phải đi ngay."
"Vậy vừa hay Thang Ninh cũng rất bận, ít nhất sẽ không quá dính người."
"Vậy cũng không tốt, em đã nói bạn em là bạn thanh mai trúc mã của anh ta,
kiểu quan hệ thanh mai trúc mã này phức tạp nhất, không khéo sẽ luôn dễ xảy ra
cảnh hai cô gái ghen tuông, chắc chắn không phù hợp."
Cố Lê thấy điểm này cũng đúng, nếu là cô ấy, cô ấy cũng không thể chấp nhận
bạn trai có một cô bạn thân. Cô ấy tiếp tục lướt đến ứng viên nam tiếp theo:
"Đây rồi đây rồi, còn người này nữa, đây là một nhà sản xuất âm nhạc rất giỏi,
điều đáng tiếc duy nhất là trước đây có một bạn gái yêu nhau năm năm, nghe
nói hai người vẫn thường xuyên tái hợp rồi chia tay gì đó."
"Càng không thể chọn người này, không biết một ngày nào đó bạn gái cũ gọi
điện đến, vừa khóc vừa làm ầm đòi hàn gắn, cho dù đã cắt đứt sạch sẽ với người
cũ, cũng khó tránh khỏi việc luôn so sánh người hiện tại với người cũ, trong
cuộc sống đều là bóng dáng của cô ta, kiểu này chẳng phải là đang tự tìm khổ
sao.”
Cố Lê gạt bỏ ứng viên nam này đi.
Có vẻ như sau khi nghe Cố Ngộ phân tích, những người mà cô ấy vừa cảm thấy
khá ổn, trong chớp mắt đều cảm thấy hình như cũng không tốt lắm.
Cô ấy lật tới lật lui đột nhiên thấy Trần Trác, nói: "À đúng rồi, anh Trần Trác
cũng không tệ đó."
Cố Ngộ nhìn cô ấy với vẻ mặt "Em không đùa đấy chứ" nói: "Cậu ta á, ba ngày
tán tỉnh một cô gái, lần trước đi chơi em quên rồi à? Dẫn theo hai mối tình cùng
lúc, như vậy mà em vẫn thấy đáng tin cậy?"
"Đúng nhỉ..." Cố Lê đảo mắt hỏi: "Vậy Doãn Sam và Tiền Tư Châu thì sao?"
"Không được, đều không phù hợp." Cố Ngộ không chút do dự.
Cố Lê tức giận đập túi xách vào đùi: "Ôi trời, anh làm em mất hết tự tin rồi."
Cố Ngộ ngừng một chút, bất đắc dĩ cười: "Em gái tốt của anh, bộ em định rà
soát hết những người xung quanh luôn à.”
Cố Lê xua tay: "Ôi... Thà giết nhầm còn hơn bỏ sót."
"Vậy..." Cố Ngộ tò mò ghé lại gần, nhỏ giọng hỏi: "Vậy sao em lại bỏ qua anh?"
"Anh??!!!" Cố Lê nâng âm lượng lên gấp đôi: "Tại sao em phải đẩy vợ yêu quý
của em vào hố lửa??!!!"
Câu trả lời này nằm ngoài dự đoán của Cố Ngộ.
Một hơi tiên khí suýt đã đứt đoạn.
"Sao... Sao anh lại là hố lửa?" Cố Ngộ tức giận.
"Anh như nào bộ anh không tự rõ ư?” Cố Lê không khách sáo liếc xéo anh một
cái.
"Được rồi." Cố Ngộ chợt phản ứng lại, hình tượng của mình trong lòng Cố Lê
vẫn là trai tồi, anh chỉ có thể thở dài bất lực: "Vậy nếu, anh nói là nếu, nếu anh
chưa từng có bạn gái, em thấy anh và Thang Ninh có hợp không?"
Cố Lê rất nghiêm túc suy nghĩ về cái "Nếu" này một chút.
Thực ra từ trước đến nay mặc dù Cố Lê luôn miệng chê bai Cố Ngộ, nhưng
không thể không thừa nhận, các mặt điều kiện và nhân cách của Cố Ngộ đều có
thể nói là xuất sắc.
Nếu nhìn từ góc độ khách quan, từ góc độ một phụ nữ nhìn đàn ông, anh thực
sự không thể chê vào đâu được.
Chỉ tiếc là, cái "Nếu" này không tồn tại, cái này không phải như uống rượu hút
thuốc, nói bỏ là bỏ được, không thể coi như chưa từng xảy ra.
Nhưng thứ gọi là tình cảm, nói trắng ra tình đầu chỉ có một lần.
Có lẽ trong lòng mỗi người ít nhiều đều có rất nhiều "Tình đầu", bởi vì đó là
một tình cảm thuần khiết nhất, thiện lương nhất, đẹp đẽ nhất.
Là tình cảm mà mỗi cô gái đều mơ ước và hướng tới.
Mà cái "Nếu" này đã không tồn tại, thì suy nghĩ về câu hỏi đó cũng không có ý
nghĩa gì.
Cố Lê nhún vai, không quá để tâm đến lời anh: "Anh hỏi câu này rất vô nghĩa,
sự thật anh là trai tồi vẫn không thể thay đổi được."
Cố Ngộ định mở miệng biện hộ, đột nhiên bị tiếng chuông điện thoại của Cố Lê
ngắt lời.
Cố Lê vừa nhận điện thoại liền ân cần nói: "Alô là học trưởng phải không, vâng
vâng, em muốn hỏi khi nào các anh rảnh thì gặp mặt. Được ạ, cuối tuần sau
được phải không, em sẽ hẹn với cậu ấy, vâng vâng, tới đó gặp, tạm biệt."
Cố Ngộ nghe cuộc điện thoại này không khỏi nhíu mày: "Đã hẹn rồi à?"
"Đúng vậy, vợ nhà em là món hàng đắt giá, một khi tung ra thị trường giao dịch
chắc chắn bị cướp đi trong nháy mắt!" Giọng điệu Cố Lê mang chút đắc ý.
Cố Ngộ thầm chửi một câu trong lòng, suy nghĩ bắt đầu bay đi.
Nếu con bé Cố Lê này thực sự bắt đầu giới thiệu đối tượng cho Thang Ninh, thì
chắc chắn cô ấy sẽ không từ bỏ cho đến khi đạt được mục đích.
Đến lúc đó cho dù Thang Ninh thực sự không thích, chắc cũng sẽ vì nể mặt Cố
Lê mà "Tiếp xúc xem sao", kiểu tiếp xúc nhiều giữa nam nữ độc thân như vậy,
khó tránh khỏi sẽ nảy sinh tình cảm theo thời gian.
Không được, nhất định phải nghĩ cách chặn đầu.
Phải dập tắt ngọn lửa nhỏ khiến người đàn ông đó rung động.
Thứ bảy hôm đó Cố Ngộ gợi ý hỏi Cố Lê địa điểm hai người gặp mặt, Cố Lê
nói đã hẹn họ ở một quán trà tại trung tâm thương mại Ngân Thái.
Hôm đó Thang Ninh vẫn trang điểm một chút, mặc dù cô muốn qua loa cho
xong, nhưng nghĩ lại, cũng không thể làm mất mặt Cố Lê.
Trước khi gặp mặt, Cố Lê đã khen chàng trai sắp gặp mặt lên tận mây xanh rồi.
Tên chàng trai là Tề Tư Dị, trước khi gặp mặt Cố Lê đã giới thiệu WeChat của
hai người cho nhau, hai người đã nói chuyện sơ qua vài câu.
Thực ra Thang Ninh có thể cảm nhận được đối phương cũng là người khá nội
tâm, nội dung trò chuyện thường không quá năm chữ.
Khoảnh khắc của chàng trai có ảnh của anh ta, nên khi gặp đối phương Thang
Ninh cũng không cảm thấy ngạc nhiên hay xa lạ.
Dù sao cũng giống hệt như trong ảnh, trông rất văn nhã, đeo một cặp kính
không gọng, mặc một bộ vest khá đơn giản, nhìn vừa lịch lãm vừa có chút cảm
giác công tử bột.
Tề Tư Dị trông rất đẹp trai, nổi bật trong đám đông.
Thang Ninh đã đến sớm hơn giờ hẹn mười phút, không ngờ đối phương đến còn
sớm hơn.
Hai người gọi một chút đồ ăn đơn giản, rồi bắt đầu vào quy trình giới thiệu lần
đầu gặp mặt.
Nói thật, quy trình này khiến Thang Ninh cảm thấy không thoải mái lắm.
"Xin chào, tôi là Thang Ninh." Thang Ninh mỉm cười gật đầu chào.
"Xin chào, Tề Tư Dị."
Thang Ninh mím môi, uống một ngụm nước: "Tôi là bạn thân của Cố Lê."