Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng (Dịch)

Chương 45 - Chương 827: Gặp Lại Bạn Cũ

Chương 827: Gặp Lại Bạn Cũ

Tiểu Mao Trùng xem đi xem lại những bức vẽ của Vương Triệt mấy lần, trong đầu nó đều là con Tiểu Mao Trùng trong truyện kia.

Hồn thú trong Thâm Uyên Mộ Địa thì nó chưa từng nghe nói qua.

Từ Lực Kiếm và Hùng Bảo đã bày tỏ sự mong đợi đối với nội dung phía sau.

Hùng Bảo thậm chí còn tò mò và mong đợi hơn cả Tiểu Mao Trùng.

Ba đứa nhóc mang theo chờ mong mà nghĩ ngợi cả đêm.

Mặc dù rời trường và không có đất nông nghiệp, nhưng nhiệm vụ trồng trọt cũng không quá khó khăn.

Tầng thứ nhất trong Võ hồn Vạn Tạng Đạo Cung của Vương Triệt vẫn còn có mười khối linh điền.

Cho nên Tiểu Mao Trùng vẫn phải dậy sớm rồi sau đó chạy đến tầng thứ nhất của Võ Hồn Vạn Tạng Đạo Cung để thúc đẩy hồn thực một hồi.

Linh điền không giống như đất nông nghiệp thông thường nên không cần tưới nước.

Mà chỉ cần rót năng lượng vào là được.

Nếu như có tưới nước thì cũng sẽ chuyển hóa thành năng lượng đặc thù trong linh điền mà thôi.

Bình thường Tiểu Mao Trùng chỉ cần dùng hình thái ‘thức tỉnh thảo mộc’ là được rồi.

Sáng sớm hôm sau, Vương Triệt ăn cơm xong thì anh liền mang theo Tiểu Mao Trùng đi tới căn cứ nghiên cứu Hồn Sủng của thành Thiên Tâm.

Lý do đến đây là bởi vì một số bạn cùng lớp cấp 3 chơi thân với anh muốn gặp nhau.

Vương Triệt từ trên tàu đệm từ trường nhìn xuống căn cứ nghiên cứu hồn sủng của thành Thiên Tâm, nói: "Một năm trước cũng là ở đây. Lại nói cũng đã mấy ngày rồi ta không có tới thăm giáo sư Ngạn.”

Lúc trước, sau khi nhận lấy Từ Lực Kiếm từ trong tay giáo sư Ngạn, sau đó Vương Triệt cũng vẫn thường xuyên giữ liên lạc với ông ấy.

Về tình huống của Từ Lực Kiếm thì cả hai cũng thường xuyên trao đổi với nhau.

Sau khi đi tới căn cứ nghiên cứu Hồn Sủng của thành Thiên Tâm, nghiên cứu viên bên này cũng không có thay đổi bao nhiêu nên thoáng cái đã nhận ra Vương Triệt.

Nghiên cứu viên đứng ở cửa vào cười nói với Vương Triệt: "Các bạn học của cậu đang chơi ở sân của tầng thứ ba, giáo sư Ngạn cũng ở bên đó.”

Vương Triệt nhẹ gật đầu rồi đi lên tầng thứ ba.

Bây giờ là kỳ nghỉ đông nên sẽ có rất nhiều học sinh lớp 12 tới nơi này để lựa chọn Hồn Sủng.

Đều có rất nhiều đều có người ở đây giống như lúc trước Vương Triệt đã từng mang theo Tiểu Mao Trùng tới nơi này.

Lúc Vương Triệt đi lên tầng thứ ba thì anh đã phát hiện càng có thêm nhiều người hơn trước.

"Chị Hi thật là mạnh mẽ!"

"Không hổ là sinh viên trở về từ Học Viện Đấu Hồn! Quá mạnh rồi!”

"Chị ấy chiến thắng mười lần liên tiếp! Lần này thành Thiên Tâm chúng ta quả nhiên đã có một người có thể đánh được!”

“Không thể nào, thành Thiên Tâm chúng ta cũng có mấy người thi đậu học viện Đấu Hồn mà!”

"Quá không hợp lí rồi! Con hồn sủng thứ hai này có tu vi hồn lực 1500 năm. Mà Hồn sủng thứ nhất của tôi cũng mới tới 1200 năm thôi! Chỉ cách một học kỳ nhưng khoảng cách thật sự quá lớn!”

"Hơn nữa Hồn sủng thứ hai của chị Hi còn là một con Liệt Diễm Chi Dực! Đây chính là hồn sủng đứng đầu trong Hồn Sủng Tuyệt Phẩm hệ Hỏa Diễm đó! Sau khi nó tiến hóa thành Liệt Hoàng Dực thì sẽ là Hồn Sủng Vương Giả song hệ gồm hệ Hỏa Diễm và hệ Thiên Không! Mạnh quá đi à!”

"Chị Hi thật sự đã rất nể mặt! Bạn cùng lớp tới luận bàn kia đều sẽ được dùng thêm vài chiêu. Vì chỉ cần chị ấy dùng một chiêu vòng xoáy lửa thì sẽ trực tiếp chiến thắng sạch sẽ gọn gàng.”

...

Đi tới khu đối chiến tại tầng thứ ba, Vương Triệt gặp được rất nhiều bạn học cũ cấp 3.

Thanh âm thô kệch của Hứa Hải Phong lập tức vang lên: “Vãi thật! Cậu cuối cùng cũng đã tới rồi à!”

Vương Triệt nhìn qua thì thấy anh bạn này tốt nghiệp lớp 12 chỉ có thành tích bình thường.

Nhưng điểm cộng của Võ Hồn rất nhiều nên cậu ta đã tiến vào chuyên ngành dục thú của đại học Tây Nhạc, mà đại học như vậy cũng đã không tệ lắm.

Có điều nhìn qua hình như cậu ta đã rám nắng không ít.

Con Hoa Tiên Tử của Hứa Hải Phong sau khi tiến vào 1000 năm tu vi hồn lực sẽ phải cần đến một lượng lớn thời gian để hấp thu ánh sáng mặt trời thì mới có thể trưởng thành mạnh mẽ.

Có lẽ cậu ta cũng vì vậy mà mỗi ngày đều tiếp xúc với ánh sáng mặt trời, cho nên làn da cũng đã đen đi không ít.

“Đều đi ra hết coi! Triệt ca tới rồi kìa!”

"Không biết có phải là ảo giác hay không mà tôi cảm thấy hình như cậu ta lại đẹp trai hơn không ít đó!"

"Trùng Thiên Đế đâu rồi? Con Tiểu Mao Trùng đó đã thiêu cháy cả châu Bắc Giang rồi đấy!”

"Cười chết tôi! Lúc trước khi khai giảng Triệt Ca cứ im lặng. Thật không nghĩ tới cậu ta lại đến Học viện Lâm Hải để trồng trọt. Nhưng cậu ta lại có thể trồng ra một con Trùng Thiên Đế thì thật là quá bất hợp lý!”

"Thiên Quan Hỏa Chủng của Đông Nông Thịnh Hội ở châu Bắc Giang vẫn còn để lại cho tôi ký ức mới mẻ, hiện tại chỉ mới ba tháng nên tôi cảm giác như nó vẫn còn ở trước mắt..."

"Lúc trước tôi đã nói con Lục Mao Trùng kia không đúng chỗ nào rồi mà! Hiện tại xem ra quả nhiên nó đã bị che dấu đi huyết mạch của chân long."

Các bạn cùng lớp đều cười nói chào hỏi Vương Triệt.

Vương Triệt cũng cười cười nói: "Các bạn nhìn xem, lúc trước tôi để cho các bạn tại trường cấp 3 không được thổi phồng lung tung, nhưng hiện tại ngay cả một lời khoe khoang cũng không thể nói ra một câu hoàn chỉnh.”

Các bạn cùng lớp: "..."

Chương 828: Liệt Diễm Chi Dực

Hứa Hải Phong cười mắng: "Vãi chưởng! Cậu giả bộ vẫn lưu loát tự nhiên như vậy sao? Cút đi cho ông nhờ! Tôi ở châu Tây Nhạc mà còn có thể nghe được một ít sự tích của cậu ở châu Bắc Giang đấy.”

Vương Triệt hỏi: "Hôm nay là hoạt động gì vậy?"

Hứa Hải Phong cười ha ha, nói:

"Là Hồn Sủng đối chiến! Rồi sau đó chúng ta sẽ thuận tiện đi đến vùng dã ngoại chơi một chút, vì dù sao thì thực lực của chúng ta bây giờ cũng đã có thể dễ dàng thám hiểm ại vùng dã ngoại rồi. Nghe nói bên ngoài thành Thiên Tâm của chúng ta đã tồn tại mấy nhóm Hồn thú hệ Núi Đá, nên tôi muốn thật mau đến đó nhìn xem.”

"Qua hai ngày nữa chúng ta sẽ cùng nhau tham gia sự kiện Phúc Thú Giáng Lâm, không biết năm nay sẽ xuất hiện Hồn thú siêu phàm nào đây?"

Vương Triệt gật đầu rồi nhìn xuống sân đối chiến và thấy được một bóng dáng quen thuộc.

Vương Triệt hỏi: "Là Lâm Hi sao?"

Hứa Hải Phong nói:

"Đúng vậy! Cô ấy cũng vừa mới trở về không lâu nên đã cùng chúng tôi tụ tập một chút. Tốc độ tiến bộ của cô ấy làm tôi cảm thấy cũng không chậm hơn cậu đâu! Nghe nói cô ấy vừa mới vào Học viện Đấu Hồn không lâu thì đã tìm được Hồn sủng thứ hai. Ở Học viện Đấu Hồn đó mà đối chiến thì quả thực chỉ là chuyện bình thường, cạnh tranh nội bộ mới là chuyện cực kỳ kịch liệt.”

"Tôi còn nghe nói nội bộ đã điều chỉnh ra bảng tổng hợp chiến lực của các tân sinh viên. Lâm Hi vừa mới vào học mà liền trực tiếp tiến vào top 10, và hình như hiện tại cô ấy đã ở trong top 5 rồi.”

"Học viện Đấu Hồn đều có những tên mạnh mẽ đến biến thái! Và bọn họ đều được luyện ra từ nơi đấy! Cho nên bọn họ thực sự rất mạnh!”

"Hai cậu ở cấp 3 chính là đối thủ, nhưng lên đến đại học rồi thì Lâm Hi cũng không hề thụt lùi."

"Mỗi ngày cậu ở Học viện Lâm Hải làm ruộng, nên phỏng chừng cậu cũng không biết nhiều về cô ấy.”

Hứa Hải Phong cảm thán không thôi.

Vương Triệt gật đầu và nhìn về phía Lâm Hi trên đài đối chiến cùng với con Hồn sủng của mình đang chiến đấu kia.

Vương Triệt nói: “Liệt Diễm Chi Dực sao? Hồn sủng này rất lợi hại!"

Hứa Hải Phong tức giận nói: "Nói nhảm! Khẳng định là rất lợi hại rồi! Nhưng có điều, loại hồn sủng này sẽ bồi dưỡng rất khó khăn, vì trong huyết mạch của nó có trộn lẫn huyết mạch của một loại Cổ hồn thú rất cường đại, chính là huyết mạch của Thần Diễm Điểu! Hơn nữa sau khi trải qua bồi dưỡng thì gen của Liệt Hoàng Dực thời hiện đại đã có cường độ không kém chút nào so với Thần Diễm Điểu, chỉ là cần tài nguyên rất nhiều để bồi dưỡng mà thôi.”

"Tôi nghe nói nếu như có thể tìm được đồng loại của nó có huyết mạch Hỏa Diễm thì sẽ có thể bước vào phẩm cấp siêu phàm luôn đấy."

Hứa Hải Phong nói một cách rất êm tai.

Vương Triệt kinh ngạc hỏi: "Cậu còn biết những thứ này à?"

Hứa Hải Phong cười ha ha một tiếng rồi nói: "Đó là chuyện đương nhiên rồi! Tôi là một chuyên viên chăn nuôi động vật cao cấp đó! Tôi học một học kỳ ở đại học nên sự tiến bộ tôi đã xa xa đến nổi không tưởng tượng được rồi đấy!”

Vương Triệt nói: "Cũng không tệ!"

Thì ra Hứa Hải Phong cũng không chơi bời lung tung khi vào đại học.

Hứa Hải Phong hỏi: "Còn cậu thì sao? Từ Lực Kiếm của cậu đã được bồi dưỡng đến đâu rồi? Hồn sủng thứ hai của cô ấy đã có tu vi hồn lực 1500 năm rồi đấy! Đừng nói với tôi là Hồn sủng của cậu còn không cao bằng cô ấy đấy nhé?”

Vương Triệt nói: "Cũng tạm được!"

Hứa Hải Phong nói: "Lấy sự hiểu biết của tôi đối với cậu thì lời này của cậu nhìn như khiêm tốn nhưng kỳ thực là đang giả vờ! Hay là nó đã 2000 năm tu vi hồn lực rồi?”

Vương Triệt: "..."

Hứa Hải Phong suy nghĩ một chút rồi nói tiếp:

"Đúng rồi, tôi nghe nói Lâm Hi còn phá kỷ lục ở trong hang động Địa Diễm ở Châu Viêm Qua khi thi đấu dành cho tân sinh tại Hồn Thổ đấy! Hồn sủng thứ nhất của cô ấy chính là Kiêu Hoàng Xà hệ Thảo Mộc, và lúc đó cô ấy còn chưa có con Liệt Diễm Chi Dực kia! Cũng không biết tại sao cô ấy lại phá được kỷ lục trong cái loại Hồn thổ ấy nữa?”

"Cái Học viện Đấu Hồn này thật sự là quá biến thái! Khảo nghiệm nhập học của tân sinh viên mà trực tiếp là thi đấu Hồn thổ! Cậu có tin được không?”

"Với trình độ lúc đó của chúng ta khi vừa mới nhập học thì liệu có thể an toàn đi ra trong mấy cái Hồn Thổ hay không chứ đừng nói là đi thi đấu.”

Vương Triệt gật gật đầu nói: "Quả thật rất lợi hại!"

Kiêu Hoàng Xà nổi danh sợ lửa, nhưng ở trong hồn thổ đầy hỏa diễm như hang động Địa Diễm thì dường như nó rất khó để phát huy ra sức chiến đấu, chứ Huống chi là thi đấu.

Mà lại còn phá kỷ lục nữa thì chuyện này thật sự không có chút chân thật, mà còn là không có khả năng làm được.

Cô nàng thiên chi kiêu tử Lâm hi này ở trường đại học cũng vẫn mang phong thái lỗi lạc như trước.

Chỉ có điều, khi Vương Triệt vừa nghĩ đến bối cảnh của cô ấy thì điều này cũng là chuyện bình thường.

Theo Vương Triệt được biết, Lâm Hi chính là cháu gái của Diễm Dương Thiên Vương - Lâm Dương.

Đúng lúc này thì trận chiến đã kết thúc.

Lâm Hi từ trên đài đối chiến đi xuống, và con Liệt Diễm Chi Dực kia cũng biến thành một con Tiểu Hỏa Diễm Điểu to bằng bàn tay rồi đậu ở bả vai của cô ấy mà kêu líu ríu.

Không bao lâu sau thì Lâm Hi đã nhìn thấy Vương Triệt.

Lâm Hi hé miệng mỉm cười và nói: "Vương Triệt, đã lâu không gặp.”

Vương Triệt cũng cười nói: "Đã lâu không gặp."

Chương 829: Tôi Muốn Gặp Trùng Thiên Đế!

Vương Triệt cảm thấy trong nửa năm nay, những chuyện xảy ra với anh cũng không hẳn là nhiều.

Vì phần lớn thời gian anh đều dùng để làm ruộng.

Ngay cả đường đường chính chính để hồn sủng đối chiến mà cũng rất ít.

Học viện Lâm Hải rất ít khi nào tổ chức tranh tài Hồn sủng đối chiến, giống như là Hồn sủng chính quy đối chiến hoặc là Khế Hồn Sư đẳng cấp cao đối chiến cũng đều cần có kỳ hạn mới tổ chức.

Còn thi đấu đối chiến chuyên nghiệp thì mấy năm hay thậm chí là mấy chục năm mới tổ chức một lần.

Về các trận đấu giải trí khác thì thật ra các thành phố lớn cũng có không ít. Chỉ là phần thưởng sẽ không quá tốt.

Cho nên, về cơ bản mà nói thì Vương Triệt vẫn lấy việc phát triển làm ruộng để làm chủ đạo.

Đồng thời xen kẽ với mấy lần thám hiểm Hồn thổ và đi ra ngoài rèn luyện.

Nói chung Vương Triệt vẫn cảm thấy rất bình tĩnh.

Nhưng đối với Học viện Đấu Hồn là một trong số các Học viện đỉnh cấp của chiến khu mà nói, vậy chỉ sợ không thể nhẹ nhàng được như vậy được.

Ở trong đó có rất nhiều thiên tài và cường giả, nên chỉ cần hơi buông thả một chút là sẽ lập tức tụt lại phía sau.

Chưa kể đến ba ngày sẽ có một trận đối chiến nhỏ, bảy ngày một trận đối chiến lớn, vậy thì mỗi tháng không thể thiếu các loại hình đối chiến tranh tài được.

Cùng với các loại tranh đoạt xếp hạng bình thường ra thì còn có xếp hạng về cấp bậc của Võ hồn, tinh thần lực và chiến lực của Hồn sủng.

Các loại thi đấu xếp hạng này không chỉ có ban tặng tài nguyên phong phú, mà còn có các danh sư đến dạy bảo cùng với đủ loại tư cách thám hiểm hồn thổ và khu di tích, nói chung là đếm không xuể.

Tuyệt đối sẽ để cho mỗi người sinh viên đại học trong đó cảm thấy vô cùng phong phú.

Trên mạng đã lưu truyền một câu truyền ngôn: Vào Học viện Đấu Hồn thì đi ngủ cũng mơ thấy chiến đấu!

Dưới loại huấn luyện cường độ cao này thì khi các bạn học trong Học viện Đấu Hồn thi đấu với bạn học của các Học viện khác sẽ tạo ra sự chênh lệch thực lực vô cùng rõ ràng.

Lâm Hi nói: "Lúc trước khi tôi nghe tin cậu chạy tới Học viện Lâm Hải thì tôi thật không nghĩ đó là sự thật! Vì tôi vốn cho rằng cậu chắc sẽ vào Học viện Quân Hồn hoặc là Học viện Dục Thú hay Học viện Thần Đô. Có người trong Học viện Đấu Hồn còn phân tích rằng vì Học viện Lâm Hải có quan hệ đến Võ Hồn Tinh Cung của cậu cho nên cậu mới chạy tới Học viện Lâm Hải! Không biết như có đúng vậy không?"

Vương Triệt gật đầu, nói: "Coi như là vậy đi! Dù sao cũng phải phát huy tác dụng của Võ Hồn chứ nhỉ?"

Khí chất cao ngạo của Lâm Hi cũng không biến đổi gì nhiều, cô ấy đội một cái mũ lưỡi trai, ăn mặc áo khoác màu da cam, bên trong mặc một chiếc áo sơ mi trắng với hoa văn của Liệt Hoàng Dực, cái quần cũng chỉ là một chiếc quần dài màu xám giản dị, trên chân là một đôi giày thể thao màu trắng ngà.

Quần áo phù hợp và vừa vặn nên có thể làm nổi bật vóc dáng thon thả năng động của cô ấy.

Dù ăn mặc cực kỳ phổ thông nhưng khí tức trên người Lâm Hi quả thật đã sắc bén hơn lúc trước rất nhiều.

Chắc là hơn nửa học kỳ này cô ấy trải qua rất nhiều trận đối chiến để mài giũa ra được.

Lâm Hi hơi suy nghĩ rồi vừa cười vừa nói:

“Tôi cảm giác như nếu lấy thiên phú của cậu thì các vị giảng viên ở Học viện Lâm Hải có thể dạy gì cho cậu về đối chiến hay phương diện dưỡng thú nhỉ?”

"Danh tiếng của Học viện Lâm Hải trong lĩnh vực nông nghiệp thì quả thật tôi có nghe đến, đúng là vô cùng lợi hại."

Vương Triệt gật gật đầu nói: "Cậu nói rất đúng!"

Lâm Hi: "..."

Đương nhiên, đừng nói là Học viện Lâm Hải, mà cho dù là những Học viện khác thì Vương Triệt cảm thấy cũng không có mấy người có thể dạy nổi anh.

Lâm Hi vừa cười vừa nói: "Tôi đã cho các giảng viên và giáo sư của tôi coi video về trận đấu của cậu. Tất cả bọn họ đều tiếc nuối tại sao cậu không đến học ở Học viện Đấu Hồn. Thậm chí còn muốn tự mình đến Học viện Lâm Hải để làm ruộng.”

Vương Triệt cười nói: "Tôi cảm giác Học viện Lâm Hải thật sự không tệ! Học viện không nhất định phải tốt nhất, mà chỉ cần thích hợp với bản thân nhất là được rồi! Cậu thì cực kì thích hợp với Học viện Đấu Hồn đấy!"

Lâm Hi là kiểu con gái có tính cách mạnh mẽ, cạnh tranh càng mạnh và càng kịch liệt thì cô ấy sẽ càng thêm phát huy ra được tiềm lực của mình.

Hứa Hải Phong ở một bên xen vào nói: "Được rồi được rồi, hai người các cậu đừng có thổi phồng lẫn nhau nữa! Đều là đối thủ cũ nên bây giờ hãy trực tiếp biểu diễn trên sàn đấu để phân biệt cao thấp đi chứ?"

Nghe xong lời này mà các bạn học khác cũng nhao nhao cười nói đồng ý.

"Đúng vậy đúng vậy! Vừa rồi toàn bộ chúng tôi đều bại dưới tay Hi Tỷ cả rồi!"

"Tình hình chiến đấu lúc nãy quả thực quá khó coi… Lớp chúng ta cũng chỉ có Triệt Ca mới chịu nổi cô ấy thôi!"

"Chúng tôi đã hoàn toàn không phải chung một cái cấp độ."

"Triệt Ca, cậu nhanh chóng gọi ra Trùng Thiên Đế đi, tôi muốn gặp Tiểu Mao Trùng quá!"

"Im ngay! Tôi đường đường là Trùng Thiên Đế có huyết mạch Chân Long, vậy mà cậu dám gọi tôi là Tiểu Mao Trùng sao? Cẩn thận tôi cho cậu một phát phun tơ bây giờ!"

"..."

Chương 830: Chấn Kinh Vì Hồn Sủng Thứ Ba

Các bạn học nhao nhao đùa giỡn.

Dù sao bọn họ cũng đã hiểu rõ thực lực của hai người.

Vương Triệt cười cười và còn chưa kịp nói chuyện thì Lâm Hi ở một bên liền cười nói: "Trùng Thiên Đế quá mạnh, có lẽ tôi sẽ đánh không lại."

Sau đó Lâm Hi liền nhìn Vương Triệt nói: "Hay là cậu hãy dùng Từ Lực Kiếm để tranh tài nhé? Tôi cũng sẽ dùng Hồn sủng thứ hai của tôi."

Lâm Hi sờ lên Liệt Diễm Chi Dực bên trên bả vai mình.

"Gréc gréc!"

Liệt Diễm Chi Dực liền phát ra một tiếng kêu hưng phấn.

Ý nó nói: Tôi đã sẵn sàng vào trận rồi!

Vương Triệt trầm tư mấy giây nói: "Từ Lực Kiếm sao…"

Thi đấu giải trí thì cũng không quan trọng mấy.

Nhưng hiện tại tu vi hồn lực của Từ Lực Kiếm cũng đã 2200 năm rồi...

Nếu như đánh với con chim nhỏ kia thì cũng quá khi dễ người ta.

Lâm Hi tò mò hỏi: "Không được sao? Từ Lực Kiếm của cậu bây giờ chắc cũng phải có tu vi hồn hồn lực 1600 năm mới đúng chứ?"

Từ Lực Kiếm đúng là rất ít khi xuất hiện trước mắt mọi người.

Lần trước tại Đông Nông Thịnh Hội và Thiên Quan Hỏa Chủng phát sóng trực tiếp, thì khi đó nó đã ở tại cửa ải thứ hai ra tay một lần.

Và những người lợi hại đều có thể nhìn ra được tu vi hồn lực của nó.

Lâm Hi tính toán cũng rất chuẩn, hơn nữa còn suy ra từ trình độ bồi dưỡng của Vương Triệt.

Nếu không tính đến việc tu luyện nửa tháng qua trong lĩnh vực của Thần Quang Kình thì tu vi hồn lực của Từ Lực Kiếm hiện tại cũng chỉ hơn 1,700 năm mà thôi.

Vương Triệt nói: "Quả thật không được lắm."

Lâm Hi hỏi: "Vì sao vậy?"

Vương Triệt thản nhiên nói: "Tu vi hồn lực chênh lệch có chút lớn! Vậy quá không công bằng cho cậu rồi!"

Lâm Hi sững sờ, hỏi: "Chênh lệch quá lớn sao? Từ Lực Kiếm của cậu hiện tại đã có tu vi hồn lực bao nhiêu rồi? Nếu đã vượt qua 2000 năm thì không cần phải nói."

Vương Triệt cũng không trả lời.

Các bạn học: "..."

Lâm Hi có chút không dám tin nói: "Tài nguyên ở Học viện Lâm Hải tốt như vậy sao?"

Cô ấy gần như đã tính toán bằng các tiêu chuẩn rất cao.

Nhưng nếu hồn sủng thứ hai mà có thể đạt tới 2000 năm tu vi hồn lực thì trình độ này tại năm thứ nhất đại học thật sự khó có thể làm được.

Trừ khi trực tiếp ký kết hồn ước với Hồn thú vượt qua một ngàn năm tu vi hồn lực.

Nhưng đối với Khế Hồn Sư trung cấp hay sơ cấp mà nói, hồn thú vượt qua 1000 năm tu vi hồn lực thì giá trị bồi dưỡng tại giai đoạn trước sẽ không cao.

Mặc dù ban đầu tương đối mạnh nhưng khi bắt đầu bồi dưỡng lại vô cùng phiền phức. Vì sau này phải được đào tạo thật tốt để có thể thể hiện ra giá trị của việc bồi dưỡng.

Hơn nữa nếu thực lực của bản thân Khế Hồn Sư không đủ mạnh thì Hồn thú cũng không dễ thuần phục.

Bình thường Khế Hồn Sư phải đạt tới trên cấp 50 thì mới có thể cân nhắc ký kết hồn ước với Hồn thú 1000 năm tu vi hồn lực.

Nếu là Hồn thú với phẩm chất siêu cao thì bình thường đều đã hoàn thành hai hay ba giai đoạn tiến hóa khi đạt tới 1000 năm tu vi hồn lực, mà loại Hồn thú này thì càng khó bồi dưỡng hơn. Với một vị Khế Hồn Sư cấp 20 đến 30 thì nó sẽ chướng mắt bạn.

Bởi vì Hồn thú có thể tự mình đạt được 1000 năm tu vi hồn lực và đã hoàn thành hai hay ba giai đoạn tiến hóa thì cũng sẽ là Hồn thú phi thường lợi hại.

Cho nên, khi nghe được tu vi hồn lực của Từ Lực Kiếm do Vương Triệt bồi dưỡng đã vượt qua 2000 năm, vậy coi như những bạn học không hiểu rõ về anh cũng cảm thấy quá mức biến thái!

Vương Triệt nói: "Tôi sẽ dùng con hồn sủng khác để đánh một trận giải trí với cậu vậy."

Vương Triệt gọi ra Hùng Bảo đang ở trong không gian Hồn Vực của Tiểu Mao Trùng.

Hùng Bảo trắng trẻo mập mập, hai màu trắng đen xen kẽ và cao tầm một mét. Khi nó xuất hiện ra liền làm cho các bạn học ngây ngẩn cả người.

"? ? ? !"

Vô số dấu chấm hỏi nho nhỏ đã ra hiện ra ở trong đầu bọn họ.

Hứa Hải Phong há to miệng nói: "Hồn… hồn sủng thứ ba sao? Vãi chưởng! Ngay cả Hồn sủng thứ ba mà cậu cũng đã có rồi hả? Lại còn là một con gấu trúc nữa chứ? Cậu nuôi được nó sao?"

Các bạn học khác cũng liên tục cảm thán:

"Về gấu trúc thì trong trí nhớ của tôi nó ngoại trừ mầm cỏ ra thì cái gì nó cũng có thể ăn được."

"Mà con gấu trúc này cũng chưa có tiến hóa! Nếu nuôi không nổi thì chính là xem thường tài nguyên nông nghiệp của Học viện Lâm Hải rồi! Chỉ là, Triệt Ca mới năm nhất đại học mà đã có được ba con Hồn sủng! Tôi thật sự nghĩ cũng không dám nghĩ tới luôn đấy!"

"Tinh thần lực của Triệt Ca quá mạnh đi! Năm thứ nhất đại học mà cậu đã có thể có thể ký kết hồn ước với ba con Hồn sủng rồi! Bây giờ Hồn sủng thứ hai của tôi còn chưa nuôi xong đây…"

Các bạn học đều không để ý đến Hùng Bảo mạnh hay là không mạnh.

Nhưng tại năm nhất đại học mà có thể có được con Hồn sủng thứ ba thì quá mức khủng khiếp rồi.

Số lượng Hồn sủng sẽ liên quan đến cường độ tinh thần lực và trình độ bồi dưỡng, điều kiện tài nguyên, đẳng cấp hồn lực cao thấp, vân vân… của Khế Hồn Sư.

Bây giờ trong những người học năm thứ nhất đại học, thật sự đều tìm không ra được ai có thể có được ba con Hồn sủng.

Cho dù là người có tinh thần lực thiên phú dị bẩm và tại lớp 12 đã có được hai Hồn sủng, nhưng bọn họ cũng sẽ không thể ở năm thứ nhất đại học tiếp tục ký kết hồn ước thêm một con Hồn sủng nữa.

Bởi vì bọn họ không có đủ tài nguyên và cũng như không thể tập trung bồi dưỡng hết được.

Như vậy sẽ rất dễ dàng dẫn đến việc hạn chế trong sự trưởng thành của ba con Hồn sủng, và kết quả là đến một con cũng không được bồi dưỡng thật tốt.

Chương 831: Biến Mục Nát Thành Thần Kỳ

Lâm Hi trầm mặc một hồi rồi cảm khái nói: "Đây chính là sức mạnh chuyên ngành nông nghiệp của Học viện Lâm Hải sao?"

Việc trồng trọt thì thực sự sẽ không bị thiếu tài nguyên.

Cho nên Học viện Lâm Hải đúng là có rất nhiều tài nguyên.

Đừng nói là Hồn sủng thứ ba, nếu lấy thiên phú của Vương Triệt thì cho dù anh có muốn bồi dưỡng Hồn sủng thứ tư nhưng cũng chỉ cần tinh thần lực của anh đủ mạnh là được, và khi ấy Học viện Lâm Hải tuyệt đối sẽ không bạc đãi anh.

Lâm Hi cũng nghĩ như vậy.

"Grao? ! !"

Hùng Bảo đưa mắt nhìn ra bốn phía, nó bỗng nhiên phát hiện có một bàn tay đang vuốt ve người mình.

Hứa Hải Phong cười he he và sờ lấy cánh tay của Hùng Bảo, nói: "Nào nào, cho ta sờ mi một chút! Khá lắm, cơ bắp của mi thật rắn chắc! Căn cứ theo kiến thức mà các giáo viên chuyên nghiệp đã truyền thụ lại cho ta, nên ta có thế biết Hồn sủng mạnh hay không mạnh chỉ qua việc sờ nó một cái là cảm giác ra được."

Chát! ! !

Hùng Bảo khẩy tay hất văng bàn tay của Hứa Hải Phong ra, sau đó nó kêu ngao ngao hai tiếng.

Thân thể của tôi thì mỗi một tấc đều chỉ dùng để chiến đấu! Chứ không phải dùng để sờ!

Hứa Hải Phong chép miệng một cái rồi nói: "Tên nhóc nhà mi có thể chiến đấu được sao? Nhìn ni như một mầm non hung dữ, không giống như là một mầm chiến đấu tài năng gì hết!"

Nghe xong lời này mà Hùng Bảo liền trầm mặc lại.

Đúng vậy, trình độ chiến đấu của mình thật là quá tệ!

Mỗi một người trong đại ca và nhị ca cũng đều có thể tùy tiện đánh mình!

Con cá mập trắng khổng lồ kia thì càng có thể tùy ý chà đạp mình!

Mà những hồn sủng bên ngoài sao có thể yếu hơn đại ca với nhị ca được chứ?

Tiểu Hùng Bảo không có quan niệm rõ ràng lắm với lực chiến ở thế giới bên ngoài.

Sau khi nó bị cá mập trắng khổng lồ dạy bảo và bị Từ Lực Kiếm kết hợp Tiểu Mao Trùng cùng nhau đánh mình, thì trong nội tâm của nó đại khái đều cho rằng các Hồn sủng bên ngoài sẽ còn mạnh mẽ hơn rất nhiều.

Vương Triệt nói: "Quả thật nó có chút yếu! Chỉ có điều tu vi hồn lực của nó rất cao, và cũng ngang ngửa với Liệt Diễm Chi Dực! Nếu đấu một trận thì vẫn có thể!"

Lâm Hi khẽ nhíu mày mà nhìn Hùng Bảo một chút.

Ừm, đây đúng là một con Hồn sủng đáng yêu!

Có điều cô ấy đã trải qua nửa năm huấn luyện chiến đấu, cho nên trực giác đã nói với cô ấy rằng con gấu trúc này cũng không đơn giản.

Lâm Hi hỏi: "Cậu nuôi nó được bao lâu rồi?"

Vương Triệt đáp: "Chắc là hơn hai tháng!"

Lâm Hi nghe vậy liền thở phào trong long và đã buông lỏng mấy phần.

Vậy thì vẫn còn tốt! Chỉ mới tầm hai tháng mà thôi!

Hơn nữa con gấu trúc này vẫn còn chưa tiến hóa.

Liệt Diễm Chi Dực đã được Lâm Hi bồi dưỡng nửa năm rồi.

Trước mắt nó đang có cấp bậc tuyệt phẩm, và các phương diện khác cũng được bồi dưỡng rất tốt, mà trình độ sinh mệnh hồn ước lại cực kì cao.

Thậm chí cũng đã đạt đến trình độ cảm ứng tâm linh rồi.

Lâm Hi gật đầu nói: "Vậy chúng ta đối chiến thử một chút nhé!"

Tranh tài giải trí một chút thì cũng được, vừa vặn để Lâm Hi có thể nhìn xem nửa năm này trình độ của Vương Triệt ở Học viện Lâm Hải có bị hạ xuống hay không?

"Từ xa mà tôi đã nghe được tiếng trao đổi của các bạn rồi! Có tranh tài sao? Vậy hãy để cho tôi làm trọng tài được chứ?"

Tại phía xa xa, giáo sư Ngạn đang mặc đồng phục nghiên cứu màu trắng đi tới và cười lên một tiếng sảng khoái.

Lâm Hi mỉm cười nói: "Giáo sư Ngạn, nếu được như vậy thì còn gì bằng."

Giáo sư Ngạn đi tới và nhìn Hùng Bảo đứng bên cạnh Vương Triệt một chút rồi khẽ nhíu mày, nhưng ông ấy cũng lập tức giãn ra và nói: "Được rồi, các em đi chuẩn bị một chút đi! Báo cơ bản về tu vi hồn lực nào!"

Lâm Hi nói: "1600 năm ạ!"

Tu vi hồn lực của Liệt Diễm Chi Dực còn cao hơn so với suy nghĩ của các bạn học.

Vương Triệt nói: "Của em là 1750 năm."

Hùng Bảo cao hơn Liệt Diễm Chi Dực bên Lâm Hi 100 năm.

Vẫn là có một chút chênh lệch.

Chẳng qua nếu như nói đến phẩm cấp thì cũng chênh lệch không quá xa.

Vì Hùng Bảo chỉ dừng ở mức hiếm có, hơn nữa thời gian nó được Vương Triệt bồi dưỡng cũng không quá dài.

Với cả Hùng Bảo chỉ là Hồn sủng hệ phổ thông, nếu đấu với một con Liệt Diễm Chi Dực biết bay thì các bạn học đều có thể nhìn ra ai cao ai thấp, ai hơn ai kém rồi.

Chỉ là đối với những người hiểu rõ Vương Triệt thì ưu điểm và khuyết điểm thật đúng là khó mà nói trước được.

Lúc trước Trùng Thiên Đế cũng không biết bay, nhưng nó lại có thể đánh bại được một đống Hồn sủng hệ Thiên Không.

Vậy ai biết được con gấu trúc này sẽ mạnh như thế nào chứ?

Giáo sư Ngạn gật đầu, nói: "Vậy thì các em bắt đầu thôi! Dù là tranh tài giải trí nhưng cũng cần phải đánh thật nghiêm túc! Hai người các em có lẽ cũng sẽ không nương tay nhau, vì đó là một sự tôn trọng với đối phương."

Vương Triệt lập tức cùng Lâm Hi đi xuống sàn đối chiến.

Căn cứ nghiên cứu Hồn sủng có sàn đối chiến cũng không tính là lớn.

Chứa đựng 300 người và lực lượng ra tay của Hồn thú tầm 1000 năm thì vẫn đủ dùng.

Giáo sư Ngạn nhìn hai người một chút, trong chốc lát trầm mặc không thôi.

Hứa Hải Phong hỏi: "Giáo sư Ngạn, con gấu trúc này của Vương Triệt có gì kì lạ sao? Nhìn ngài vừa rồi giống như đang chăm chú nhìn them thì phải?"

Giáo sư Ngạn vừa cười vừa nói: "Không có gì! Có lẽ là nó cường tráng hơn những con gấu trúc khác thôi!"

Hứa Hải Phong gãi gãi đầu nói: "Có sao? Sao em lại không nhìn ra nhỉ?"

Giáo sư Ngạn hỏi: "Không phải trình độ dục thú của cậu đã tăng lên rất nhiều rồi sao?"

"..."

Nhưng mà giáo sư Ngạn lại thầm nói trong lòng:

Chuyện gì xảy ra với Vương Triệt vậy ta? Tại sao Hồn sủng của em ấy lại có vấn đề được chứ?

Khụ khụ, mà bỏ qua Từ Lực Kiếm đi!

Chẳng phải con gấu trúc này cũng không thể tiến hóa sao? Thế mà nó lại có thể chạy đến bên cạnh Vương Triệt?

Chẳng lẽ cậu nhóc này thật sự có khả năng biến mục nát thành thần kỳ ư?

Chương 832: Gen Đặc Tính

Giáo sư Ngạn nhìn về phía sân đối chiến.

Trên sân đối chiến, Vương Triệt đứng cảm nhận nơi mà đã lâu anh không đứng.

Nghiêm túc mà nói thì đây chính là lần đầu tiên Hùng Bảo chính thức đối chiến.

Mọi chuyện đều có lần đầu tiên của nó.

"Trận đấu bắt đầu!"

Giáo sư Ngạn nhẹ nhàng ra lệnh.

Lâm Hi vỗ vỗ vào Liệt Diễm Chi Dực nói: "Đi thôi!"

"Gréc gréc!"

Liệt Diễm Chi Dực kêu lên rồi bay vào sân đối chiến.

Hình thể của nó có vài phần tương tự như Liệt Diễm Tước lúc bình thường, chỉ là phía trên đầu nó có một chùm lửa, và trên lông vũ cũng tản ra ánh lửa màu đỏ vàng.

Hai đôi cánh của Liệt Diễm Chi Dực rất đối xứng và có hình dạng trông như chiếc quạt, khi bay lên giữa không trung trông nó giống như là một vầng trăng tròn.

Vừa nhìn đã thấy rất bất phàm.

Liệt Diễm Chi Dực vừa bay ra trong nháy mắt, hình thể của nó bỗng nhiên dần dần biến lớn rồi khôi phục về nguyên hình.

Liệt Diễm Chi Dực bây giờ dài đến ba mét, lập tức làm cho không khí cả sân đối chiến trở nên nóng bỏng.

Khí tức hỏa diễm mãnh liệt trong nháy mắt đã có thể làm cho rất nhiều Hồn sủng cảm thấy không thoải mái, chiến lực cũng tự động giảm xuống.

Giáo sư Ngạn cười nói: "Đây là gen đặc tính Diễm khí, về sau có thể trở thành lĩnh vực hỏa diễm chân chính. Khó trách tại sao các em khác cũng không trụ được mấy chiêu của Liệt Diễm Chi Dực. Tại giai đoạn này của các em hẳn là chưa thể tiếp xúc được với thứ này."

Rất nhiều bạn cùng lớp đều cảm thấy khó hiểu.

Giáo sư Ngạn giải thích:

"Gen đặc tính là thứ mà chỉ có Hồn Thú vạn năm tu vi hồn lực mới có thể thức tỉnh được, và bình thường sẽ phải thông qua tu luyện rất gian khổ mới có thể làm được. Hoặc là được trực tiếp truyền thừa từ đời trước."

"Hồn Thú ngàn năm tu vi hồn lực cũng sẽ có xác suất thức tỉnh gen đặc tính, nếu càng thức tỉnh sớm thì tiềm năng của đặc tính sẽ càng cao. Nếu hồn sủng nào có thể sớm thức tỉnh được gen đặc tính thì tiềm lực của hồn sủng đó sẽ phi thường mạnh mẽ.”

"Hiệu quả của gen đặc tính có rất nhiều, và loại gen đặc tính như Diễm khí này lúc ban đầu khi thức tỉnh sẽ có thể làm cho uy lực hồn kỹ hệ hỏa của bản thân tăng lên rất nhiều. Đồng thời trình độ gen đặc tính cao hơn sẽ nó có thể thay đổi cả hoàn cảnh xung quanh, để biến thành hoàn cảnh phù hợp đối với hồn sủng cùng hệ.”

"Nếu tác chiến bên trong hoàn cảnh Diễm khí này thì cho dù là Hồn sủng có tu vi hồn lực 2000 năm nhưng cũng không phải là đối thủ của Liệt Diễm Chi Lực."

"Đây chính là hiệu quả rất tốt mà gen đặc tính mang lại."

Các bạn học nghe xong thì đều sửng sốt.

Hồn thú vạn năm tu vi hồn lực mới có thể thức tỉnh gen đặc tính. Đây là thứ mà đợi đến khi bọn họ học đến năm ba hay năm tư đại học thì mới có thể tiếp xúc đến.

Vậy thì bọn họ còn có thể đánh được nữa sao?

Lâm Hi rõ ràng đã rất khiêm tốn rồi đấy!

Con Liệt Diễm Chi Lực này của cô ấy thật sự quá mạnh!

Trùng Thiên Đế đã miễn dịch với hỏa diễm nên Liệt Diễm Chi Lực sẽ đánh không lại. Nhưng mà đi đánh với những con hồn thú khác thì không phải là treo chúng nó lên đánh hay sao?

Lâm Hi tất nhiên sẽ không nhường, không chỉ có không nhường mà cô ấy còn hết sức cẩn thận.

Liệt Diễm Chi Dực bay lên không trung và nhìn xuống Tiểu Hùng Bảo đang đứng ở phía dưới.

Một con gấu trúc không biết bay thì làm sao có thể đánh lại nó đây?

Chỉ thấy Liệt Diễm Chi Dực há miệng phun ra từng quả cầu lửa to lớn thẳng xuống chỗ Hùng Bảo.

Hùng Bảo bị diễm khí bao quanh, không khi khô nóng xung quanh làm cho nó cảm thấy hơi bực bội.

Hùng Bảo lập tức vận chuyển Cửu Dương Vô Cực Công để chậm rãi bình phục lại tâm cảnh.

Vương Triệt chỉ nói ra một câu đơn giản: "Đánh đi!"

Hùng Bảo nhiếp tâm để định lại khí tức.

Nó nhìn đám hỏa diễm cầu kia rơi xuống mà không hề hoảng sợ chút nào.

Vì cái này còn kém so với Xoắn Ốc Hỏa Diễm Cầu của Tiểu Mao Trùng quá nhiều.

Xoắn Ốc Hỏa Diễm Cầu còn có tốc độ cực nhanh, và đôi khi sẽ còn rẽ ngoặt nhiều hướng, mà số lượng cũng vô cùng nhiều!

Hùng Bảo thầm nghĩ: Những quả cầu lửa này hoàn toàn không thể so sánh được với quả cầu lửa của đại ca Mao Trùng!

Nghĩ đến đây thì Hùng Bảo liền nhìn lên trên trời đang có đầy rẫy quả cầu lửa rơi xuống, nó không nhanh không chậm mà giơ hai tay vận khí, thân thể nó biến hóa như xuyên hoa hồ điệp, và trong chớp mắt nó đã bắt lấy những quả cầu lửa đang rơi xuống rồi vận lực.

Ngay sau đó, bàn tay Hùng Bảo chấn động, những quả cầu lửa này nhanh chóng bị Hùng Bảo đánh văng ngược lại.

Tất cả mọi người nhìn thấy cảnh này mà đều ngây ngẩn cả người.

Chiêu này… là Hồn kỹ gì vậy?

Liệt Diễm Chi Dực cũng vô cùng kinh hãi.

Chuyện gì đang xảy ra thế?

Tại sao hồn kỹ của mình lại tự đánh chính mình nhỉ?

Làm thế nào mà tên kia có thể bắt được và đánh trở lại về phía mình?

Liệt Diễm Chi Dực đã trải qua vô số trận huấn luyện, nên nó nhẹ nhàng linh hoạt mà tránh đi những quả cầu lửa của mình.

Lâm Hi khẽ nhíu mày nhưng không nói gì.

Nhìn kỹ lại thì bàn tay của con gấu trúc kia hoàn toàn không có chút dấu vết bị thiêu đốt.

Chương 833: Một Quyền Mạnh Nhất

Lâm Hi nhíu mày nói:

"Con gấu trúc này không đúng lắm! Dường như diễm khí không có hiệu quả đối với nó! Nó đang ở trong phạm vi của diễm khí nhưng hoàn toàn không bị ảnh hưởng dù chỉ một chút... Chuyện này thật sự không hợp lý!"

"Hồn kỹ của gấu trúc bình thường cũng chỉ có một vài chiêu, nhưng đây lại là gấu trúc của Vương Triệt thì không chừng nó còn có thêm một ít hồn kỹ khác."

"Nếu công kích từ đằng xa và hỏa diễm cầu quá lớn thì tựa như rất dễ dàng bị nó dùng chiêu thức cổ quái kia tiếp được!"

Nghĩ như vậy nên Lâm Hi đã sử dụng thần giao cách cảm để cho Liệt Diễm Chi Lực cảm nhận được sẽ dùng chiêu thức gì.

Liệt Diễm Chi Lực lại một lần nữa hành động ngay giữa không trung và lao về phía Hùng Bảo.

Đôi cánh của nó giống như máy bay ném bom mà đánh ra vô số tia lửa cực nóng.

Nhìn kỹ thì thấy đó là Phong Dực Hỏa Vũ được ngưng tụ và bắn ra từ hai cánh của Liệt Diễm Chi Dực!

Hỏa vũ tựa như mưa đạn oanh tạc và mang theo thế công sắc bén cường đại mà rơi xuống.

Mỗi một mảnh Hỏa Vũ giống như lá chiếc cây tràn đầy năng lượng hỏa diễm mạnh mẽ, phảng phất như nếu chạm vào thì nó sẽ lập tức nổ tung!

Đây là một chiêu tổ hợp Hồn kỹ trăm năm, hiệu quả và uy lực có thể sang ngang với Hồn kỹ ngàn năm.

Mượn sức của chiêu Gió Lớn để rải Hoa Vũ xuống đầy trời, nên có thể công kích với phạm vi siêu rộng và uy lực vô cùng mạnh mẽ.

Nhìn thấy cảnh tượng này mà Vương Triệt liền cười một tiếng, anh cảm giác trận đấu đã đi đến hồi kết rồi.

Vương Triệt nói: "Dùng chiêu Hồn Khí Lưu Động, đạp hỏa vũ mà lên rồi cho nó một quyền!"

Cho dù không cần đến mệnh lệnh của Vương Triệt thì Hùng Bảo cũng đã ngộ được điều gì.

Hồn khí toàn thân nó bạo động và dưới sự vận chuyển của Cửu Dương Vô Cực Công, hồn khí phảng phất như đang bừng bừng thiêu đốt cả khí diễm.

Hùng Bảo nhẹ nhàng giậm chân một cái, nó không né tránh mà đứng giữa gió lớn để nghênh đón một trận Hỏa Vũ kia phóng tới!

Đám người thấy vậy liền giật nảy cả mình.

Nó muốn tự sát à?

Lâm Hi cũng sửng sốt tự hỏi, con gấu trúc này cứng như vậy sao?

Vì đây cũng không phải là Hồn kỹ hỏa diễm đơn thuần.

Mà tổ hợp Hồn kỹ sẽ có uy lực vô cùng cường đại!

Đến Trùng Thiên Đế cũng không dám chọi cứng như vậy đâu!

Nhưng mà sau một giây, hiển nhiên tất cả mọi người đều nhận thấy mình đã nghĩ sai.

Chỉ thấy Hùng Bảo với toàn thân là hồn khí thiêu đốt đã kiêu ngạo mà bay lên, thân hình nó tựa như ảo ảnh rồi nhanh chóng di chuyển qua lại giữa không trung!

Tốc độ của nó vô cùng nhanh, phảng phất như Hoa Vũ đầy trời cũng không tồn tại.

"? ? ?"

Đám người thấy vậy thì đầu óc lập tức choáng váng.

Cái quái gì đang xảy ra vậy?

Con gấu trúc này mọc cánh ư?

Sao nó lại có thể bay nhảy trên không trung như thế được?

Chỉ có mỗi giáo sư Ngạn là nhìn thấy cực kỳ rõ ràng.

Con gấu trúc kia linh xảo đến cực hạn, giống như giẫm lên những Hỏa Vũ đang liên tiếp rơi xuống đó, và lại tựa như sợi bông nhẹ nhàng mà xông lên không trung.

Đây là một loại Hồn kỹ mà ông ấy chưa từng thấy qua.

Đừng nói là hệ phổ thông, mà bên trong Hồn kỹ hệ chiến đấu cũng không có loại Hồn kỹ đặc thù như vậy.

Đây giống như là một loại biến hóa thân hình vi diệu đến cực hạn.

Dường như là trong chớp mắt, Hùng Bảo liền xông qua phạm vi Hỏa Vũ đang rơi đầy trời.

Sau đó nó nắm chưởng thành quyền và tựa như quỷ ảnh vô tung, xuất quỷ nhập thần mà xuất hiện ở phía trước mặt Liệt Diễm Chi Dực.

Hùng Bảo liền đánh một quyền vào người Liệt Diễm Chi Dực.

Trong chốc lát Liệt Diễm Chi Dực đã bị đánh ra ngoài giống như là đạn pháo, thân thể nó nện xuống sân đối chiến và kéo ra một vệt hỏa diễm thật dài.

Phảng phất như là thanh máu của nó đã trở về không.

Hai mắt của Liệt Diễm Chi Dực trực tiếp hiện lên vòng xoáy và ngất đi.

Nhìn thấy cảnh tượng này mà các bạn học đều như hóa đá.

Còn Lâm Hi thì ánh mắt cũng tối sầm lại và cảm thấy thất thần.

Đường đường là Hồn sủng tu vi hồn lực trên 1000 năm thế mà lại bị một chiêu Chấn Động Quyền trực tiếp đánh bại?

Vương Triệt thầm nghĩ: "Sau khi cảnh giới của Cửu Dương Vô Cực Công tăng lên thì sức mạnh của Hùng Bảo cũng gia tăng rất nhiều."

Vương Triệt cũng không giật mình lắm.

Vì Liệt Diễm Chi Dực tuy là Hồn sủng tuyệt phẩm có năng lượng hệ hỏa diễm, thể chất và khả năng phòng ngự của nó đều tương đối mạnh, nhưng tu vi hồn lực của nó cũng không cao, vậy nên cho dù có bồi dưỡng huấn luyện có tốt đến đâu đi chăng nữa thì cũng chỉ có vậy thôi.

Trừ khi nó tiến hóa thành Liệt Hoàng Dực thì mới được tính là quá cường đại.

Do thể chất và khả năng phòng ngự của Liệt Hoàng Dực đều rất không tệ, với tu vi hồn lực và phẩm cấp của nó thì cho dù là Hồn kỹ ngàn năm cũng chưa chắc chỉ một chiêu đã có thể đánh bại được nó.

Sức mạnh bây giờ của Hùng Bảo đã rất mạnh, lại thêm phối hợp với Cửu Dương Vô Cực Công và chiêu Hồn Khí Lưu Động nên sức mạnh lại càng gia tăng.

Hơn nữa với đặc tính của Chấn Động Quyền thì một khi sức mạnh càng lớn thì uy lực phát ra cũng sẽ càng mạnh.

Một quyền này tuyệt đối là quyền mạnh nhất của Hùng Bảo ở thời điểm hiện tại.

Nó dùng chiêu Vân Gian Chỉ Xích là đã có thể lướt qua Hỏa Vũ và Gió Lớn từ trên xuống dưới.

Trừ khi con Liệt Diễm Chi Dực này có tu vi cao hơn Hùng Bảo mấy trăm năm, nếu không thì vừa bị một quyền này đánh trúng là sẽ sấp mặt ngay lập tức và cũng là chuyện rất bình thường.

Chương 834: Giải Thích Khách Quan

Vương Triệt cảm thấy bình thường nhưng khả năng là những người khác lại không hề cảm thấy như vậy.

Hứa Hải Phong im lặng một lúc rồi mới nói ra:

"Vãi chưởng! Chuyện này quá không khoa học! Con gấu trúc này có thể bay được lên trời thì thôi đi, mà lại còn chỉ dung một phát Chấn Động Quyền là đã có được uy lực mạnh như vậy! Hồn sủng với tu vi hồn lực tầm 1000 năm mà nếu không phải sớm lĩnh ngộ được Hồn kỹ ngàn năm thì làm sao có thể trực tiếp đánh bại Liệt Diễm Chi Dực ngay được?"

"Con Hồn sủng hiếm có này đã phải trải qua rèn luyện như thế nào mới mạnh được như vậy? Tôi cảm giác khí thế mà một quyền vừa rồi mang đến cũng có thể ngang ngửa với Hồn kỹ ngàn năm hệ chiến đấu rồi đấy! Cũng không hề kém cỏi Siêu Lực Quyền một chút nào!"

"Hồn kỹ Chấn Động Quyền là hạn mức cao nhất tối đa trong Hồn kỹ trăm năm! Sức mạnh của con gấu trúc này thật quá đáng sợ!"

"Triệt Ca thật mạnh và cũng thật ghê gớm! Lâm Hi đã thua rồi, mà thua rất dứt khoát luôn! Tôi dường như còn đang thấy được bản thân mình khi nãy đấy!"

"Quá khó khăn cho Lâm Hi rồi! Lúc trước Chi Vân Xà phẩm chất cực hiếm đã bị một con Tiểu Mao Trùng không có phẩm cấp gì treo lên đánh. Còn bây giờ một con Liệt Diễm Chi Lực với phẩm cấp tuyệt phẩm mà lại bị một con gấu trúc chỉ đạt mức hiếm có đánh cho thua thảm! Tôi mà là Lâm Hi thì tâm lý của tôi cũng muốn sụp đổ hết rồi!"

"Tỉnh táo lại chút đi! Con gấu trúc này là Hồn sủng thứ ba của Triệt Ca đấy!"

"..."

Các bạn học đều nhao nhao cảm thán không thôi.

Trận chiến đấu này thì bọn họ đều xem không hiểu.

Không bao lâu sau, Lâm Hi và Vương Triệt cùng nhau đi xuống đài đối chiến.

Dường như Lâm Hi không quan tâm đến lời nói của những bạn học khác mà sắc mặt cô ấy vẫn tương đối bình tĩnh, vẻ mặt cũng không có gì gọi là suy sụp.

Chỉ có điều cô ấy phải đưa con Liệt Diễm Chi Dực kia về không gian Hồn vực của nó để nghỉ ngơi.

Giáo sư Ngạn cười ha ha một tiếng rồi nói: "Trận đấu này rất được đó! Vương Triệt, thì ra trình độ bồi dưỡng Hồn sủng của em vẫn không bị thụt lùi! Tôi thật không nghĩ tới đến con gấu trúc này mà em cũng có thể huấn luyện nó mạnh được như vậy."

Lâm Hi gật đầu nói: "Đúng là rất lợi hại."

Vương Triệt vừa nói vừa sờ sờ lên đầu Hùng Bảo: "Tạm được thôi, thật ra Liệt Diễm Chi Dực của cậu cũng chưa dốc hết toàn lực. Nhưng nó thì đã vận dụng hết toàn lực rồi."

Đúng là Liệt Diễm Chi Dực vẫn chưa dùng hết toàn bộ sức lực, nhưng chủ yếu cũng bởi vì nó chưa kịp dùng.

"Grao..."

Hùng Bảo nghiêng đầu một cái và mang vẻ mặt giật mình.

Bảo sao vừa rồi nó lại nhẹ nhàng thắng được như vậy.

Thì ra con này kém xa so với đại ca và nhị ca của nó…

Mà cũng là vì con chim đó chưa dùng hết toàn lực nên trong lòng Hùng Bảo không còn dám kiêu ngạo nữa.

Lâm Hi cười nói:

"Liệt Diễm Chi Dực có dùng toàn lực thì cũng đánh không lại đâu. Chắc là cậu sẽ lại lấy ra mấy chiêu Hồn kỹ mới thôi đúng không? Mấy chiêu Hồn kỹ mà con gấu trúc này vừa thi triển thì tôi đều nhìn không hiểu. Trước đó chiêu thức mà nó dùng để bắt lấy những quả cầu lửa kia trông có vẻ hơi giống Lực Thuẫn Kích của hồn sủng hệ chiến đấu, nhưng cũng không giống lắm."

"Còn lúc mà nó né tránh Phong Dực Hỏa Vũ nữa, trông thật giống như là Thuấn Di Tốc Độ Cao của hồn sủng hệ Tinh Thần vậy. Hoặc là Di Động Chồng Chéo của hồn sủng hệ Không Gian. Và thậm chí có thể là Linh Động Nhảy Vọt của hồn sủng hệ Yêu Linh. Nhưng mà lại không giống hoàn toàn."

Lâm Hi nói ra mấy chiêu thức này đều là các loại Hồn kỹ đặc trưng của các hệ tương ứng.

Hơn nữa toàn bộ chúng đều là những chiêu có năng lực rất mạnh trong số các Hồn kỹ ngàn năm. Cho dù là Hồn sủng của hệ đó thì muốn học cũng không phải chuyện đơn giản.

Vương Triệt khiêm tốn nói:

"Cũng không đến mức lợi hại như vậy! Chỉ là dùng một chút kỹ xảo nho nhỏ và thông qua nhiều lần huấn luyện mà thành công thôi. Bình thường nó cũng chỉ toàn là luyện tập chiến đấu với Tiểu Mao Trùng."

"Nó đã bị đánh nhiều cho nên cũng sinh ra một loại phản ứng theo bản năng và một chút kỹ xảo. Quả cầu lửa hay các thứ khác thì Tiểu Mao Trùng đều đã dùng qua rồi. Đúng không Hùng Bảo?"

Hùng Bảo lập tức gật đầu ý nói đúng vậy đúng vậy!

Đối chiến với đại ca làm Hùng Bảo cảm thấy mình siêu cấp nhỏ bé và yếu đuối.

Chỉ là do nó bị đánh quá nhiều với những chiêu thức tương tự nên toàn bộ đều là phản ứng theo bản năng sao?

Lâm Hi: "..."

Là như vậy à?

Lâm Hi lâm vào trầm tư.

Giáo sư ở một bên vừa cười vừa nói:

"Vương Triệt nói không sai! Hồn kỹ ngàn năm cũng không dễ học như vậy đâu! Mấy chiêu mà tiểu thư Hi vừa nói kia đều không đơn giản! Cho dù là có bí tịch Hồn kỹ thì muốn học cũng không dễ dàng, vẫn sẽ phải tiêu tốn rất nhiều thời gian đó."

"Có điều chiêu Chấn Động Quyền này đúng thực là rất thần kì! Đây là một chiêu mà gấu trúc khi chưa tiến hóa am hiểu nhất! Nếu như có đủ sức mạnh thì một khi uy lực bạo phát ra sẽ có thể đạt được tới trình độ của Hồn kỹ ngàn năm."

"Mặc dù Liệt Diễm Chi Dực của em được bồi dưỡng vô cùng tốt nhưng nó lại quá chú trọng vào năng lực hệ hỏa diễm, cho nên tuy rằng uy lực của Hồn kỹ rất mạnh nhưng những phương diện khác lại tương đối yếu ớt."

"Tại loại tình huống này nếu không phải nó có thể dùng một chiêu để có thể đánh bại người khác thì nó cũng sẽ bị người khác đánh bại bằng một chiêu thôi."

Giáo sư Ngạn giải thích cực kỳ khách quan.

Chương 835: Vô Số Thiên Tài

Lâm Hi gật đầu, nói: "Em hiểu rồi ạ! Em định sau khi Liệt Diễm Chi Dực tiến hóa thì em sẽ bồi dưỡng nó về những phương diện khác, bởi vì trước mắt mà nói thì thể chất và khả năng phòng ngự của nó vẫn còn khá yếu, cho dù có bồi dưỡng huấn luyện cũng không tăng lên quá nhiều, vậy nên không bằng đặt năng lượng hệ hỏa diễm lên hàng đầu để bồi dưỡng thì sẽ tốt hơn. Em muốn để nó hấp thụ nhiều năng lượng hệ hỏa diễm trong lúc huấn luyện rồi đi đến con đường cực hạn."

Suy nghĩ bồi dưỡng Hồn sủng của Lâm Hi cũng không có vấn đề gì.

Hiển nhiên Liệt Diễm Chi Dực của cô ấy cũng không phải là lần đầu tiên thua trận.

Ở Học viện Đấu Hồn có rất nhiều cường giả, nên có lẽ là cô ấy đã có được khá nhiều kinh nghiệm nên mới lựa chọn cách thức bồi dưỡng như vậy.

Hơn nữa loại bòi dưỡng này mà thành công thì còn có thể hoàn toàn được cải thiện.

Giáo sư Ngạn đột nhiên nói: "Đúng rồi, tôi nghe nói mấy người các em lần này trở về đã dự tính đi thám hiểm vùng hoang dã ở ngoài thành phải không? Tôi đề nghị các em đừng nên đi thì hơn, vì hiện tại bên ngoài Thành Thiên Tâm đang có một nhóm hồn thú hệ sơn nham vừa di cư từ phía tây bắc của Hoành Nhạc Sơn. Chúng nó tương đối phiền phức nên bây giờ quân đội biên phòng vẫn đang xử lý. Các em vẫn nên yên ổn ở trong thành đi thôi."

Lâm Hi nghi ngờ hỏi: "Nghiêm trọng đến thế sao? Vừa rồi chúng em cũng có nói về chuyện này nhưng cảm giác không đến mức nguy hiểm như vậy."

Vương Triệt đã lâu không trở về nên đúng là anh cũng chưa từng nghe qua chuyện này.

Giáo sư Ngạn nói: "Chủ yếu là gần cuối năm nên Phúc Thú giáng lâm sẽ kích động ra thủy triều hồn lực. Do vậy Hồn thú hoang dã sẽ bị ảnh hưởng rất lớn. Đám Hồn thú hệ sơn nham này mà di chuyển không tốt thì cũng có thể dẫn đến sự bạo động của các Hồn thú khác trong tự nhiên. Cho nên các em cứ ngoan ngoãn ở trong thành mà ăn Tết là được rồi. Đến lúc đó chờ đến khi Phúc Thú tới thì hãy tranh thủ đuổi theo sau mông nó."

Nghe được Giáo sư Ngạn nói như vậy thì các bạn học đều gật đầu.

Giáo sư Ngạn nhìn Hùng Bảo một chút rồi nói: "Em nào muốn cân nhắc bồi dưỡng Hồn thú thứ hai thì chúng ta sẽ có thể giúp các em lựa chọn."

"Đúng rồi Vương Triệt, đợi qua hết năm thì em có thể đi một chuyến đến căn cứ nghiên cứu Hồn sủng ở Châu Tây Nhạc để thỉnh giáo một chút với giáo sư Hà Huyên về việc bồi dưỡng con gấu trúc này của em."

Vương Triệt liền gật đầu nói: "Em sẽ cân nhắc!"

Xem ra giáo sư Ngạn cũng biết về chuyện Hùng Bảo không thể tiến hóa.

Kế tiếp, các bạn cùng lớp đến khu nghỉ ngơi của căn cứ nghiênm cứu Hồn Sủng và ngồi xuống trò chuyện một phen cùng nhau về những sự việc trong sinh hoạt đại học của mình.

Vương Triệt yên tĩnh nghe và đặc sắc nhất có vẻ như là câu chuyện của Lâm Hi.

Chủ yếu là dường như mọi người ai cũng cảm thấy hứng thú đối với Học viện Đấu Hồn.

Lâm Hi cười cười và tựa như cô ấy cũng không tiếc lời khi chia sẻ chia sẻ cùng mọi người nên nói:

"Kể đến Học viện Đấu Hồn của tôi thì số người lợi hại hơn tôi vẫn có rất nhiều. Bảng xếp hạng chiến lực của tân sinh viên trong trường dường như ngày nào cũng có sự thay đổi. Vì bài danh trên bảng xếp hạng đều liên quan đến tài nguyên học tập, cho nên 'Tranh cường háo thắng' chính là phẩm chất không thể thiếu của mỗi học sinh trong học viện Đấu Hồn."

"Vào lúc khai giảng, hiệu trưởng của Học viện Đấu Hồn đã nói với chúng tôi rằng, một khi đã tiến vào Học viện Đấu Hồn thì kể từ ngày khai giảng là chúng tôi phải cố gắng chiến đấu thật tốt cho đến ngày tốt nghiệp."

"Sau đó còn đặt cho chúng tôi một mục tiêu nhỏ là: Năm thứ hai đại học phải thông qua được khảo hạch chuyên nghiệp sơ cấp, năm thứ ba đại học phải bồi dưỡng được ba con Hồn sủng, năm cuối tốt nghiệp ít nhất phải đạt đến hồn lực cấp 40."

"Cường độ cạnh tranh nội bộ trong Học viện Đấu Hồn là cực kì cao, nhưng có điều đa số đều là cạnh tranh lành mạnh. Dù đôi khi cũng sẽ có một vài người chơi xấu nhưng cũng không tính là gì."

"Mà thiên tài thì có từ người này đến người khác."

Đấu Hồn Sư là nghề nghiệp khế hồn sư nổi tiếng nhất hiện nay.

Hầu hết các thiếu niên thiên tài đứng đầu trong toàn bộ các chiến khu đều đến Học viện Đấu Hồn cho nên nơi đó sẽ có vô số thiên tài.

Vương Triệt gật đầu đồng ý, loại Học viện này cũng tương đương với việc tông môn đỉnh cấp ở tu tiên giới, vi vậy sự cạnh tranh nội bộ khẳng định là vô cùng kịch liệt.

Mà các học viện đỉnh cấp đều là cái nôi của Thiên Vương!

Một người bạn tò mò hỏi: "Thiên tài là như thế nào? Lâm Hi nói chochúng tôi nghe một chút xem, để cho chúng tôi có thể mở mang tầm mắt."

Vương Triệt cười cười và cũng có vài phần hứng thú nên nói: "Tôi cũng muốn mở rộng tầm mắt một chút."

Tuy là châu Bắc Giang cũng có rất nhiều thiên tài.

Nhưng đáng tiếc sinh viên tại đại học tổng hợp Bắc Giang so với những sinh viên tại Học viện Đấu Hồn vẫn có sự chênh lệch không nhỏ.

Với vai trò là tân sinh viên nên Vương Triệt đều đã gặp qua các vị thiên tài của đại học tổng hợp Bắc Giang thong qua Đông Nông Thịnh Hội.

Mặc dù anh cũng không tiếp xúc nhưng cũng đủ để anh thấy rõ.

Ví dụ như anh bạn Triệu Chỉ Qua kia, rồi đến anh bạn Thần Tinh, vân vân...

Trong các tân sinh viên cũng có những thiên tài hàng đầu, lúc trước Tiểu Mao Trùng tại thi đấu ‘song vương tranh bá’ cũng đã đối mặt với vị Khế Hồn Sư có Võ Hồn là Ngân Vũ Đao kia, thật sự đối phương rất mạnh.

Có điều xét về thực lực thì Vương Triệt cảm thấy vẫn hơi kém một bậc.

Nhưng đến năm thứ hai và năm thứ ba thì khó mà nói được.

Ví dụ như Thẩm học tỷ của Học viện Lâm Hải và Trịnh Thiếu Dương chẳng hạn.

Chương 836: Hồn Sủng Siêu Phàm Tại Năm Thứ Nhất

Lâm Hi suy nghĩ một chút nói:

"Tôi ấn tượng nhất với mấy vị. Trong số các tân sinh viên, nếu muốn bàn về chiến lực thì hẳn là vị kia đi, cậu ta là người đã có được Võ Hồn phẩm cấp Thiên Mệnh tên là Phong Cửu."

Các bạn học nhao nhao nói: "Võ Hồn phẩm cấp Thiên Mệnh sao?"

Loại Võ Hồn này khi bọn họ tốt nghiệp cấp ba thì dù có đào cả chiến khu lên nhưng cũng không có được mấy người sở hữu.

Có khi suốt một năm đến một người cũng không có cũng là chuyện bình thường.

Thiên mệnh mang ý nghĩa rằng đã tỏa sáng trong thời cổ đại, chân chính nắm giữ được Võ Hồn mang Thiên Mệnh trong một khoảng thời gian nhất định.

Đồng thời nó còn có thể được lưu truyền tới ngày nay.

Mỗi một người như vậy thật sự rất hiếm có.

Có thể thức tỉnh được loại Võ Hồn phẩm cấp Thiên Mệnh này cũng chưa chắc là do gia tộc lưu truyền về sau.

Nguyên nhân rất đơn giản là do huyết mạch của các cường giả thời cổ đại lưu truyền rất rộng.

Bởi vì các cường giả ở thời cổ đại nói chung đều sẽ có không ít bạn lữ, vì thế nên con cháu của bọn họ đều có không ít, gia tộc đông vô số kể.

Ngoài ra, bản thân Võ Hồn phẩm cấp Thiên Mệnh cũng có những đặc điểm nổi trội nhất định, và cần trải qua rất nhiều thế hệ mới có thể thức tỉnh được.

Nhưng đến tận thời hiện đại này cũng không một ai biết rõ những huyết mạch đó đã lưu truyền đến gia tộc nào.

Cho nên, nếu như đột nhiên thức tỉnh ra Võ Hồn phẩm cấp Thiên Mệnh ngoài ý muốn, vậy ắt hẳn có thể truy ngược để tìm hiểu về tổ tiên mình ở thời đại xa xưa.

Lâm Hi nói:

"Võ Hồn phẩm cấp Thiên Mệnh của cậu ta tên là Trảm Hồn Đao. Đó là một loại Khí Võ Hồn có thể thể phụ thể cực kỳ cường đại. Nhưng nó có một đặc điểm rất mạnh mà các cậu đều biết, chính là Khí Võ Hồn đều không thể dung hợp vào thân thể."

"Nhưng loại Võ Hồn Trảm Hồn Đao này thì lại có thể làm được. Không chỉ có thể sử dụng ngoại công để chống lại kẻ thù mà ngay lúc dung hợp vào thân thể để biến người thành đao và sử dụng linh hồn để khống chế, cho nên uy lực sẽ phi thường đáng sợ. Đồng thời, bởi vì bản thân nó có năng lực phụ thể cho nên nếu Khế Hồn Sư có thể có được loại Võ Hồn này thì cường độ thân thể đều sẽ mạnh phi thường. Và thân thể bọn họ có thể sánh ngang với Hồn Thú hệ máy móc."

"Những năng lực khác thì tạm thời tôi cũng không biết. Ở trên bảng xếp hạng chiến lực của tân sinh viên tại Học viên Đấu Hồn chúng tôi, Phong Cửu luôn luôn đứng trong top 3. Nếu như so sánh về chiến lực thì ba con Hồn sủng của cậu ta cũng không quá mạnh, hình như chỉ là để phụ trợ loại Võ Hồn đó và khi ấy cậu ta thật sự vô cùng mạnh."

"Có được loại Võ Hồn cấp bậc cỡ này thì hồn sủng cũng chỉ cần cung cấp năng lực phụ trợ là đủ rồi."

"Nếu bàn về chiến lực sau này thì có lẽ cậu ta sẽ còn tiến được rất xa."

Các bạn học nghe vậy thì liên tiếp gật đầu.

Võ Hồn phẩm cấp Thiên Mệnh cũng chính là loại Võ Hồn được ban cho Thiên Mệnh, nghĩ cũng không cần nghĩ mà nó tất nhiên sẽ vô cùng cường đại.

Có được Võ Hồn mạnh như vậy và hơn nữa lại rất có tính công kích, nên trời sinh chính là đại biểu cho chiến lực.

Vương Triệt nói: "Võ Hồn Thiên Mệnh à!"

Vương Triệt dường như đã có thêm được một chút kiến thức về thế giới này.

Việc lấy thân hóa thành lưỡi đao thì cho dù là ở Tu Tiên Giới nhunge thủ đoạn này cũng thật sự rất ít.

Hơn nữa, loại Võ Hồn này còn đồng thời có cả chức năng của Khí Võ Hồn và Linh Võ Hồn.

Vương Triệt cảm giác Võ Hồn Trảm Hồn Đao kia là một loại hình thái tương tự như kiếm linh.

Hơn nữa nó cũng tương đối cao cấp, vì nó không chỉ có thể ngưng tụ thành thực thể mà còn có thể kết hợp cùng với nhân loại.

Hứa Hải Phong tràn đầy phấn khởi, hỏi: "Còn gì nữa không? Còn gì nữa không?"

Lâm Hi gật đầu cười nói: "Có, Phong Cửu là tân sinh viên có sức chiến đấu cực mạnh. Nếu như tôi nói với các cậu rằng trong số các tân sinh viên của Học viện Đấu Hồn đã có người có được Hồn sủng phẩm cấp siêu phàm thì các cậu có tin hay không?"

Các bạn học nghe vậy liền ngạc nhiên một đám.

Năm thứ nhất đại học mà có thể có được Hồn sủng phẩm cấp siêu phàm sao?

Năm thứ nhất đại học có được hồn sủng phẩm cấp vương giả đã thật sự rất hiếm rồi!

Để có được Hồn sủng phẩm cấp vương giả ngay tại năm thứ nhất đại học thì điều thứ cần thiết nhất chính là Hồn sủng đầu tiên nhất định phải là một loại Hồn sủng phẩm cấp cực hiếm thì mới được.

Trong lớp của bọn họ cũng chỉ có mình Lâm Hi là có được Hồn sủng phẩm cấp cực hiếm thôi.

Và toàn bộ Thành Thiên Tâm này số học sinh lớp 12 có được Hồn sủng phẩm cấp cực hiếm cũng chỉ đếm được trên đầu ngón tay.

Mà thời gian để Hồn sủng phẩm cấp cực hiếm trưởng thành và tiến hóa đều tương đối dài dằng dặc.

Thế nên chuyện có người có Hồn sủng phẩm cấp siêu phàm tại năm thứ nhất đại học là điều bọn họ nghĩ cũng không dám nghĩ.

Lâm Hi nói:

"Đó chính là U Linh Lôi Long có huyết mạch Cự Long và thuộc Hồn sủng hệ U Minh. Nó có được Hồn kỹ truyền thừa Lôi Cốt Chi Thân. Hơn nữa nó lại còn miễn dịch hầu hết tất cả Hồn kỹ có công kích vật lý, đồng thời miễn dịch với cả Hồn kỹ hệ Lôi Điện, và cắt giảm các Hồn kỹ thuộc các hệ nguyên tố khác trên diện rộng."

"Đây là Hồn sủng phẩm cấp siêu phàm chân chính, và còn thuộc hệ vô cùng hiếm thấy là hệ U Minh."

"Về Hồn kỹ truyền thừa thì có lẽ các cậu chưa từng nghe nói qua, đó là một loại Hồn kỹ cường đại do Cổ Hồn thú đã bị tuyệt diệt tạo ra."

"Phía trên Hồn kỹ hạch tâm còn có Hồn kỹ vương bài, và phía trên Hồn kỹ vương bài chính là Hồn kỹ truyền thừa."

Chương 837: Tân Sinh Viên Thần Bí Đệ Nhất Bảng

Các bạn học nhao nhao líu lưỡi không thôi.

Vì chuyện này nghe cũng quá bất khả chiến bại rồi.

Sự trưởng thành của Hồn thú phẩm cấp siêu phàm không phải là điều mà Khế Hồn Sư bình thường có thể tưởng tượng ra được.

Nếu không khách khí mà nói thì dưới cường độ huấn luyện ngang nhau, trong một năm số tu vi hồn lực tăng trưởng của Hồn sủng phẩm cấp siêu phàm có thể tương đương với hơn 100 năm của Hồn sủng phẩm cấp hiếm có, và thậm chí hơn tới mấy trăm năm ấy chứ.

Hồn sủng phẩm cấp vương giả trên vạn năm tu vi hồn lực cũng rất khó có thể đánh thắng được Hồn sủng phẩm cấp siêu phàm chỉ mấy ngàn năm tu vi hồn lực.

Hồn sủng phẩm cấp vương giả đối với đại bộ phận học sinh mà nói, đến khi tốt nghiệp mà có thể bồi dưỡng ra một con thì trên cơ bản đã xem như phi thường hoàn mỹ rồi.

Lâm Hi nói:

"Vả lại tu vi hồn lực của con U Linh Lôi Long này cũng vô cùng mạnh. Lúc tôi từ trường học rời đi thì tu vi hồn lực của nó cũng đã được 2300 năm rồi. Tốc độ thăng cấp của Hồn thú phẩm cấp siêu phàm đều nhanh hơn nhiều so với các Hồn thú khác. Hình như thân thể của bọn nó là vật chứa sức mạnh hay sao mà rất thích hợp đối với hồn lực."

"Tốc độ hấp thu hồn lực của nó có thể sánh ngang với Võ Hồn phẩm cấp Thần Thoại. Chỉ có điều tốc độ tu luyện của Hồn thú phẩm cấp siêu phàm mặc dù cực nhanh, nhưng mỗi một năm khi tu vi hồn lực của bọn nó tăng lên thì muốn bồi dưỡng và huấn luyện chúng là phải cần có rất nhiều tài nguyên.”

Điều này tất cả mọi người đều hiểu.

Đẳng cấp khác nhau thì tất nhiên thời gian và tài nguyên cần bỏ ra sẽ phải khác nhau.

Tài nguyên để bồi dưỡng Hồn thú phẩm cấp siêu phàm thật sự rất lớn.

Lâm Hi nói: "Thật ra Hồn thú phẩm cấp siêu phàm cũng không phải chỉ có ở Học viện Đấu Hồn chúng tôi. Mà Học viện Thần Đô được xưng là cái nôi của các Thuật Hồn Sư và Dục Thú Sư với ngành Dục Thú làm chủ đạo cũng đã có vài tân sinh viên có được Hồn thú phẩm cấp siêu phàm."

Hứa Hải Phong cảm thán nói: "Tân sinh viên của Đại học Tây Nhạc chúng tôi đến Hồn sủng phẩm cấp vương giả cũng không có được mấy người. Về Hồn sủng phẩm cấp siêu phàm quả thực là nghĩ cũng không dám nghĩ rồi! Những người này không chỉ có tư chất thiên tài mà chỉ sợ là trong nhà bọn họ cũng có cái mỏ vàng!"

Đối với giai đoạn sinh viên, đừng nói là Hồn thú phẩm cấp siêu phàm mà việc bồi dưỡng Hồn sủng phẩm cấp tuyệt phẩm cũng đã phải cố hết sức ngay từ khi bắt đầu rồi, vì tài nguyên của bọn họ sẽ theo không kịp.

Cho nên hồn sủng cực hiếm mới là sự lựa chọn của đại đa số sinh viên.

Vương Triệt cũng cảm thấy không có gì lạ, chiến khu Đông Hoa có tới chín châu lục nên tất nhiên sẽ có vài học sinh lợi hại.

Bình thường các Khế Hồn Sư trên cấp 70 đều sẽ có được một con Hồn sủng phẩm cấp siêu phàm.

Tài nguyên của thường sẽ Khế Hồn Sư tăng lên vào giai đoạn sau, cho nên tất nhiên bọn họ cũng sẽ có nhiều con đường để lựa chọn một con Hồn sủng phẩm cấp tuyệt phẩm ấu sinh, rồi sau đó bồi dưỡng nó thành Hồn sủng phẩm cấp siêu phàm là được.

Nhưng tại giai đoạn đầu đã trực tiếp chọn lựa Hồn thú phẩm cấp siêu phàm, vậy một mặt người đó là thiên tài và mặt khác đúng thực là trong nhà phải có mỏ vàng.

Hơn nữa chỉ cần có được tài nguyên để bồi dưỡng thì sau này tài nguyên sẽ càng ngày càng tăng lên.

Bởi vì khi có được Hồn sủng phẩm cấp siêu phàm thì sẽ có thể leo lên tầng trung của hồn thổ để thu thập tài nguyên.

Nhưng có điều muốn bồi dưỡng tốt Hồn sủng phẩm cấp siêu phàm thì vẫn phải xem trình độ cá nhân nữa.

Mà Hồn sủng phẩm cấp siêu phàm cũng không phải là bất khả chiến bại.

Thứ khiến cho Vương Triệt cảm thấy tương đối hứng thú chính là Hồn kỹ truyền thừa.

Bởi vì Hồn kỹ truyền thừa mới thật sự là thứ cực mạnh.

Tiểu Mao Trùng có chiêu Tử Địa Hậu Sinh cho đến tận bây giờ cũng rất ít được sử dụng, mà loại chiêu thức nghịch mệnh này có thể bảo vệ tính mạng ngay vào lúc thời khắc mấu chốt nhất.

Bất luận là thời đại nào nó cũng đều có được tác dụng vô cùng cường đại.

Chiêu Phân Ảnh Kiếm của Từ Lực Kiếm thì cũng đừng bàn cãi về độ bá nữa.

Nếu không có chiêu Phân Ảnh Kiếm thì Từ Lực Kiếm cũng không thể học được kiếm trận.

Trước mắt kiếm trận chính là đòn công kích mạnh nhất của Từ Lực Kiếm, nếu không có kiếm trận thì Từ Lực Kiếm cũng không có cơ hội để so chiêu cùng với Tiểu Mao Trùng.

Lâm Hi nói: "Năm vị trí đầu của bảng xếp hạng thật sự rất mạnh. Những vị trí ở phía sau thì sẽ chênh lệch rất ít. Hai người đứng đầu không chỉ có Võ hồn rất mạnh mà Hồn sủng của bọn họ cũng cực mạnh. Mà người để cho tôi ấn tượng sâu nhất chính là người đứng đầu trong bảng xếp hạng chiến lực của tân sinh viên! Đó là một vị tân sinh viên vô cùng thần bí."

"Cậu ta có Võ hồn hình người siêu hiếm cùng với Hồn sủng hệ yêu linh rất hiếm thấy ở chiến khu chúng ta."

Nghe được bốn chữ Võ Hồn hình người này mà tất cả các bạn học ai cũng không cần suy nghĩ gì thêm nữa.

Loại Võ Hồn hình người hoàn chỉnh thì phẩm cấp thấp nhất cũng khó mà nói, nhưng cực hạn lại là tối cao.

Vì Võ Hồn hình người sẽ đại biểu cho ý chí của cường giả nhân loại thời cổ đại gia trì trên thân mình.

Có nghĩa là mình sẽ có được ý chí cường đại của cường giả nhân loại thời thượng cổ.

Gồm tất cả các loại gia tăng và hiệu ứng siêu mạnh.

Vào thời kỳ cổ đại, nhân loại và Hồn thú đã thật sự có thể đánh bại những kẻ xâm nhập của dị giới.

Khi đó Võ hồn hình người tuyệt đối là chiếm được phần lớn công lao.

Thời hiện đại bây giờ chính là thời hòa bình thịnh thế, cho nên Võ Hồn hình người cũng càng ngày càng ít.

Chương 838: Phong Hỏa Luân

Các bạn học hưng phấn mà hỏi thăm: "Võ Hồn hình người của cậu tôi là ai thế?"

Lâm Hi giải thích:

"Đó là một vị Đấu Hồn Sư của Đông Long Đế Quốc vào hơn 2000 năm trước, lúc ấy cũng chính là Đông Hoa Cổ Quốc."

"Cụ thể là người nào thì cũng không ai biết rõ, vì cậu tôi rất ít thi triển và chắc hẳn là nhân vật anh hùng vào năm xưa."

"Tôi cũng chỉ gặp được một lần, sau khi phụ thể thì cậu ta có được sức mạnh tuyệt đối. Không cần phải dùng đến Hồn sủng mà thực lực của cậu ta thật sự có thể hơn cả Phong Cửu."

"Hồn sủng hệ yêu linh của cậu ta gọi là Phong Hỏa Luân. Lúc nhập học cậu ta cũng đã bị khiêu chiến bởi mấy tân sinh viên khác, nhưng tôi chỉ gặp qua được hai lần. Đó là một loại yêu linh có thể giẫm được không khí dưới chân nên có tốc độ phi hành cực nhanh, đồng thời năng lực phụ trợ của nó cũng cực kì mạnh, vì nó có thể tăng phúc tốc độ và các phương diện khác cho cho Khế Hồn Sư."

"Đồng thời Phong Hỏa Luân còn có sức chiến đấu rất mạnh. Bởi vì nó có hai bánh xe cộng sinh dưới chân nên trong lúc chiến đấu bọn chúng có thể chia nhau ra để phân tán bớt thương tổn, hơn nữa nó còn có thêm năng lực tự chữa lành. Khi đối mặt với Phong Hỏa Luân thì tựa như là đang đối mặt với hai con Hồn sủng vậy."

"Loại Hồn sủng hệ yêu linh này chính là Hồn sủng song sinh."

Đám người: "…"

Các bạn học lắc đầu liên tục cảm thán:

"Chênh lệch quá xa rồi... Từng người một ai cũng đều mạnh đến biến thái. Thôi đừng nói nữa, đừng nói nữa…"

Vương Triệt nói: "Cái tên Phong Hỏa Luân này nghe cũng rất được đấy chứ."

Hồn sủng hệ yêu linh thật sự vô cùng cổ quái, kỳ lạ.

Mà Hồn sủng hệ yêu linh ở chiến khu Đông Hoa này cũng rất ít.

Còn ở chiến khu Nhật Diệu bên kia thì thật sự rất nhiều.

Khế Hồn Sư ở bên đấy cũng được xưng là Ngự Linh Sư.

Bởi vì đa số Hồn sủng của các Khế Hồn Sư đều là Hồn sủng hệ yêu linh.

Một bạn học thở ra vài hơi rồi mới cười nói: "Lâm Hi, cậu có thể xông lên được năm vị trí đầu thì cũng thật không đơn giản rồi đó!"

Lâm Hi lắc đầu, nói:

"May mắn mà thôi. Nếu là Vương Triệt học ở trường tôi thì cậu ấy nhất định sẽ xông lên được hạng ba để tranh đấu với ba vị kia."

"Năm nay thoáng qua một cái đã đến năm sau, và cúp Vương Giả của toàn bộ sinh viên đại học trên toàn chiến khu cũng sẽ sớm bắt đầu. Những thiên tài này hẳn là đều sẽ tham gia. Phỏng chừng bọn họ còn muốn so chiêu với những tiền bối năm thứ tư đại học nữa đấy, dù có thua thì cũng không quan trọng, tuy bại nhưng vinh."

"Đến lúc đó các bạn cũng có thể quan sát trực tiếp và hẳn là đều có thể nhìn thấy bọn họ trổ tài."

Cúp Vương Giả là sự kiện lớn nhất trong cuộc đời làm sinh viên đại học.

Cứ mỗi năm một lần sinh viên sẽ được tham gia các cuộc thi cá nhân và đồng đội.

Và gần như 90 % sinh viên tham gia đều là sinh viên năm cuối.

Nhưng có điều cũng sẽ có vài trường hợp tân sinh viên đến ghi danh.

Có thể nói đây là cuộc thi có chất lượng cao nhất trong số các cuộc thi của sinh viên đại học.

Hứa Hải Phong vừa cười vừa nói:

"Vậy chúng tôi cũng chỉ có thể xem trực tiếp mà thôi, tham gia loại tranh tài kiểu này thì vẫn là chờ qua hai hay ba năm nữa đi."

"Cậu và Vương Triệt hẳn là đều phải tham gia, hi vọng đến lúc đó chúng tôi có thể xem lại được tư thế oai hùng của các cậu, và mong các cậu đều có thể trở thành một nhóm thiên lý mã của giải thi đấu này!"

Lâm Hi cười, nói:

"Nói đến thiên lý mã thì hai tháng trước ở Học viện Đấu Hồn chúng tôi đã có một vị tuy có Võ Hồn không tính là mạnh, và hồn sủng của cậu ta cũng không mạnh lắm, nhưng cậu ta lại có thực lực rất cường đại vì đã tu luyện kiếm đạo. Lúc vừa đến mà cậu ta đã lần lượt khiêu chiến từng vị tân sinh viên trên bảng xếp hạng chiến lực."

"Một ngày cậu ta khiêu chiến gần 100 trận, và mấy ngày thôi đã trực tiếp xông lên top 10. Vả lại thực lực của cậu ta cũng càng ngày càng tiến bộ rất lớn!"

"Đó mới là một con thiên lý mã thực thụ trong đám tân sinh viên chúng ta."

Các bạn học nghe xong lập tức cảm thấy càng thêm thú vị.

Vương Triệt ngược lại là trong lòng hơi động.

Tu luyện kiếm đạo sao? Ừm, sẽ không phải là anh bạn Dương Tuyền kia chứ?

Vương Triệt hỏi: "Cậu ta tên là gì?"

Lâm Hi suy nghĩ nói: "Cậu ta tên là Dương Tuyền và chuyên tu kiếm đạo. Đó là một người mà trong mắt chỉ có kiếm với kiếm, phi thường thuần túy."

Vương Triệt: "..."

Vậy mà thật đúng là anh ta, bây giờ đã chịu nhập học rồi sao?

Ấn tượng của Vương Triệt đối với người này vẫn tương đối sâu sắc.

Có bạn học mỉm cười nhìn về phía Vương Triệt nói: "Triệt Ca, đến cả Lâm Hi cũng đều chia sẻ một chút về cuộc sống của cô ấy ở Học viên rồi, vậy tại sao cậu không chia sẻ một chút cho chúng tôi biết chứ?"

Vương Triệt suy nghĩ, nói: "Học viện Lâm Hải cũng không có cái gì hay để chia sẻ cả! Người lợi hại mặc dù cũng có nhưng so với những người mà Lâm Hi đã nói thì tất nhiên còn có một ít chênh lệch. Vậy tôi có kể thì các cậu cũng sẽ không thấy hứng thú đâu."

Có bạn học khác cười he he nói: "Vậy cậu hãy nói một chút về kinh nghiệm của cậu đi!"

Vương Triệt nói: "Không phải tôi đang đi làm ruộng sao? Học kỳ này của tôi có phần lớn thời gian đều trải qua sự bình tĩnh, thỉnh thoảng sẽ đến thám hiểm Hồn thổ bên đó hoặc là tham gia vài sự kiện thôi."

Chương 839: Ngưng Thực Tầng Thứ hai

Có bạn học nói: "Hiểu rồi, thỉnh thoảng của cậu là phá vỡ kỉ lục ở Lôi Minh Hồn Thổ, tại thi đấu ‘song vương tranh bá’ lấy sức một người chọi với Hồn thú toàn trường, và lại thuận tiện đi phá thêm kỉ lục của Thiên Quan Hỏa Chủng để đứng đầu hot tìm kiếm trên toàn chiến khu, sau đó lại không cẩn thận mà bồi dưỡng ra Hồn sủng thứ ba đúng không? Ừm, cậu rất là rảnh rỗi nha!"

Đám người liên tục nở nụ cười trêu đùa Vương Triệt.

Vương Triệt cũng nở nụ cười nói: "Nói ra chỉ sợ các bạn chê cười, chứ đúng là phần lớn thời gian của tôi đều là làm ruộng và tu luyện. Tôi không chia sẻ thêm thì các bạn cũng biết thôi."

Đám người lại rảnh rỗi trò chuyện một lúc, sau đó cả đám nhốn nháo thổn thức mà chào tạm biệt nhau.

Thời gian cũng đã đến ban đêm.

Thời điểm Vương Triệt trở về nhà anh bỗng phát hiện vị Vân Không Thiên Vương kia trực tiếp cho người đưa vật liệu đến tận cửa.

Vương Triệt thầm nói:

"Ngày mai là ta đã có thể đột phá rồi, sau đó ta sẽ cải tạo một phen cho Từ Lực Kiếm."

"Thiên Vương ra tay quả nhiên là tài đại khí thô."

Bên trong phòng mình, Vương Triệt nhìn vào chiếc hộp trên tay.

Bản thân cái hộp này đã là một kiện Đạo Hồn Khí hệ không gian, cùng loại với huy chương của Tiểu Mao Trùng.

Chẳng qua là lớn hơn một chút.

Đồ vật ở bên trong chính là các vật liệu cải tạo mà trước đó Vương Triệt đã viết ra.

Tức là vật liệu để cải tạo Từ Lực Kiếm lần thứ hai.

Vương Triệt tiện tay lấy ra một kiện vật liệu và anh liền thấy Thái Ảnh Tinh Thạch.

"Trên thị trường thì loại vật liệu cải tạo này có giá trị hơn trăm vạn nguyên, vị Thiên Vương tên Hải Vân Không này ra tay đã là mấy cái rồi, so với trong tưởng tượng của ta còn nhiều hơn một cái."

Không chỉ là loại vật liệu này, mà các vật liệu còn lại về cơ bản đều nhiều hơn một chút dự tính.

Và còn bổ sung thêm danh thiếp của một vị đại sư cải tạo.

Thiên Vương làm việc quả nhiên là rất chu đáo.

"Vô số vật liệu cải tạo như này cộng lại sẽ có giá trị lên tới mấy ngàn vạn nguyên. Nếu như tầng thứ hai của Võ hồn Vạn Tàng Đạo Cung thật sự có kiếm lô, vậy những vật liệu cải tạo này sẽ hoàn toàn được dùng đến!"

Nhưng so ra vẫn kém hơn so với Thương Lãng Linh Thức, vì nó có chi phí cải tạo đến tận 500 triệu nguyên.

Dù sao Từ Lực Kiếm cũng chỉ là một thanh kiếm, nên trước mắt nó sẽ không cần dùng đến nhiều vật liệu cải tạo cho lắm.

Có vật liệu cải tạo rồi là Vương Triệt trực tiếp đi tới toà trụ sở huấn luyện tư nhân kia.

Nơi này là trụ sở huấn luyện tư nhân của quán chủ Nhạc Tử Lân của đạo quán Tây Nhạc lúc trước. Mặc dù hơn nửa năm rồi Vương Triệt không có đến, nhưng thiết bị bên trong vẫn như cũ và vẫn còn xài tốt lắm.

Thật ra Tiểu Mao Trùng và Từ Lực Kiếm đã rất quen thuộc đối với nơi này.

Vào sáng sớm, rừng cây nhân tạo rậm rạp xung quanh tỏa ra không khí cực kỳ trong lành.

Vương Triệt kêu tới Từ Lực Kiếm và nói: "Hôm nay chúng ta sẽ ngưng tụ Hồn Hoàn rồi sau đó sẽ cải tạo lần thứ hai cho mi."

"Xì xì xì!"

Trên thân Từ Lực Kiếm lập tức tỏa ra một luồng ánh sáng màu tím. Phảng phất như nó đang nói là: Làm thôi, tôi đã chuẩn bị tốt rồi!

Tiểu Mao Trùng và Hùng Bảo thì đứng một bên nhìn xem.

Vương Triệt do dự vài giây vì anh còn không biết Từ Lực Kiếm ngưng tụ Hồn Hoàn sẽ khiến cho Võ Hồn Vạn Tàng Đạo Cung sinh ra loại Hồn kỹ gì.

Anh có dự cảm là tám phần sẽ là loại Hồn kỹ phụ trợ.

Vương Triệt nói: "Vậy mi hãy chuẩn bị cho tốt!"

Sau đó Vương Triệt ngồi xếp bằng ở trung tâm khu vực quảng trường huấn luyện, và Võ Hồn Vạn Tàng Đạo Cung chậm rãi hiện ra trên đỉnh đầu anh, rồi nó từ từ lớn dần lên.

Cấp bậc hồn lực của Vương Triệt càng cao thì các cột trụ chạm trổ, đồ án hoa văn ở tầng thứ nhất đều sẽ rõ rang hơn.

Tầng thứ hai thì vẫn là trạng thái hư ảnh mơ hồ như cũ.

Thấp thoáng còn nhìn thấy một chút đồ án bí ẩn kỳ quái.

Tại tầng thứ hai từng có kiếm lô. Lúc xưa Vương Triệt thiết lập ra kiếm lô là để chế tạo thần kiếm, và chủ yếu là vì trước đấy từ trong mộ địa tiên nhân anh đã đạt được bản vẽ của một thanh thần kiếm.

Về sau anh mới chỉ hoàn thành kiếm phôi thôi mà đã đưa tới thiên kiếp.

Kết quả tất nhiên là kiếm phôi không thể chống cự được.

Sau thời điểm thiên kiếp giáng xuống, kiếm phôi đã trở thành một thanh kiếm mất đi linh tính.

Tâm huyết mấy trăm năm của Vương Triệt liền vì đó mà tan biến.

Đây cũng là niềm tiếc nuối của Vương Triệt ở thời điểm đó.

Nghĩ đến nó mà tâm tình Vương Triệt có vài phần kích động, Võ Hồn Vạn Tàng Đạo Cung cũng run lên nhè nhẹ.

Vào lúc này, Từ Lực Kiếm bay tới bên trên Võ Hồn Vạn Tàng Đạo Cung.

Vầng sáng màu tím chậm rãi bao phủ xung quanh người nó và bay vào bên trong Võ Hồn Vạn Tàng Đạo Cung.

Năng lượng dồi dào như biển trong khoảnh khắc đã tràn ngập Võ Hồn Vạn Tàng Đạo Cung.

Vương Triệt lập tức cảm nhận được Võ Hồn Vạn Tàng Đạo Cung đang biến hóa.

Thời điểm ngưng tụ Hồn Hoàn, cơ thể Khế Hồn Sư cũng sẽ đạt được sự tăng cường nhất định.

Hồn Hoàn là do hồn sủng sử dụng năng lượng sinh mệnh để ngưng tụ và thông qua quy tắc thế giới để dung nhập vào bên trong Võ Hồn của Khế Hồn Sư. Cho nên bản thân Khế Hồn Sư cũng sẽ phát sinh sự biến hóa tuyệt vời không thể tả.

Hồn Hoàn càng mạnh thì sự trợ giúp mang lại cho Khế Hồn Sư tất nhiên sẽ càng lớn.

Về cường độ thân thể của Vương Triệt, ngoại trừ được rèn luyện bởi bách luyện hồn lực ra, một phần cũng bởi vì Hồn Hoàn của Tiểu Mao Trùng mà đang không ngừng mạnh lên. Cho nên cường độ thân thể của anh sẽ luôn ngày một tăng cường.

Chương 840: Hư Ảnh Thạch Kiếm

Không bao lâu sau, khi Hồn Hoàn rót vào thì hư ảnh của tầng thứ hai cũng bắt đầu chậm rãi ngưng thực.

Trong khoảnh khắc, Vương Triệt đã cảm nhận được một cỗ kiếm đạo ý chí vô cùng mãnh liệt đang nhảy nhót reo hò ở bên trong Võ Hồn Vạn Tàng Đạo Cung.

Anh phảng phất như thấy được một thanh thần kiếm xuất hiện ở trước mắt mình.

Đúng lúc này, cánh cửa tầng thứ hai của Võ Hồn Vạn Tàng Đạo Cung bỗng nhiên mở ra. Năng lượng kịch liệt như dòng nước lũ từ bên trong bạo phát mà tới, nó điên cuồng đến nổi hình thành cơn gió lốc bao phủ khắp bốn phía.

Tiểu Mao Trùng và Hùng Bảo đang đứng một bên nhiệt tình quan sát thì đột nhiên xuất hiện một cơn gió lốc cuồng phong quét tới, và trực tiếp hất bay Tiểu Mao Trùng và Hùng Bảo.

"Ti ngô?"

"Grao?"

Hai đứa nhóc vội vàng ôm chặt nhau và mở to hai mắt nhìn xem.

Ngay sau đó, đại môn mở cửa, hư ảnh một thanh thạch kiếm cổ xưa từ bên trong bay ra.

Vương Triệt bỗng nhiên mở to mắt và nhìn chằm chằm vào thanh thạch kiếm hư ảnh này mà không khỏi thì thào một câu: "Nó có thật!"

Thanh thạch kiếm hư ảnh này và hư ảnh hình rồng ở tầng thứ nhất rất giống nhau.

Nhất định là bởi vì ký ức Vương Triệt mà đã tăng thêm sự đặc thù cho võ hồn Vạn Tàng Đạo Cung nên mới hình thành ý chí hư ảnh này.

Mặc dù không có ý thức nhưng chúng đã cùng Vương Triệt trải qua kinh lịch, vì vậy sẽ tồn tại một sự liên hệ thần bí nào đó.

Hư ảnh thạch kiếm từ tầng thứ hai bay ra, dường như chỉ mang theo bản năng cơ bản là bay quanh người Vương Triệt.

Vương Triệt có mấy phần trầm mặc.

"Lúc trước ta mới chỉ tạo ra kiếm phôi, khoảng cách đi đến thần kiếm giống như bản vẽ còn cách một đoạn. Thiên kiếp qua đi nó đã hóa thành một thanh thạch kiếm. Hiện giờ vậy mà ở bên trong Võ Hồn vẫn còn tồn tại một chút ý chí để hình thành hư ảnh."

"Chỉ là loại hư ảnh này ngay cả kiếm linh cũng thua kém rất xa."

Vương Triệt cảm khái trong lòng.

Đột nhiên anh nhớ tới quá trình cải tạo Từ Lực Kiếm, vì dường như không có giống quá trình chế tạo thanh thần kiếm này!

Vương Triệt lại nhìn xem hư ảnh thạch kiếm mà trong lòng sinh ra phiền muộn. Giống như anh đang trở về thời điểm chế tạo thanh thần kiếm này.

Vương Triệt đang suy nghĩ thì thanh thạch kiếm hư ảnh bỗng nhiên bay thẳng tới chỗ Từ Lực Kiếm.

Vương Triệt liền cảm thấy nao nao.

Từ Lực Kiếm lúc này đang khống chế Hồn Hoàn để kết hợp với võ hồn Vạn Tàng Đạo Cung, nên nó tự nhiên là không kịp phản ứng.

Lúc thanh thạch kiếm hư ảnh tiến vào bên trong cơ thể Từ Lực Kiếm.

Trong phút chốc, Từ Lực Kiếm liền bộc phát ra một luồng ánh sáng rực rỡ.

Thạch kiếm hư ảnh chậm rãi ngưng tụ lại bên trong thân thể Từ Lực Kiếm.

Giống nư lúc Tiểu Mao Trùng tiến vào hình thái Chân Mao Trùng mà ngoài thân hình thành hư ảnh hình rồng vậy.

Hư ảnh hình kiếm khổng lồ đang không ngừng từ trong thân thể Từ Lực Kiếm ngưng tụ ra, khí thế và kiếm thế của nó cũng vùn vụt tăng lên!

Mũi kiếm lại càng bộc phát ra ánh sang cực hạn. Lôi Đình Kiếm Dực tự động mở ra và quấn một vòng quanh than nó, mỗi một chỗ đều phảng phất như tràn đầy kiếm ý vô biên.

Ba loại lôi điện khác nhau cũng bị kích phát tóe ra xung quanh thân Từ Lực Kiếm.

Màu tím, màu đen bạc, màu băng lam, ba loại màu sắc hòa trộn vào nhau và Từ Lực Kiếm bắt đầu run rẩy.

Vương Triệt khẽ nhíu mày.

Lúc này bản thân Từ Lực Kiếm cũng không có thay đổi gì quá lớn.

Ngoài việc quanh than nó có thêm một đạo hư ảnh hình kiếm thì cũng chẳng có thay đổi gì.

Nếu nói là tiến hóa bằng Võ Hồn thì lại có chút không đúng lắm.

Vì hư ảnh thạch kiếm kia cũng chỉ là một đạo ý chí năng lượng ít ỏi mà thôi.

Mặc dù bề ngoài không có thay đổi gì quá lớn, nhưng thực lực của Từ Lực Kiếm lại tăng lên không ít.

Cùng với việc linh hồn ý chí bị kích hoạt, khí thế của Từ Lực Kiếm lúc này rõ ràng mạnh hơn không ít so với trước đó.

Chủ yếu nhất vẫn là là kiếm ý.

Từ Lực Kiếm lĩnh ngộ Thiên Lôi Kiếm Ý đã hơn hai tháng rồi, nhưng có thể áp dụng kiếm ý vào thực tế thì vẫn còn tương đối ít. Mà sau khi kết hợp cùng với hư ảnh thạch kiếm, kiếm ý liền ngoại phóng và trực tiếp tạo thành một cỗ khí tràng mãnh liệt.

Đồng thời trong cơ thể Từ Lực Kiếm đã kích hoạt ba đạo lôi điện và lưỡi kiếm còn bị bao phủ bởi hồng quang.

Lấy Từ Lực Kiếm làm trung tâm mà giống như lỗ đen cắn nuốt lấy năng lượng từ bốn phía.

Vương Triệt đứng dậy và nhìn về phía máy truyền tin trong tay, nó đã hoàn toàn mất đi tín hiệu.

Vương Triệt khẽ nhíu mày nói:

"’Khống chế từ trường’ sao? Loại trạng thái này chẳng lẽ là đã kích hoạt năng lực ẩn giấu gì rồi?"

Bản thân Từ Lực Kiếm được gọi là Từ Quang Kiếm, chứ căn bản là không có từ trường.

Chẳng qua là vì trong cơ thể nó có năng lượng cơ giới, cho nên đôi khi sẽ gây ảnh hưởng đến từ trường bốn phía.

Thân thể nó bởi vì có năng lượng cơ giới nên mới phát ra ánh sáng đặc thù.

"Trước đó khi ở hình thái Chân Mao Trùng, mặc dù các phương diện của Tiểu Mao Trùng đều đã tăng cường trên diện rộng, nhưng cũng không có sinh ra năng lực nào khác."

"Trừ khi đây là sức mạnh bị ẩn dấu trong cơ thể của Từ Lực Kiếm."

"Lúc ở tầng thứ nhất của Lôi Minh Hồn Thổ. Thời điểm Từ Lực Kiếm phá 1000 năm tu vi hồn lực, trong cơ thể nó cũng đã bộc phát ra hồng quang rất cường đại và thôn phệ các năng lượng khác. Nó giống như lỗ đen mà có thể thôn phệ năng lượng ở chung quanh, và còn bị rơi vào trạng thái không thể khống chế. "

"Xem ra là có quan hệ với chuyện này."

Chương 841: Khí Tràng Từ Trường

Vương Triệt nhìn xem Từ Lực Kiếm lúc này.

Ba loại lôi điện bỗng nhiên ngưng tụ tại phía trên than Từ Lực Kiếm, và hình thành ba đạo lôi văn có màu sắc khác nhau.

Vòng quanh than nó là hư ảnh hình kiếm, nhìn qua thì có chút giống với pháp tướng chân thân.

Lúc này không chỉ có máy truyền tin trên người Vương Triệt mất đi tín hiệu, mà ngay cả các Đạo Hồn khí cũng đều mất đi hiệu lực.

Đến nổi Cơ Giới Vũ Khải trên người Tiểu Mao Trùng cũng mất đi hiệu lực luôn.

Điều này khiến cho Tiểu Mao Trùng trực tiếp biến thành một con sâu róm to lớn.

Vương Triệt suy tư nói: "Thế này nếu như Từ Lực Kiếm đối chiến cùng với hồn sủng hệ máy móc thì sẽ không phải là chưa đánh mà đối phương đã mất đi hiệu lực rồi chứ?"

Nhưng có điều, nếu đạt tới cấp bậc như Thương Lãng Linh Thức, vậy thì đều sẽ là Giới Thần Binh, nên sẽ có trang bị miễn dịch với từ trường. Trừ khi từ trường rất mạnh chứ nếu không sẽ nó không bị ảnh hưởng quá nghiêm trọng.

Nhưng nếu chỉ là dạng hồn sủng hệ máy móc có tu vi hồn lực dưới một vạn năm, vậy sợ là sẽ rất khó tránh khỏi bị khí tràng của Từ Lực Kiếm ảnh hưởng.

Vương Triệt quay sang vẫy tay với Tiểu Mao Trùng, nói: "Tiểu Mao Trùng, lại đây! Mi đến thử xem thực lực của Từ Lực Kiếm chút nào!"

Tiểu Mao Trùng hơi do dự một chút nhưng vẫn là đi tới.

Nó cảm thấy lúc này Tiểu Kiếm Kiếm quả thật có phần lợi hại.

Nhưng làm đại ca thì nó quyết tâm không chấp nhận sợ hãi.

Từ Lực Kiếm đang bay ở giữa không trung, tựa như đang rất hài lòng đối với trạng thái của mình lúc này nên nó tỏ ra vô cùng hưng phấn.

Từ Lực Kiếm bay đến chỗ nào thì năng lượng chỗ đó đều sẽ bị hấp thu.

Đồng thời Từ Lực Kiếm vẫn có thể bảo trì sự thanh tỉnh cao độ, và hư ảnh hình kiếm thì luôn phun ra nuốt vào ánh sáng trên than nó.

"Ti ngô? ! !"

Tiểu Mao Trùng nghiêng đầu nhìn Vương Triệt kêu lên, giống như nó đang trưng cầu ý kiến là: Bây giờ tôi phải làm gì đây?

Vương Triệt nói: "Mi chỉ cần công kích nó thôi! Trước tiên mi nên thử công kích từ xa nên hãy dung chiêu Xoắn Ốc Hỏa Diễm Cầu."

Tiểu Mao Trùng liền gật đầu, sau đó cái đuôi của nó nhẹ nhàng hất lên, chớp mắt là đã ngưng tụ ra một quả hỏa diễm cầu.

Hỏa diễm cầu mang theo năng lượng phá hủy cường đại lập tức bay nhanh về phía Từ Lực Kiếm.

Nhưng mà vào thời điểm hỏa diễm cầu tiến vào phạm vi khí tràng quanh người Từ Lực Kiếm, thì tốc độ của nó bỗng nhiên chậm dần!

Giống như là nó đã bị ảnh hưởng bởi thứ gì đó.

Từ Lực Kiếm vẫn đứng yên không động đậy, còn hỏa diễm cầu thì đã bay chậm dần rồi từ từ thu nhỏ!

Thời điểm hỏa diễm cầu đánh vào trên người Từ Lực Kiếm là kích cỡ của nó từ tương đối lớn đã trở thành nhỏ như nắm tay.

Đoàng! ! !

Trên thân Từ Lực Kiếm bốc lên một tia lửa nho nhỏ.

Tiểu Mao Trùng: "..."

Hai con mắt Tiểu Mao Trùng lập tức trừng lớn.

Đây chính là Hồn Kỹ đã đạt đến cấp bậc ngàn năm nên uy lực sẽ cực kỳ mạnh mẽ!

Tiểu Mao Trùng không tin nên nó tiếp tục vung ra rất nhiều quả Xoắn Ốc Hỏa Diễm Cầu.

Nhưng dù lại có nhiều quả hỏa diễm cầu hơn nữa thì khi bọn chúng tiến vào phạm vi khí tràng xung quanh Từ Lực Kiếm, thì tốc độ đều sẽ giảm dần rồi sau đó chậm rãi thu nhỏ.

Vương Triệt cảm giác hỏa diễm cầu hẳn là đã bị năng lượng bên trong khí tràng thôn phệ, cho nên thời điểm đánh vào thân thể Từ Lực Kiếm thì uy lực đã trở nên rất nhỏ.

Tựa như đánh tầm xa là rất khó để đạt được hiệu quả.

Vương Triệt nói:

"Chỉ cần ở trong phạm vi khí tràng quanh thân Từ Lực Kiếm, vậy một phần lớn năng lượng đều sẽ bị Từ Lực Kiếm trực tiếp hấp thu, hoặc là trực tiếp tiêu tán đi. Từ Lực Kiếm mà ở trạng thái này thì cũng không yếu hơn so với trạng thái Chân Mao Trùng, và thậm chí sẽ mạnh hơn một chút!""

“Thanh thạch kiếm kia đã kích thích năng lượng ánh sáng màu đỏ tiềm ẩn bên trong thân thể Từ Lực Kiếm, và tăng thêm ba loại lôi điện nên mới có thể tạo thành loại khí tràng có hiệu quả giống như từ trường kia."

"Hơn nữa không chỉ chỉ là khí tràng từ trường, mà nhìn bộ dạng này chỉ cần là Hồn kỹ thì chẳng lẽ đều sẽ chịu ảnh hưởng?"

“Vạn Từ Kiếm chăng?”

Nghĩ đến điều này mà Vương Triệt liền mỉm cười, anh còn nói thêm với Tiểu Mao Trùng: "Mi hãy dùng chiêu Bạo Diễm Tiễn Đạp để tiến lên công kích nó đi."

Tiểu Mao Trùng liền gật đầu và thân thể nó chấn động, toàn thân nó thiêu đốt lên hỏa diễm mãnh liệt và đạp lên hư không mà đi, trông nó giống như là một ngọn lửa đang lao thẳng ra ngoài.

Nhưng mà, ngay tại lúc Tiểu Mao Trùng xông vào khí tang của Từ Lực Kiếm, ngọn lửa trên cơ thể nó lập tức biết mất với tốc độ có thể thấy được bằng mắt thường.

Lúc Tiểu Mao Trùng đánh lên trên thân Từ Lực Kiếm, trên than nó chỉ còn thiêu đốt lên một ngọn lửa nho nhỏ mà thôi.

Đồng thời Tiểu Mao Trùng cũng cảm thấy hồn lực vận chuyển trong cơ thể mình bị ngưng trệ.

Hồn lực ngưng trệ nên trực tiếp dẫn đến Hồn kỹ của Tiểu Mao Trùng bị vận dụng không thông suốt, thế xông của nó cũng bị giảm xuống, nên hiệu quả tự nhiên cũng giảm đi rất nhiều.

Khi Tiểu Mao Trùng đánh vào trên thân Từ Lực Kiếm, Từ Lực Kiếm chỉ bị đánh bay một khoảng cách rất ngắn, còn Tiểu Mao Trùng thì trực tiếp bị điện giật cho tê liệt.

Tiểu Mao Trùng: " (? ? ?) !"

Khó chịu quá đi!

Tiểu Mao Trùng lập tức lui trở về.

Không đánh nữa, không đánh nữa!

Tiểu Mao Trùng nhìn Hùng Bảo kêu lên: Tiểu đệ lên thử một chút đi!

Hùng Bảo đứng tại chỗ giả ngu và biểu thị mình không nhìn thấy cái gì!

"…"

Đại ca cũng không phải là đối thủ của nhị ca thì mình chắc chắn sẽ càng không thể! Thôi mình không nên đi!

Chương 842: Siêu Kiếm Lô

Khi thấy cảnh này thì Vương Triệt khẽ gật đầu.

Quả nhiên Hồn kỹ sẽ bị ảnh hưởng.

Mà ảnh hưởng lớn đến mức còn không phải bình thường!

Ngay cả Hồn kỹ của Tiểu Mao Trùng đều sẽ bị ảnh hưởng, vậy các hồn sủng khác càng không cần phải nói.

Trừ khi tu vi hồn lực có thể nghiền ép Từ Lực Kiếm, rồi dựa vào cơ sở tu vi hồn lực hùng hậu hoặc là Hồn kỹ đặc biệt thì mới có thể chống cự lại khí tràng từ trường như này.

Vương Triệt hô lên: "Tới!"

Vương Triệt xòe bàn tay ra, Từ Lực Kiếm giống như một vệt ánh sang mà di chuyển đến đến trước mặt anh.

Vương Triệt nhẹ nhàng nắm chặt, bản thân anh cũng không có bị ảnh hưởng quá lớn.

Vương Triệt nói: "Tốc độ của nó đã nhanh hơn rất nhiều."

Vương Triệt cảm giác xem tình hình của Từ Lực Kiếm lúc này.

Tốc độ của Từ Lực Kiếm hiện tại đã nhanh hơn so với Tiểu Mao Trùng.

Vương Triệt gật đầu, nói: "Không tệ!"

Đối với trạng thái của Từ Lực Kiếm bây giờ thì Vương Triệt khá hài lòng.

Trên thực tế, từ vẻ bên ngoài của Từ Lực Kiếm lúc này, sau khi thêm ba đường vân lôi điện trên lưỡi kiếm thì ánh sáng màu đỏ của lưỡi kiếm đã biết mất.

Không có ánh sáng màu đỏ thì lưỡi kiếm của nó càng thêm cổ xưa, chính là Đạo Hồn Khí thời cổ đại, nhìn qua hết sức cổ lão.

Ngoại trừ quanh thân Từ Lực Kiếm lượn lờ hư ảnh hình kiếm ra, bản thân nó càng giống như là một thanh kiếm khí bình thường không lộ khí thế ra ngoài.

Ẩn mà không lộ!

Có thể gọi đây là "hình thái thạch kiếm".

Sau khi trải qua sự gia trì, hư ảnh thạch kiếm đã quay trở lại tầng thứ hai của Võ Hồn Vạn Tàng Đạo Cung, và Từ Lực Kiếm cũng biến trở về nguyên dạng.

Ánh sang màu đỏ trên lưỡi kiếm của nó lần nữa phát sáng lên.

Vương Triệt thực hóa Võ Hồn Vạn Tàng Đạo Cung, sau đó mang theo ba đứa nhỏ tiến vào trong tầng thứ hai.

Ngay lần đầu tiên bước vào tầng này, ánh mắt Vương Triệt liền sáng lên.

Vì anh lập tức nhìn thấy kiếm lô.

Đó là một cái lò luyện dưới dạng một thanh kiếm khổng lồ và rất dài.

Trong lò không có lửa và cũng không có khởi động. Bản thân nó mười phần cổ lão, bên trong có kết cấu mang trình độ phức tạp hơn so với các sản phẩm công nghệ hiện đại.

Trong quá trình chế tạo kiếm lô này, Vương Triệt ngoài việc tu tiên ra anh còn kết hợp nhiều nền văn minh khác.

Bởi vì thanh thần kiếm kia quá mạnh, nên một kiếm lô bình thường chắc chắn sẽ không thể luyện chế ra được.

Bởi vậy kiếm lô này tất nhiên là không đơn giản.

Vương Triệt bước tới và nhẹ nhàng vuốt ve mạn sườn của kiếm lô.

Kiếm lô bên trong Võ Hồn đương nhiên không phải là một kiếm lô thực sự.

Tầng thứ hai đã thực hóa, nên kiếm lô này cũng đã được hoàn thành, nhưng chức năng chắc chắn sẽ không mạnh bằng kiếm lô thực sự.

Vương Triệt không yêu cầu cao, chỉ cần giữ lại khả năng nấu luyện cơ bản nhất là được.

Bằng không muốn dễ dàng luyện hóa nguyên liệu cải tiến lần hai cho Từ Lực Kiếm, thì cho dù có dùng hỏa diễm của Tiểu Mao Trùng cũng không dễ dàng.

Chủ yếu là sẽ rất tốn thời gian.

Vương Triệt y theo từng loại vật liệu cải tạo ra và xếp chồng chúng lên nhau trong không gian.

Tầng thứ hai tương đối trống trải.

Trong tầng thứ hai của Vạn Tàng Đạo Cung vào kiếp trước, ngoài kiếm lô ra sẽ còn cắm đầy các loại kiếm khí. Ngoại trừ thần kiếm sẽ còn có các loại thần binh lợi khí khác.

Đồng thời còn có một số bộ kiếm trận được Vương Triệt bày ra ở trong đó, nhằm dùng để bảo vệ và tấn công kẻ xâm nhập.

Chủ yếu chính là do có quá nhiều thanh kiếm khí được luyện ra vào lúc đầu, nếu không thiết lập kiếm trận mà chỉ để ở chỗ này thì cũng quá lãng phí chúng.

Đáng tiếc là bây giờ chỉ còn lại cái kiếm lô này.

Vương Triệt nói: "Lần thứ hai sẽ cải tạo về thân kiếm, đó cũng chính là lưỡi kiếm. Nhằm nâng cao hơn nữa về sức mạnh và khả năng tàng hình!"

Vật liệu được anh lựa chọn đều là những loại khoáng vật cực kỳ sắc bén và quý hiếm.

Vật liệu chính là tinh thạch titan và lưỡi kiếm bằng vàng thật.

Còn lại là rất nhiều nguyên liệu phụ trợ.

Vì để có thể dung hợp hoàn mỹ với Lôi Đình Kiếm Dực, nên có không ít các vật liệu phụ trợ đều là vật liệu cần thiết để chế tạo Lôi Đình Kiếm Dực lúc trước.

Vương Triệt chỉ vào kiếm lô trước mặt và nói với Tiểu Mao Trùng: "Đi đi, mi tới thử xem trang bị mới chuẩn bị cho mi đi. Về sau khi luyện chế hoặc là cải tạo bất luận trang bị gì thì mi trực tiếp tới trong này là được rồi."

Bản thân kiếm lô này là một loại kiếm lô pha tạp.

Vương Triệt năm ấy vào thời điểm chế tạo ra kiếm lô anh đã dung nhập rất nhiều kỹ thuật của các nền văn minh.

Cho nên có rất nhiều quy tắc và quy trình được thiết lập trong đó.

Để sử dụng kiếm lô này thì chỉ cần cho vật liệu vào đó, rồi thiết lập trình tự luyện chế là có thể trực tiếp luyện chế ra được.

Đồng thời có rất nhiều trang bị hay pháp bảo, chỉ cần luyện chế qua kiếm lô này một lần là quy trình luyện chế của chúng đều sẽ được ghi nhớ lưu trữ bên trong kiếm lô.

Bởi vậy sau đó chỉ cần cho ngọn lửa và vật liệu vào là quá trình luyện chế sẽ được kiếm lô tự động vận hành.

Vì thế việc luyện chế rất dễ dàng và thuận tiện.

Chỉ có luyện chế một ít nguyên vật liệu đặc biệt thì mới cần yêu cầu tiến hành thao tác bằng tay.

Chứ bản thân kiếm lô này là bản hoàn toàn tự động.

Chương 843: Pháp Khí Và Linh Bảo

Tiểu Mao Trùng đi qua và nhìn đông nhìn tây, sau đó nó dựa theo chỉ thị của Vương Triệt mà tiến vào tạng thái ‘thức tỉnh hỏa diễm’, rồi nó nhắm ngay cửa lò mà phun lửa.

Trong phút chốc kiếm lô đột nhiên sáng lên.

Vương Triệt cảm giác bách luyện hồn khí trong cơ thể anh đang bắt đầu tiêu hao.

Kiếm lô khởi động và các ngọn đèn xung quanh cũng lần lượt sáng lên.

Vương Triệt trầm ngâm vài giây khi nhìn kiếm lô lửa cháy cuồn cuộn, sau đó anh thả khối tinh thạch màu bạc vào trước.

Chẳng qua bao lâu, tinh thạch màu bạc liền nhanh chóng bắt đầu nóng chảy chứng tỏ hiệu quả luyện chế rất cao.

Đồng thời ở bên cạnh kiếm lô còn có bảng điều khiển khá đơn giản, mặt trên hiển thị thời gian nóng chảy, nhiệt độ, hiệu suất, và các giao diện cần thiết để tiến hành thao tác khống chế.

“Lò luyện vẫn hoạt động bình thường, kế tiếp ta sẽ xem thử các công cụ mài dũa có bình thường hay không?”

“Kiếm lô tựa như đang căn cứ vào dữ liệu mà còn ghi lại không ít mô hình lưỡi kiếm!”

Vương Triệt dùng thần thức để thao tác kiếm lô và tìm kiếm các công cụ bên trong kiếm lô.

Anh phát hiện bên trong bộ nhớ vẫn còn chứa đựng không ít các mô hình và phương thức luyện chế.

Xem ra hẳn là kiếm lô đã lấy ký ức của bản thân Vương Triệt để hình thành, chứ không phải bản thân kiếm lô có được.

“Ta lấy loại mũi kiếm này đi! Năm đó thanh Tử Đình Linh Kiếm này toàn thân đều là màu tím đậm, ánh kiếm vô ngân, bản thân nó cũng là thuộc tính lôi điện, và có tính ẩn tàng cực cao. Bên trong mũi kiếm còn có chế tác tám chỗ đặt linh phù, sau này sẽ có thể khảm nhập them các linh phù có cường độ khác nhau.”

“Nó cũng rất phù hợp với các vật liệu mà ta sẽ nhập vào đó, và hình dạng cùng màu sắc của nó đều rất đẹp.”

Vương Triệt lựa chọn xong loại mũi kiếm.

Sau khi nhìn Từ Lực Kiếm đã hoàn thành cải tạo, Vương Triệt cảm thấy rất hoàn mỹ và không có bất luận ý kiến gì.

Vương Triệt nhận thấy tính thẩm mĩ của Từ Lực Kiếm đã được nâng cao.

Tử Đình Linh Kiếm là thanh kiếm khí mà Vương Triệt vào cảnh giới Kim Đan Kỳ thích dùng nhất.

Sau đó Vương Triệt đã đem mô hình này lưu trữ ở bên trong kiếm lô để về sau anh lại chế tạo ra rất nhiều thanh kiếm khí tương tự.

Chẳng qua phẩm cấp sẽ càng ngày càng cao.

Lí do Vương Triệt thích sưr dụng Tử Đình Linh Kiếm cũng không phải là do nó rất mạnh.

Mà chủ yếu là nó quá đẹp!

Mạnh hay không cũng không quan trọng, vì dù sao chỉ cần kiếm pháp được tu luyện đầy đủ, thì chỉ cần sử dụng kiếm khí bình thường cũng sẽ có thể phát huy ra uy lực cực mạnh.

Về kiếm khí cấp bậc Linh Kiếm sẽ không quan trọng là mạnh hay yếu, vì chúng chỉ là dệt hoa trên gấm mà thôi.

Tiểu Mao Trùng ở một bên phun ra ngọn lửa cuồn cuộn, mãi cho đến khi thời gian đến giữa trưa.

Chỉ nghe bên trong kiếm lô truyền đến một tiếng keng.

Ngọn lửa cũng tự động tắt ngấm.

Tiểu Mao Trùng thu hồi ngọn lửa và tò mò nhìn xem.

Trong kiếm lô sáng lên một thứ ánh sáng màu vàng kim.

Ngay sau đó, từ trên đỉnh kiếm lô bỗng có một thanh kiếm màu tím lao ra, sau đó nó lẳng lặng lơ lửng giữa không trung.

Bởi vì có vật liệu ‘phi vũ hằng kim’ phi thường hiếm thấy tham gia vào.

Mà thứ này là vật liệu chính được sử dụng để chế tạo ra kiếm dực trước đây.

Vật liệu này thật sự này quá khan hiếm, nhưng lần này nó chỉ được dùng làm vật liệu phụ cho lưỡi kiếm, và một số vật liệu có tính chất tương tự khác cũng được sử dụng.

Điều này làm cho mũi kiếm đạt tới hiệu quả mạnh nhất.

Lúc này thanh kiếm màu tím uyển chuyển nhẹ nhàng đến mức có thể bay lơ lửng giữa không trung.

Nếu đứng xa một chút và sử dụng tinh thần lực để cảm ứng, vậy cũng sẽ không thể cảm giác được nó.

Đó là do ‘thái ảnh tinh thạch’ mang đến hiệu quả, giúp nó có tính ẩn tàng cực cao.

Lưỡi kiếm màu tím đôi khi còn hiện lên một vòng sáng trông thật sự rất bá đạo.

Vương Triệt cười nói:

“Mũi kiếm đã được chế tạo thành công!”

“Dựa theo thiết lập của kiếm lô, đây chính là kiếm khí cấp bậc Linh Kiếm. Xem ra mặc dù ta đã thay đổi tài liệu nhưng kiếm lô vẫn luyện chế ra được.”

Căn cứ vào sự phân chia binh khí của tu tiên giới, sẽ phân biệt ra các cấp bậc gồm Pháp Khí, Bảo Khí, Linh Khí, Đạo Khí, Tiên Khí.

Mỗi phẩm cấp sẽ có uy lực khác nhau và càng ngày càng mạnh hơn.

Tiên Khí có thể so sánh cùng với tu sỹ Độ Kiếp Kỳ.

Bên trên binh khí thong thường chính là Pháp Bảo, vì nó không chỉ có uy lực rất mạnh mẽ mà nó còn có được linh tính cực mạnh, nên nó có thể tự động tu luyện để tăng lên phẩm cấp và tăng trưởng vô cùng mạnh mẽ.

Pháp Bảo còn được gọi là Linh Bảo hay Chí Bảo.

Có Linh Bảo tự nhiên sinh ra, và cũng có Linh Bảo do cường giả luyện chế mà thành, tất cả đều là những vật phẩm cực kỳ quý hiếm.

Một khi chúng trưởng thành lên thì sẽ rất đáng sợ, nhưng yêu cầu về các loại thiên tài địa bảo quả thực là một lời khó nói hết.

Ngay cả khi Linh Bảo có phẩm cấp thấp nhất và lúc đầu uy lực của nó sẽ không mạnh, nhưng sau khi trải qua mấy chục năm tự mình tu luyện thì uy lực của nó đều sẽ vượt qua Linh Khí.

Sau khi trưởng thành tầm vài trăm năm thì nó đã có thể sánh vai với Đạo Khí.

Linh Bảo cấp thấp nhất có thể từ từ tu luyện để dần sánh ngang với Tiên Khí, thậm chí uy lực và hiệu quả của chúng đều có thể vượt qua Tiên Khí.

Chương 844: Thật Là Cảm Giác

Linh Bảo ở Tu Tiên Giới là dạng vật phẩm cực kỳ hiếm lạ, lúc trước Vương Triệt cũng không có mấy cái.

Với vật liệu hiện tại thì anh cũng chỉ có thể luyện chế ra mũi kiếm cấp bậc Linh Khí mà thôi.

Nếu bàn về phẩm cấp của Lôi Đình Kiếm Dực, hẳn là nó thuộc về loại Linh Khí trung phẩm.

Còn mũi kiếm màu tím này thuộc về loại Linh Khí cực phẩm.

Vương Triệt suy tư nói:

“Thế giới này đối với máy móc cải tiến cũng có phân chia phẩm cấp, gồm sơ cấp, trung cấp và cao cấp.”

“Nhưng không tiếp xúc cụ thể thì sẽ không biết lưỡi kiếm màu tím này thuộc về cấp bậc nào?”

Vương Triệt cũng biết về Thương Lãng Linh Thức, mỗi một bộ phận trên cơ thể nó đều là cải tiến cao cấp. Từ tứ chi, phần đầu, phần thân, cánh bay, kiếm khí, tổng cộng có sáu bộ phận, tất cả đều là cải tiến cao cấp.

Nghe nói kiếm khí của Thương Lãng Linh Thức chính là lấy từ một loại hồn sủng hệ máy móc dạng kiếm.

Đây thuộc về công nghệ cải tạo kết hợp rất tiên tiến.

Nhưng Vương Triệt cũng chưa bao giờ nhìn thấy Thương Lãng Linh Thức sử dụng qua, chủ yếu là do không có cơ hội nên anh cảm thấy tương đối tiếc nuối.

Cải tạo kết hợp tức là đem hai loại hồn sủng hệ máy móc sửa thành một loại.

Như vậy sẽ tăng cường sức mạnh cho cả hai!

Cùng sống trong một cơ thể thì hồn lực mà hai loại hồn sủng tu luyện được sẽ cộng dồn lại, thế thì thực lực sẽ cường đại đến mức kinh người.

Trước mắt giới cải tạo máy móc vẫn luôn là nơi có khoa học kỹ thuật hàng đầu, trên cơ bản đã thuộc về đỉnh nóc của ngành cải tạo cơ khí.

Vương Triệt lắc đầu và xua tan những suy nghĩ này.

Vì đối với Từ Lực Kiếm mà nói, những cải tiến đó vẫn còn rất xa vời.

Vương Triệt nói với Từ Lực Kiếm: “Mi tới đây lắp ráp lưỡi kiếm này vào đi.”

Từ Lực Kiếm lập tức bay đến bên cạnh Vương Triệt.

Lưỡi kiếm sẽ khó trang bị hơn nhiều so với kiếm dực.

Bởi vì bản thân Từ Lực Kiếm không có sẵn kiếm dực, cho nên sẽ có thể lắp đặt và dung hợp trực tiếp.

Còn lưỡi kiếm thì bản thân Từ Lực Kiếm đã có sẵn rồi, vì vậy ần phải tháo ra lưỡi kiếm trước đó rồi sau đó mới lắp vào được.

Tiểu Mao Trùng và Hùng Bảo cúi đầu thăm dò và bước tới, tựa như bọn nó muốn xem đến cùng là chuyện gì đang xảy ra.

Từ Lực Kiếm lập tức phát ra tiếng tư tư cảnh cáo, ý bảo cho cả hai đi ra xa một chút.

Đừng nhìn tôi, đừng nhìn tôi!

Tiểu Mao Trùng: “…”

Hùng Bảo: “…”

Hai đứa nhóc liền liếc nhìn nhau vì không hiểu được.

Vương Triệt mỉm cười, vì việc tháo rời lưỡi kiếm đối với Từ Lực Kiếm mà nói sẽ là một việc tương đối thống khổ.

Bởi vì lưỡi kiếm không phải là trang bị, mà là một bộ phận thân thể của nó, đều đã hòa hợp làm một cùng với thân thể nó rồi.

Nếu tháo lưỡi kiếm ra và lắp vào một lưỡi kiếm mới, vậy quá trình đó tuy sẽ rất nhanh nhưng cũng tương đối đau đớn.

Cho nên Từ Lực Kiếm không muốn để cho Tiểu Mao Trùng và Hùng Bảo nhìn thấy nó như vậy.

Chứ ngược lại cũng không có ý gì khác.

"Xì xì xì..."

Từ Lực Kiếm còn có chút sợ hãi mà kêu lên.

Trước đó lắp Kiếm Dực dễ dàng là bởi vì nó không có sẵn, cho nên khi lắp vào nó cũng không có cảm giác gì, và chỉ cần thích ứng là được.

Nhưng nếu như bị tháo bộ phận mình ra, vậy chắc chắn nó sẽ rất khó chịu.

Hiện tại muốn tháo ra lưỡi kiếm ban đầu và đây chính là tháo dỡ một bộ phận bên trong thân thể của mình, cho nên Từ Lực Kiếm tát nhiên sẽ có một chút sợ hãi.

Vương Triệt nói: "Mi có biết vừa rồi hình dạng thạch kiếm kia đã khiến mi đẹp trai cỡ nào không? Tiểu Mao Trùng và Hùng Bảo đều đã nhìn thấy."

"Xì xì xì?"

Từ Lực Kiếm lập tức sững sờ, bởi vì thời gian trải nghiệm không dài nên nó chỉ cảm thấy mình lúc ấy hẳn là rất đẹp trai.

Nhưng nó lại không thể nhìn thấy tình huống cụ thể.

Ngay lúc Từ Lực Kiếm kinh ngạc thì Vương Triệt liền xoay nhẹ đầu ngón tay, trong chớp mắt anh đã tháo xuống lưỡi kiếm của Từ Lực Kiếm.

Sau đó két một cái Vương Triệt liền đem Tử Đình Kiếm Linh lắp vào người nó.

Từ Lực Kiếm: "..."

Quá trình diễn ra rất nhanh.

Tuy là tất đau nhưng Từ Lực Kiếm vẫn còn chưa kịp phản ứng.

Một lát sau nó mới phát ra tiếng gào thét xì xì xì, sấm sét tóe ra mãnh liệt.

Trên lưỡi kiếm thỉnh thoảng còn bổ ra một tia chớp ngay bên trong không gian tầng thứ hai.

Tiểu Mao Trùng và Hùng Bảo nghe thấy mà đềy tê hết cả da đầu. Cả hai một bên né tránh sấm sét và một bên nói thầm là loại chuyện này về sau không nên nhìn và không nên tới gần.

Vương Triệt mỉm cười, đây cũng là bởi vì Từ Lực Kiếm vẫn còn chưa thích ứng.

Giống như là Thương Lãng Linh Thức cấp bậc Giới Thần Binh kia, sau khi quen thuộc với việc cải tạo thì theo sự khoác lác của chính nó rằng nó có thể hoàn thành việc chỉnh sửa tất cả các bộ phận trên cơ thể mà không thay đổi sắc mặt.

Trên thực tế, việc cải tạo và tháo rời không phải là đau đớn về thể chất, mà là tác động của việc thay đổi dòng năng lượng.

Sự thay đổi dòng năng lượng này sẽ ảnh hưởng đến tinh thần của Từ Lực Kiếm, và sẽ khiến cho nó tương đối đau đớn.

Khi linh trí càng cao và tuổi tác càng lớn, vậy số lần cải tạo sẽ càng ngày càng nhiều, nên loại đau đớn này sẽ càng ngày càng nhỏ.

Mấy lần cải tiến đầu tiên thì sẽ rất đau nhức.

Trai qua mấy giờ Từ Lực Kiếm mới bình tĩnh lại.

Nỗi đau do tinh thần đã bớt dần.

Chương 845: Cộng Dồn Linh Phù

Tử Đình Linh Kiếm hiện ra màu tím nhàn nhạt và không có bất kỳ dấu vết nào, nhìn từ xa gần như trong suốt, khi nhìn gần mới có chút màu sắc.

Bởi vì cấu tạo là máy móc nên ánh sáng được hình thành đều do sự hợp nhất của năng lượng trong thân thể Từ Lực Kiếm nên sẽ có màu đỏ tím.

Chủ yếu là màu tím nhạt có pha một chút màu đỏ.

Lưỡi kiếm dài và mảnh dẻ, bên trên có khắc các đường nét thần bí, lưỡi kiếm có hình dạng như lôi điện, không thẳng tắp như loại kiếm bình thường.

So với chuôi kiếm cỗ lão của Từ Lực Kiếm thì có thể nói là khác biệt rất lớn.

Cảm giác này giống như một gã ăn mày đẹp trai mặc quần áo rách rưới nhưng lại ngồi trên một chiếc xe thời thượng vậy.

Lúc này Tiểu Mao Trùng và Hùng Bảo mới đi tới để nhìn xem 'Trang bị mới ' của Từ Lực Kiếm.

"Ti ngô!"

Tiểu Mao Trùng lập tức kêu lên một tiếng, ý nói là cực kỳ đẹp trai, tôi cũng muốn có!

Hai bàn chân gấu của Hùng Bảo đụng đụng nhau một chút.

Đây chính là hồn sủng hệ máy móc sao? Nếu như tháo xuống tay chân của mình vậy còn gì là gấu nữa.

Vương Triệt dùng chức năng truyền tin của tấm gương, cho Từ Lực Kiếm soi một chút.

Từ Lực Kiếm lập tức phát ra âm thanh xì xì xì tràn đầy hưng phấn.

Tôi đã thay đổi làn da của mình, quả nhiên nó thực sự trông khác hẳn.

Từ Lực Kiếm cảm thấy rất thỏa mãn.

Vương Triệt nói: "Tử Đình Linh Kiếm này có rất nhiều tác dụng đối với mi vì có tới tám chỗ để đặt linh phù. Đợi lát nữa ta sẽ đặt một vài lá linh phù cho mi. Sau khi có lưỡi kiếm màu tím này thì mi đã có thể cảm nhận được sức mạnh của mình tăng lên rồi.”

Có thể nói rằng sự thay đổi về lưỡi kiếm này đối với bất kỳ hồn kỹ nào của Từ Lực Kiếm cũng đều có hiệu quả mạnh mẽ!

Điểm trực quan chính là uy lực về sự sắc bén đã + 100%!

Và chiến đấu thực tế sẽ còn nhiều hơn thế!

Hơn nữa bản thân lưỡi kiếm màu tím này đã phi thường cường đại.

Hiện tại Từ Lực Kiếm chỉ dung một kiếm là Hùng Bảo đều có chút không chịu được.

Về Tiểu Mao Trùng thì nó đã có một vài hình thái.

‘Thức tỉnh hỏa diễm’ thiên hướng công kích.

‘Thức tỉnh thảo mộc’ thiên hướng sinh mệnh.

‘Thức tỉnh thủy linh’ thiên hướng chịu đòn.

Nhưng khả năng hình thái ‘thức tỉnh đại địa’ mới có thể làm cho sức phòng thủ của Tiểu Mao Trùng tăng lên đến cực hạn.

Đương nhiên, trạng thái thức tỉnh sẽ cải thiện theo mọi phương hướng, chỉ là trọng điểm sẽ không giống nhau.

Dù Tiểu Mao Trùng có tiến vào trạng thái thức tỉnh nào thì nó vẫn rất mạnh mẽ.

Tiếp theo Vương Triệt sử dụng các nguyên liệu còn thừa để chế tác linh phù.

Anh cần một lượng vật liệu dồi dào nhưng vị Vân Không Thiên Vương cũng rất phúc hậu mà cho anh rất sung túc.

Một người phúc hậu như vậy thì về sau có yêu cầu Vương Triệt làm chuyện gì hợp tình hợp lý thì anh sẽ khó có thể từ chối.

Các vị Thiên Vương đều rất hiểu chuyện, tính cách đều nhã nhặn tinh tế, và đều dùng đạo lý để đối nhân xử thế.

Các vật liệu cần thiết cho Linh Phù đương nhiên cũng bao gồm trong đó.

Mãi cho đến khi trời tối thì Vương Triệt mới khắc được tổng cộng bảy cái linh phù và đặt vào các chỗ trống đã tích hợp sẵn trên lưỡi kiếm.

‘Lôi đình kiếm dực’ chỉ có năm ô trống để đặt linh phù.

‘Tử đình linh kiếm’ thì tương đối lớn nên cũng nhiều hơn ba cái.

Vương Triệt trầm tư nói:

“Linh Phù cùng loại với nhau sẽ không thể đặt chồng lên nhau trên cùng một khí cụ, đây chính là quy tắc của Tu Tiên Giới.”

“Nhưng còn việc cải tiến máy móc ở thế giới này thì sao đây? Nếu như những linh phù giống nhau được khắc trên các bộ phận khác nhau thì hiệu quả có thể cộng dồn lên nhau được không nhỉ?”

Lần trước khi luyện chế ‘lôi đình kiếm dực’, Vương Triệt từng có suy đoán hẳn là có thể cộng dồn linh phù.

Bởi vì bản thân hồn sủng hệ máy móc đã rất đặc biệt.

Cho nên lần này Vương Triệt sẽ y theo thứ tự ở bên trong ‘tử đình linh kiếm’ mà khắc lên dẫn lôi phù, thần hành phù, độn giáp phù, và dung linh phù.

Bởi vì lần này sử dụng các vật liệu đều tương đối cao cấp, do đồ vật mà Thiên Vương ban tặng đều là thứ tốt.

Cho nên phẩm chất của linh phù đã đạt tới mức cao cấp.

Sau khi khắc vẽ bốn loại phù này trước, Vương Triệt trực tiếp thử nghiệm tốc độ của Từ Lực Kiếm.

Có thể nói tốc độ của nó nhanh như điện chớp!

Nhanh đến mức không thể tưởng tượng nổi!

Vương Triệt cân nhắc nói:

“Linh phù có thể chồng lên, đúng là có một chút biến thái. Thần hành phù cao cấp có thể tăng tốc độ lên 60 %, khi phối hợp với thần hành phù trung cấp có thể tăng tốc độ lên 30 % tốc độ, hơn nữa tiềm chất chủng tộc đã tăng lên nhờ tư đình linh kiếm, vậy bây giờ Từ Lực Kiếm đã có tốc độ siêu nhanh! Thật sự là nhất mã tuyệt trần!”

“Nếu nó được dùng để chuyển phát nhanh thì không đến một ngày là nó đã có thể giao hơn một ngàn đơn hang rồi.”

Từ Lực Kiếm: “…”

Đại khái là nó đã nghe được Vương Triệt nói thầm nên hơi cảm thấy bất an.

Dẫn lôi phù cao cấp có thể tăng lên 100 % uy lực.

Về dẫn lôi phù cấp cao này thì ở Tu Tiên Giới cũng chỉ có tu sỹ Kim Đan Kỳ trở lên mới có thể sử dụng.

Kết hợp với dẫn lôi phù trung cấp trước đó thi uy lực của lôi điện đã trực tiếp tăng lên 150 %.

Khi công kích bình thường bằng lôi điện cũng đã có thể tương đương với uy lực của Hồn Kỹ trăm năm.

Đối với kiếm chiêu mà nói, một khi uy lực tăng lên là chuyện vô cùng đáng sợ.

Bình Luận (0)
Comment