Không Xứng - Mạo Lang Lang

Chương 34.2

"Được được,sau khi thay băng xong thì có thể đi làm thủ tục xuất viện.À mà tôi có việc rồi...Tôi xin phép đi trước đây đây"

Cô y tá trẻ nói xong,nhanh chóng chạy đi,thái độ như vừa gặp phải chuyện động trời.Xem ra ngày mai bệnh viện này sẽ rất xôn xao.

Nam Hạo cầm hộp băng gạc tiến đến ngồi trên giường bệnh.An Tịnh nhớ lại chuyện lúc nãy,trên gương mặt nổi lên một mảng ửng đỏ.Thấy anh lại gần liền cảnh giác lùi ra phía sau

"Anh tránh xa tôi ra..."

"Em ngại cái gì chứ?Lúc nãy em còn rất hưng phấn mà"Nam Hạo phì cười kéo cô đặt lên đùi mình,cẩn thận tháo lớp băng gạc cũ.Nhìn miếng băng gạc thấm đầy máu đỏ mà anh thấy tim gan mình như bị dao nhọn cứa nhiều nhát.Thay băng xong,Nam Hạo bắt chước dùng ngón tay cái matxa đầu cô,muốn cô thoải mái lên một chút

"Em còn đau lắm không?"

Nam Hạo đột nhiên nói chuyện dịu dàng khiến cô có chút không quen,cứ ngồi ngây ra.Thỉnh thoảng bị Nam Hạo sờ trúng vết thương thì lại ngọ nguậy kêu đau.Nơi nào đó bị ma sát làm máu nóng trong người Nam Hạo bỗng chốc dâng lên ngùn ngụt,chịu không được mà gắt lên

"Nha đầu thối,hôm nay tôi phải ngược chết em"

An Tịnh còn chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra thì đã bị Nam Hạo làm ngã xuống giường,chân tay đều bị anh khóa chặt.An Tịnh phát khiếp,vừa kêu la vừa dùng hết sức vùng vẫy

"Đồ lưu manh này...Anh mau thả tôi ra"

"Lưu manh?Vậy để tôi cho cô thấy thế nào là lưu manh.."

Nếu cô đã khơi dậy thành công dục vọng của anh thì đời nào trốn thoát được nữa.Nam Hạo nói xong,không ngần ngại nhắm đến cánh môi anh đào đang hé mở của cô mà tiến tới.

"Rột...rột..."

Ây,bụng nhỏ của cô lại đánh trống rồi,nhắc mới nhớ từ khi xuống sân bay đến giờ cô vẫn chưa có cái gì bỏ bụng.

Chết thật,Nam Hạo đang nhìn chằm chằm cô.Xấu hổ chết mất,ước gì bây giờ mặt đất nứt ra để có chỗ cho cô chui xuống trốn.

"Đói bụng à?"Anh hỏi.

An Tịnh gật đầu hai cái,cô bặm môi,bày ra bộ mặt đáng yêu mong cho Nam Hạo rủ lòng thương mà thả cho cô đi thật sớm.

Nhưng hình như mọi chuyện không như cô nghĩ.Nam Hạo giống như đang càng lúc càng hứng thú hơn.Anh lật người thay đổi tư thế.Hiện tại là cô nằm trên,còn anh ở bên dưới.Nam Hạo cười,nói một câu đậm chất sắc lang

"Đói sao?Vậy thì ăn tôi đi..."
Bình Luận (0)
Comment