Lúc này, ở một căn biệt thự nào đó ở bên ngoài ngoại ô thành phố.
Sau khi ngồi chờ trong xe rất lâu mà không nhìn thấy Dương Gian trở ra, trong lòng Lý Dao không tránh khỏi có những sự lo lắng. Dựa theo hiệu suất làm việc trước giờ của hắn, thì với khoảng thời gian dài như vậy, chắc chắn hắn đã xử lý xong tên Hạ Thiên Hùng kia rồi. Với lại từ bên ngoài nhìn vào, bên trong tiểu khu không hề có động tĩnh nào quá lớn, tất cả đều diễn ra một cách bình thường.
"Có nên vào xem một chút không."
Do dự một lúc, vì nhịn không nổi lòng hiếu kỳ của bản thân, Lý Dao cẩn thận từng li từng tí lái xe vào bên trong tiểu khu, hướng về phía căn biệt thự thứ tám kia.
Nhưng khi Lý Dao vừa mới lái sẽ đi vào, đột nhiên nhìn thấy Hạ Thiên Hùng xác bao lớn bao nhỏ đi ra khỏi cửa. Trông bộ dạng của hắn ta giống như đang định rời đi vậy.
Lý Dao tỏ ra kinh hãi:
"Cái gì? Hạ Thiên Hùng vẫn còn sống?"
"Chẳng lẽ... "
Sau đó, một suy đoán đáng sợ xuất hiện ở trong đầu của cô ta.
Nếu Hạ Thiên Hùng vẫn còn sống, như vậy Dương Gian đi vào giết tên này đã đi đâu rồi? Chẳng lẽ là đã bị thua, bị Hạ Thiên Hùng xử lý mất rồi?
Mặc dù khả năng này không lớn, nhưng vẫn có thể xảy ra.
Ai có thể cam đoan là một vị ngự quỷ nhân đỉnh phong như Dương Gian không thời điểm bị lật xuồng?
Ngay khi Lý Dao còn đang suy nghĩ lung tung, vốn Hạ Thiên Hùng vẫn còn ở trước cửa, nhưng không biết từ lúc nào đã xuất hiện ngay bên cạnh xe của cô ta.
- Ầm!
Tiếng cửa kính vỡ tan.
Hạ Thiên Hùng trực tiếp đập vỡ cửa kính, sau đó đưa tay túm lấy được Lý Dao
- Tôi cứ thắc mắc là vì sao Dương Gian có thể biết được tôi ở chỗ này, thì ra là tiện nhân nhà cô nói cho hắn biết. Thiếu chút nữa là tôi cô hại chết rồi, vậy mà cô còn dám xuất hiện ở trước mặt tôi.
Hạ Thiên Hùng nhận ra Lý Dao, cũng nhận ra chiếc xe này của Trương Kiến, điều này khiến cho hắn ta cực kỳ tức giận, hận không thể ngay lập tức bóp chết tên phản bội này.
Lý Dao lập tức tỏ ra kinh hoàng:
- Dương Gian không có giết chết anh?
- Còn thiếu chút nữa, may là cuối cùng hắn đã từ bỏ, nếu không hôm nay tôi sẽ phải chết ở đây. Không phải do cô tiết lộ tin tức thì sao tôi có thể thua thảm hại như thế này chứ?
Hạ Thiên Hùng bị câu hỏi này của Lý Dao khiến cho tức giận, sắc mặt hắn ta cực kỳ dữ tợn. Ngay lập tức lôi Lý Dao từ trong xe ra, sau đó vứt trên mặt đất, rồi đằng đằng sát khí đi đến.
Lý Dao kêu đau một tiếng, ánh mắt lộ ra vẻ sợ hãi.
Trước đó, cô ta cứ nghĩ là Dương Gian đã làm xong việc rồi, chắc do chuyện gì đó mà chờ đợi ở bên trong nhà của Hạ Thiên Hùng thôi, chứ đâu nghĩ đến tình cảnh như thế này.
Dương Gian?
Vậy hiện tại Dương Gian đang ở đâu?
Lý Dao hết nhìn đông lại nhìn tây, bởi vì cô ta biết bản thân không thể nào đối mặt với Hạ Thiên Hùng được. Chỉ có Dương Gian mới có thể ngăn cản được tên điên trước mặt này. Nếu không hôm nay cô ta chắc chắn sẽ phải chết vì sự tò mò muốn đi vào bên trong để xem xét.
- Không cần nhìn ngó đâu, Dương Gian không ở đây nữa, hắn đã rời đi từ lâu rồi.
Ánh mắt Hạ Thiên Hùng cực kỳ băng lãnh, sự dữ tợn trên mặt không hề biến mất, giống như đang suy nghĩ xem có nên giết chết Lý Dao hay không.
Đối với loại người như hắn ta mà nói, việc giết chết một người bình thường chẳng có gì khó, cũng không phải chịu bất cứ trách nhiệm nào, chẳng khác gì trở bàn tay.
Mà hiện tại Lý Dao cũng đang ngồi dưới đất và ngẩng đầu nhìn lên, đã phù hợp phát động quy luật giết người cảu quỷ.
Chỉ cần hắn ta thả con quỷ kia ra là được.
Nhưng sự giáo huấn vừa nãy của Dương Gian khiến cho lý trí của hắn ta vẫn được giữ nguyên.
Lý Dao hoảng sợ lùi ra phía sau.
- Đừng, đừng có giết tôi...
Hạ Thiên Hùng không có đuổi theo, chỉ dừng lại rồi nhìn chằm chằm vào cô ta:
- Tiện nhân nhà cô nhớ cho kỹ đây, hôm nay tôi sẽ không giết cô, nhưng không có nghĩa là tôi sẽ bỏ qua cho cô. Một ngày nào đó Dương Gian không còn bảo vệ được cô, thì tôi sẽ đích thân đến và giết chết cô. Chỉ là một người bình thường mà cũng dám đâm sau lưng tôi. Chẳng lẽ cô nghĩ rằng Hạ Thiên Hùng tôi là một người dễ dãi hay sao vậy?
Nói xong, hắn ta nghiến răng nghiến lợi ném mấy cái bao vào trong xe, sau đó ngồi lên xe, chuẩn bị bỏ trốn.
Hắn ta biết rõ, Dương Gian không giết hắn ta là vì bị chuyện gì đó làm phiền, không muốn tốn quá nhiều thời gian vào việc xử lý con quỷ trên người hắn ta.
Dù sao con quỷ đứng trên bả vai của hắn ta cũng cực kỳ nguy hiểm, không dễ xử lý như vậy.
Thế nhưng Hạ Thiên Hùng không dám cược, không thể nào đảm bảo được Dương Gian sẽ không thay đổi chủ ý. Cho nên cách tốt nhất cũng chính là tạm thời rời khỏi thành thị này. Trước tiên cứ tránh né đã, nhìn xem tình hình rồi lại quyết định sau cũng không muộn.
Còn Lý Dao, nói khó nghe một chút chính là đánh chó phải ngó mặt chủ. Nếu lúc này mà nhịn không được ra tay giết chết cô ta, để rồi sau đó Dương Gian lại đuổi giết hắn ta, thì cái được không bằng cái mắt, vì khi đó hắn ta sẽ chết chắc.
Hắn ta sẽ không ngu mà đi làm cái việc như này.
Đạp ga, chiếc xe phóng thẳng về phía trước, nhưng sau đó nó đột nhiên phanh gấp lại, sau đó lùi trở về.
Từ trong xe, Hạ Thiên Hùng ném một chùm chìa khóa ra, đồng thời nói:
- Giúp tôi nhắn lại với Dương Gian một câu, căn phòng này là tôi cược thua, sau này nó sẽ là của Dương Gian. Một số vật dùng để xin lỗi cũng được tôi để ở trong phòng rồi. Sau này coi như hai bên không ai nợ ai, tôi sẽ không tìm hắn để gây sự, cũng hi vọng hắn không cần gây phiền phức cho tôi.
Sau khi trải qua cảm giác trở về từ cõi chết, một lúc sau Lý Dao đã lấy lại được bình tĩnh, cô ta bắt đầu hiểu ra được chuyện này là như thế nào.
"Chết tiệt, vì sao Dương Gian lại buông tha cho tên Hạ Thiên Hùng này chứ. Chẳng lẽ anh ta không biết tên Hạ Thiên Hùng rất nguy hiểm hay sao? Rõ ràng có thể giết chết hắn ta... "