Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 1049 - Chương 1049: Cân Nhắc

Chương 1049: Cân Nhắc

Lúc đó cô ta chỉ là một con khôi lỗi do Dương Gian khống chế mà thôi, ngay cả trí nhớ cũng có thể bị sửa đổi bất cứ lúc nào, nhân cách cũng không thể nào đảm bảo không bị sửa.

Mà cảm giác khuất phục ở bên người của kẻ kịch còn khó chịu hơn so với việc giết chết cô ta.

Thế nhưng nếu cô ta không đáp ứng, vậy Dương Gian chắc chắn sẽ giết chết cô ta. Không thể nào cho phép cô ta sống sót qua đêm hôm nay được, bởi vì cô ta đã biết được một số bí mật của hắn, cũng biết những việc mà hắn làm gần đây.

Bờ môi của Lý Dao hơi động, nhưng không thể nào nói nên lời.

Sự cao ngạo cùng tôn nghiêm trước kia không cho phép cô ta khuất phục, hơn nữa còn là khuất phục với một người mà cô ta không muốn nhất. Nhưng uy hiếp từ cái chết lại nói cho cô ta biết, nếu cô ta không đáp ứng thì sẽ bị giết chết ngay lập tức.

Trong hai đáp án, không có đáp án nào cho phép cô ta tạm thời đáp ứng, sau đó âm thầm trả thù.

Lý Dao từng bị sửa đổi trí nhớ, cho nên cô ta biết năng lực lệ quỷ nó đáng sợ như thế nào. Một khi trí nhớ bị sửa đổi, cô ta sẽ hoàn toàn biến thành một người khác.

Khẩu súng trong tay của Dương Gian vẫn chỉ thẳng vào đầu của cô ta như trước, mắt hơi hí, chăm chú nhìn vào cô ta.

Dựa theo suy nghĩ của hắn, nếu Lý Dao không chút do dự lựa chọn bản thân bị sửa đổi trí nhớ. Vậy hắn sẽ sửa đổi trí nhớ của cô ta về năm cô ta hai mươi tuổi. Lúc mà cô ta vẫn còn đang cắp sách đến đường. Khi đó cô ta sẽ không có bất cứ liên hệ nào với hội anh em cả, cũng sẽ không quen biết hắn. Như vậy cô ta sẽ không nhớ đến tất cả những chuyện sau này. Mà cái thời kỳ kia cũng là thời kỳ Lý Dao tự tin nhất.

Về sau, cô ta sẽ tiếp tục sống lại từ thời điểm đó.

Mà cách làm này, đối với Dương Gian mà nói, hắn cho rằng đó là một loại nhân từ.

Mặc dù hắn không biết nhân từ là gì cả.

"Do dự?"

Ánh mắt Dương Gian khẽ nhúc nhích.

Lý Dao không lập tức lựa chọn điều kiện sống sót, trong cơn hoảng sợ cô ta vẫn muốn giãy dụa, dường như đang đưa ra lựa chọn khác.

- Ê, người anh em, hai người các cậu cãi nhau thì về nhà mà cãi nhau. Chứ trời lạnh như vậy để một cô gái thân thể mỏng manh ngồi dưới đất như vậy không khó coi hay sao? Nếu không được thì chia tay đi, đừng có làm khổ con gái nhà người ta như vậy.

Lúc này, có hai người thanh niên trẻ tuổi ở phía xa nhìn thấy cảnh này, tựa hồ có chút không đành lòng, nên đi lại vỗ vỗ bả vai của Dương Gian rồi nói.

Dương Gian lạnh lùng nhìn hai người thanh niên kia một chút, sau đó đưa mắt nhìn mấy người xa lạ đang đứng nhìn ở xung quanh. Hắn không nói nhiều, chỉ thu hồi lại khẩu súng lúc đang chỉ vào đầu của Lý Dao, rồi lập tức xoay người rời đi.

- Nếu cô đã không quyết định được, vậy thì tôi sẽ thay cô đưa ra lựa chọn.

Nói xong câu này, hắn cứ thế đi thẳng không thèm quay đầu lại.

Giờ khắc này, Lý Dao thực sự rơi vào khủng hoảng, cô ta muốn đứng dậy, đuổi theo Dương Gian, nhưng thân thể lại đang lạnh cóng, không thể nào đứng vững. Vừa mới đứng dậy đã lảo đảo sắp ngã.

Một người thanh niên ở bên cạnh thấy vậy liền vội vàng đỡ lấy cô ta rồi khuyên nhủ.

- Cô gái, cô không sao chứ, hãy nghĩ thoáng một chút đi, loại đàn ông đó không đáng để cho cô phải quyến luyến như thế đâu.

Thế nhưng người đồng bạn còn lại ở bên cạnh hạ giọng nói:

- Người kia có gì đó không đúng. Vừa rồi cậu có nhìn thấy không, trong tay người kia hình như có một khẩu súng. Khi thấy chúng ta đến thì người kia mới cất đi.

Lý Dao lập tức hô to, trong giọng nói của cô ta còn mang theo sự nức nở.

- Dương Gian, đừng có đi, tôi đáp ứng cậu, tôi đáp ứng với cậu.... Hãy để cho tôi sống sót.

Trước mặt sự uy hiếp của cái chết, sự cao ngạo cùng kiên trì của cô ta không có mạnh như tưởng tượng.

Nhưng mà, Dương Gian chỉ cho cô ta cơ hội lựa chọn, chứ không cho cô ta cơ hội để do dự.

Lúc này Dương Gian đã đi xa rồi, xung quanh không còn nhìn thấy bóng dáng của hắn nữa.

Một người thanh niên ở bên cạnh Lý Dao tỏ ra quan tâm hỏi:

- Cô gái, cô không sao chứ, có cần tôi đưa cô về nhà không.

Lý Dao chứng kiến thân ảnh của Dương Gian biến mất khỏi tầm mắt thì lập tức rơi vào tuyệt vọng.

Cô ta biết sự do dự vừa rồi đã khiến bản thân bỏ qua cơ hội sống sót duy nhất.

- Tôi, tôi sắp chết rồi, gọi điện thoại giúp tôi...

Lý Dao tựa như nổi điên nói với người thanh niên xa lạ ở bên cạnh, nhưng nói được một nửa thì thanh âm đột nhiên biến mất.

Cô ta cảm giác được một bàn tay băng lãnh đang ngăn chặn lấy cổ họng của cô ta, khiến cho giọng nói của cô ta bị bóp chết từ trong miệng.

Quỷ xuất hiện?

Cả người Lý Dao lập tức cứng đờ.

- Gọi điện? Không có vấn đề, cô cứ đọc số đi, tôi sẽ giúp cô gọi điện.

Người thanh niên bên cạnh vội vàng lấy điện thoại di động ra.

Thế nhưng vừa mới lấy ra, cổ của Lý Dao đột nhiên không tự chủ mà vặn vẹo sang một bên. Động tác vặn vẹo này có chút chậm, dường như cô ta đang liều mạng chống cự. Hiện tại trong mắt cô ta đã tràn ngập sự tuyệt vọng cùng bất lực.

Người thanh niên kia mở điện thoại xong, liền hỏi:

- Cô gái, số điện thoại là gì vậy?

Người bạn ở bên cạnh liền nhắc nhở:

- Anh em, cô gái này dường như có gì đó không đúng.

Thế nhưng còn chưa nói xong, cả hai người đã tỏ ra giật mình. Theo một tiếng xương gãy vang lên, đầu của Lý Dao cứ thế xoay 180 độ ra phía sau, hơn nữa còn chưa dừng lại ở đó, nó vẫn còn tiếp tục xoay. Ngoại trừ điều này ra, cặp chân dài của cô ta đột nhiên vặn vẹo, không hợp với lẽ thường, cộng thêm ánh mắt đã sớm tan ra, không còn thần thái.

- Chuyện gì vậy?

Người thanh niên chuẩn bị gọi điện thoại kia thấy vậy thì hoảng sợ thiếu chút nữa nhảy dựng lên. Tuy không có nhảy, nhưng cả người bị mất thăng bằng, ngồi sập xuống đất.

Nhưng điều khiến cho hắn ta sợ hãi hơn chính là ở trong miệng của cô gái kia lại lòi ra một bàn tay.

Năm ngón tay màu xanh đen kia móc ngược lên trên mặt của cô gái, khiến cho mặt cô ta xuất hiện mấy vết máu ứ đọng.

- Quỷ...

Cả người tên này run rẩy, sau đó đứng dậy, tựa như nổi điên, nhào lộn trên mặt đất.

Bình Luận (0)
Comment