Nhưng lúc này cũng có một số người tỏ ra chẳng thèm quan tâm, cái gì mà đội trưởng với không đội trưởng, chả liên quan cái đếch gì. Hiện tại ngay cả việc bọn họ sống thêm được bao lâu mà bọn họ còn không biết thì còn quan tâm gì đến việc tăng quan tiến chức nữa? Mục đích khi gia nhập vào tổng bộ của bọn họ cũng chính là tìm kiếm phương pháp sống sót mà thôi, chứ không phải muốn thực sự bán mạng cho tổng bộ.
- Hiện tại tôi đã hiểu vì sao bản thân không có mặt ở trong danh sách tuyển chọn đội trưởng.
Phùng Toàn nhìn bảng xếp hạng điểm của bản thân, phải nói là nó quá thê thảm.
Hắn ta cũng có tham dự chuyện linh dị của quan tài quỷ, nhưng nếu dựa theo tiêu chuẩn xét mà tổng bộ đưa ra, hắn ta chỉ có được một chút gọi là an ủi mà thôi.
Sau đó hắn ta bị nhốt trong quan tài hơn hai tháng, trong đoạn thời gian này thành phố Đại Xương đổi qua đổi lại mấy người phụ trách cho nên hắn ta chẳng có chút công lao nào cả.
Tiếp đó hắn ta cũng ké được một ít công lao khi cùng Dương Gian xử lý chuyện linh dị của bóng bay đầu người, còn có lần đi công tác này nữa.
Thế nhưng lượng điểm cộng lại của hắn ta còn chưa bằng công lao của một chuyện linh dị cấp A, chớ nói chi đến việc Dương Gian còn có lượng điểm kếch xù từ chuyện linh dị cấp S mang lại.
Hơn nữa công lao lần đó lại là một mình hắn ôm trọn, cho nên dựa theo tiêu chuẩn của tổng bộ, lượng điểm của nó sẽ là một con số cực kỳ lớn, 100 điểm, không một ai có thể so được.
Con mắt Dương Gian khẽ híp:
"Trách không được, Tào Duyên Hoa lại bảo mình chủ động từ bỏ chức vị đội trưởng. Điểm số của mình cao như vậy, nếu mình mà còn không trúng tuyển chức vụ đội trưởng, thì đừng hòng có một ai trúng tuyển. Khi đó kế hoạch đội trưởng lần này sẽ trở thành một câu chuyện cười. Hiện tại Tào Duyên Hoa muốn lấy mình ra để làm ví dụ cũng là muốn phục chúng."
"Thế nhưng, điều này không còn quan trọng nữa... Trở thành đội trưởng cũng được, bán lại cho tổng bộ cũng không sao. Mục đích chính chỉ là vì sống tốt hơn, sống lâu hơn mà thôi. Ngoại trừ điều đó ra, tất cả đều không có ý nghĩa gì nữa."
Dương Gian có chút tò mò nhìn về phía Khương Thượng Bạch.
Không phải tên gia hỏa này suốt ngày ru rú tại chỗ này hay sao, vì cái gì lượng điểm lại cao như vậy?
Nghĩ nghĩ một hồi, Dương Gian mới mơ hồ suy đoán ra được.
"Chắc lượng điểm này là do tất cả người của Hội anh em cùng nhau kiếm được. Có rất nhiều chuyện đám người Hội anh em đều tính toán công lao cho một mình hắn ta, bọn họ làm vậy là vì lấy được một chức vị đội trưởng này."
"Lý Quân cũng có vấn đề, trước kia hắn ta từng là bảo tiêu bên cạnh của Vương Tiểu Minh. Dựa theo lý mà nói, hắn ta sẽ không thể nào có đủ điểm để trở thành đội trưởng mới phải... Là quyết định của nội bộ à?
"Tào Dương? Tên này cũng có thể trở thành đội trưởng?"
Dương Gian có hơi kinh ngạc một chút, nhưng sau khi hơi tưởng tượng một chút, hắn đã hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Ở phía sau mỗi một vị đội trưởng đều sẽ có một cỗ lực lượng nào đó.
Ví dụ như Khương Thượng Bạch, ở phía sau hắn ta sẽ là Hội anh em, một đám nhà tư bản.
Thế lực ở đằng sau Lý Quân cũng không quá khó để nhận biết.
Còn Tào Dương? Lại nói Tào Duyên Hoa cũng là họ Tào, nói không chừng tên Tào Dương này sẽ là thân thích hoặc con cái.
Liễu Tam... Hắn không biết nhiều về người này, có lẽ tại thành phố này hắn ta không đáng chú ý, nhưng ở một chỗ nào đó, nói không chừng sẽ đại diện cho một cỗ thế lực cực lớn.
Duy nhất chỉ có hắn, có thể coi là một tên điếu ti đường đường chính chính. Nếu không phải nhờ có chuyện linh dị của quỷ chết đói, thì có lẽ hiện tại hắn cũng chỉ là một tên quần chúng ở trong cuộc họp lần này, ngồi yên tại chỗ nghe người khác nói mà thôi.
Nước chỗ này, rất là sâu.
Dương Gian thầm thở dài trong lòng, quả nhiên, miễn là còn sống, thì bất cứ người nào cũng đều yêu thích mấy cái trò quyền lực gì gì đó. Không trách được lúc trước Tào Duyên Hoa lại khuyên hắn nên từ bỏ chức vị đội trưởng.
Lúc đó hắn không có suy nghĩ nhiều, nhưng hiện tại nghĩ lại thì thấy thứ này không thích hợp với bản thân hắn một chút nào, Tào Duyên Hoa cũng không có lừa hắn.
Hiện tại hắn giống như một cục đá trong hố xí vậy, vừa thối lại vừa cứng. Dù sao hắn cũng chỉ có một mình, thuộc loại một người ăn nó cả nhà không lo đói bụng. Khu vực mà hắn cai quản cũng chỉ có mỗi thành phố Đại Xương mà thôi.
"Có nên làm chức vị đội trưởng này không đây."
Dương Gian nhìn kỹ phần tư liệu trong tay, bên trên có ghi kỹ những trách nhiệm, nghĩa vụ sau khi trở thành đội trưởng, đương nhiên sẽ có cả quyền lợi và quyền lực.
Nhưng những thứ này hắn lại không hứng thú, bởi vì mục đích khi tham gia vào tổng bộ của hắn cũng không phải là mấy thứ này.
"Nếu không mình kiếm lúc nào đó thực hiện một vụ giao dịch với Tào Duyên Hoa, hiện tại hẳn thứ này rất đáng tiền đây."
Trong lòng hắn đang thầm tính toán xem bản thân có nên bán cái chức vụ này đi để đổi lấy một chỗ tốt hay không.
Lúc này, Trương Lôi chợt lại gần hắn rồi nói:
- Dương Gian, vừa rồi tôi có nghe những người khác nói, sau khi trở thành đội trưởng có thể chiêu mộ đội viên. Tôi có thể nhập đội với anh không? Nếu mọi người tổ đội với nhau, thì sau này dù có gặp phải chuyện linh dị cũng không bị chết dễ dàng.
- Tôi, tôi nữa, tôi cũng muốn nhập đội.
Hoàng Tử Nhã nhanh chóng lại gần, sợ bị trễ.
Phùng Toàn cũng nói:
- Tình thêm một phiếu cho tôi.
Dương Gian vừa định trả lại chức vụ đội trưởng để đổi lấy chỗ tốt, nhưng hiện tại nghe mấy người này nói như vậy thì hắn cần phải suy tính lại thêm một lần nữa.