Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 1160 - Chương 1160: Thời Hạn Một Năm

Chương 1160: Thời Hạn Một Năm

Với lại, lòng người khó dò, đem tính mệnh của bản thân giao cho người khác là điều rất khó để làm được, chứ đừng nói là loại người như Dương Gian. Đối với ngư quỷ nhân mà nói, đây là điều không thể. Dương Gian nhíu mày.

"Mới chỉ cho Vương Tiểu Minh nhìn có nửa tiếng đồng hồ mà tấm da nâu đã bố trí ra cạm bẫy rồi? Dù tấm da nâu đã trở về trong tay của mình, nhưng cạm bẫy mà nó bố trí vẫn tồn tại. Dù cho lần này mình không gặp phải nguyền rủa của hộp âm nhạc thì lần sau gặp chuyện gì đó khác, tấm da nâu cũng sẽ đem vấn đề đó ném trở về cho Vương Tiểu Minh xử lý."

Nói theo cách khác, mìn mà tấm da nâu chôn bên cạnh Vương Tiểu Minh, kiểu gì hắn cũng sẽ phải đạp trúng, không sớm thì muộn. Trừ phi hắn xử lý luôn Vương Tiểu Minh.

Nhưng hiện tại... Hắn đang phải đối mặt với nguyền rủa của hộp âm nhạc. Không nói đến việc để xử lý được Vương Tiểu Minh hắn phải trả cái giá lớn cỡ nào. Dù thực sự xử lý được tên đó, thì lấy ai tìm ra phương pháp giải quyết nguyền rủa giúp hắn đây?

| Cho nên, hiện tại Dương Gian đang gặp phải một vấn đề cực kỳ đáng sợ. Tin tưởng Vương Tiểu Minh, hắn sẽ xảy ra chuyện. Không tin tưởng, hắn cũng sẽ xảy ra chuyện. Bởi vì điều này rất có thể là do tấm da nâu Cố ý nói ra như vậy, để hắn không tin Vương Tiểu Minh. Từ đó bỏ lỡ đi lựa chọn chính xác nhất, để rồi chết vì nguyền rủa của hộp âm nhạc.

| Dương Gian nhìn chằm chằm vào tấm da nâu.

"Hiện tại tấm da nâu đã không có có ý định như trước đây, khống chế mình, mà nó đang có ý định giết chết mình. Từ lúc nào thì nó bắt đầu thay đổi kế hoạch? Hẳn là bắt đầu từ chuyện của Đồng Thiến. Nếu không phải mình nhận được trợ giúp từ tủ quỷ thì khả năng cao mình đã đích thân chế tạo ra một con quỷ có được ba khuôn mặt."

"Còn chuyện ở trong chuyện kinh dị của Cảnh sát quỷ tại căn cứ huấn luyện, khả năng nó không có tính toán gì cả. Vì tấm da nâu cũng gặp phải tập kích của Cảnh sát quỷ, nên nó muốn chạy trốn khỏi Cảnh sát quỷ."

Từ đầu đến cuối, thứ có thể khiến cho thứ quỷ quyệt như tấm da nâu trở nên trung thực chỉ có Cảnh sát quỷ, cùng chuyện linh dị quan tài quỷ ở thôn Hoàng Cương.

Qua một lúc lâu, chữ viết bên trên tấm da nâu không hề thay đổi, cũng không có tin tức mới xuất hiện. Dương Gian không nói lời nào, chỉ một lần nữa cất nó vào trong hộp, sau đó tiện tay ném một cái, chiếc hộp lập tức biến mất. Một lần nữa hắn lại vùi thứ đồ chơi này vào trong lòng đất. Chỗ cất đồ chỉ có mình Dương Gian biết, chỉ cần hắn chết đi, thứ này sẽ không bao giờ xuất hiện lại trên thế giới này.

"Phương án tấm da nâu đã bị thất bại."

Hiện tại Dương Gian chỉ còn lại một phương án, là giao dịch với tủ quỷ.

"Xem ra cần phải trở về thành phố Đại Xương một chuyến mới được."

Ngay khi hắn đang trầm từ, một chỗ khác. Tào Duyên Hoa đang trên đường trở về tổng bộ, nhưng vì tình trạng giao thông không tốt, nên bị kẹt xe mất một đoạn thời gian. Vất vả lắm đường mới được khơi thông, nhưng khi quay lại quan sát thì thấy chiếc xe của Vương Tiểu Minh đột nhiên rẽ qua một đường khác, trực tiếp chạy vào đường một chiều.

Ngồi trên xe, người nhân viên Công tác vội vàng hỏi thăm.

- Bên phía xe số hai đã xảy ra chuyện gì vậy?

Ngay lập tức trong bộ đàm xuất hiện âm thanh của Vương Tiểu Minh:

- Việc xử lý nguyền rủa của hộp âm nhạc trên người Dương Gian còn phải chuẩn bị một ít thứ, tôi và Vệ Cảnh sẽ đi làm.

Tào Duyên Hoa trả lời:

- Vậy nhớ chú ý một chút. Nếu cần trợ giúp gì thì cứ việc nó, tôi sẽ giúp cậu sắp xếp.

Không mất bao lâu, chiếc xe chuyên dụng chở Vương Tiểu Minh đã chạy như bay, biến mất khỏi tầm nhìn của Tào Duyên Hoa.

Không thể trông cậy vào tấm da nâu, Dương Gian chỉ còn hi vọng vào tủ quỷ, tủ quỷ đặt tại thành phố Đại Xương. Cho nên sau một lúc

suy nghĩ, cuối cùng Dương Gian lựa chọn trở về thành phố Đại Xương.

Tấm da nâu không thể mang theo bên người, vì thế hắn quyết định chôn nó ở dưới lòng đất xung quanh biệt thự của Hạ Thiên Hùng. Bởi vì hắn biết một khi mang thứ này về thành phố Đại Xương, không chừng sẽ tạo nên phiền phức nào đó. Nếu đã muốn vứt, vậy vứt xa xa một chút.

Dương Gian sử dụng quỷ vực để trở về thành phố Đại Xương, thời gian chỉ tốn chừng một phút. Hiện tại đối với hắn mà nói, khoảng cách không còn là vấn đề. Nhưng lần trở về này hắn không có thông báo cho bất kỳ một ai, chỉ lén lút trở về mà thôi. Nếu hắn gióng trống khua chiêng trở về, tổng bộ chắc chắn biết được sự tồn tại của tủ quỷ.

Dù sao ngay cả bên trong máy vi tính của Trương Vĩ có bao nhiêu bộ phim mà Lưu Tiểu Vũ cũng biết. Trong thế giới mà mọi thứ đều được kết nối với internet này, có nhiều người không tồn tại bất cứ bí mật nào cả.

Lúc này đang là giữa trưa, bầu trời thành phố Đại Xương có chút âm u. Nhiệt độ thấp vào mùa đông, cộng thêm lượng hơi nước từ phương nam bay đến, khiến cho không khí tràn ngập một cỗ âm hàn. Bên trong tiểu khu Quan Giang nằm ở ngoại ô thành phố, số lượng người vẫn rất thưa thớt. Có thể nói những người ở được trong này không có bao nhiêu.

Mặc dù số người ít, nhưng các loại công trình lại rất đầy đủ, thậm chí công tác quản lý ở đây còn nghiêm ngặt hơn bất cứ tiểu khu nào

trong thành phố Đại Xương.

Thân ảnh của Dương Gian xuất hiện ở phía trên một chiếc tháp chuông theo phong cách châu Âu. Trên tầng cao nhất của tòa tháp chuông này có đặt một chiếc tủ bằng gỗ, gồm có hai tầng. Hiện tại cửa tủ đang đóng rất chặt, bên trên nó là một lớp sơn giống như máu tưới. Mặc dù màu đỏ của nó khá tươi đẹp, nhưng chiếc tủ lại lộ ra một vẻ CỔ xửa, giống như nó là món đồ từ mấy chục năm về trước vậy, đã quá cũ, không còn giá trị sử dụng. Nhưng chính chiếc tủ cũ kỳ này lại ẩn giấu một bí mật cực kỳ kinh khủng. Bên trong chiếc tủ này đang ẩn nấp một con quỷ không biết, nhưng đáng sợ, hoặc là bản thân chiếc tủ chính là quỷ.

Tủ quỷ.

Đây là tên mà Dương Gian đặt cho nó.

"Tìm ra trong vòng một năm."

Hắn nhớ rất rõ yêu cầu mà lần trước tủ quỷ đưa ra, sau đó là cho hắn một bức ảnh chụp của một người phụ nữ. Ý tứ của nó rất dễ hiểu, trong vòng một năm tìm ra được người trong bức ảnh. Giả sử hắn đã tìm ra được, như vậy nên trả lời như thế nào đây?

Bình Luận (0)
Comment