Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 1230 - Chương 1230: Đoạn Nhạc Trong Đầu Quách Phàm

Chương 1230: Đoạn Nhạc Trong Đầu Quách Phàm

Vệ Cảnh nhìn Quách Phàm đang ở trong phòng:

- Nếu lúc đó tên này không xảy ra chuyện, nói không chừng kế hoạch đã thành công.

Kế hoạch dùng quỷ họa để đối phó với Cảnh sát quỷ đã rất thành công, cũng rất có hiệu quả. Thậm chí Vương Tiểu Minh còn có thể cứu được Vệ Cảnh trong lần hành động kia. Có thể nói dù tìm cả toàn bộ thế giới cũng không thể nào tìm ra được kế hoạch nào hoàn mỹ hơn nó. Tuy nhiên ở trong giai đoạn kết thúc kế hoạch lại xảy ra một chút sơ suất mà không ai ngờ đến. Vương Tiểu Minh nói ra.

- Chuyện đó đã qua rồi, không cần phải đổ tội cho bất cứ người nào cả. Hiện tại việc xử lý vấn đề này là quan trọng nhất.

Vệ Cảnh gật gật đầu.

Không lâu sau, phòng thí nghiệm một lần nữa khôi phục lại vẻ yên tĩnh như lúc đầu.

Nhưng không khí trong phòng dường như đã trở nên trầm trọng hơn, bởi vì bọn họ đều đang chờ đợi kết quả xuất hiện.

Chờ Quách Phàm đang sống chết đi và chờ Dương Gian phục sinh lại một lần nữa.

Chuyện lần này cực kỳ quan trọng, bởi vì sự sống chết của Dương Gian có liên quan đến cục diện của lần hành động tiếp theo. Nếu trong lúc mấu chốt như này mà Dương Gian chết, vậy chẳng khác gì chỉ trong vòng hai ba ngày mà tổng bộ đã chết mất hai vị đội trưởng. Nếu việc Khương Thượng Bạch chết còn có thể đẩy lên đầu của Dương Gian, vậy cái chết của Dương Gian, bọn họ biết để nó cho ai đây?

Khi đó sẽ có rất nhiều người nghi ngờ tổng bộ đã giết chết Dương Gian, một khi tin tức này bị lan truyền ra ngoài, sẽ khiến một loạt những phản ứng dây chuyền xảy ra, gây bất lợi cho cục diện.

Cho nên dù Dương Gian có chết, cũng phải chờ đến khi chuyện kinh dị của quỷ họa kết thúc đã rồi hẵng chết.

Nhưng theo thời gian chậm rãi trôi qua.

Đợi ở bên trong quan tài quỷ, Quách Phàm dần dần phát hiện ra mọi chuyện có gì đó không thích hợp. Sau khi nghe thấy tiếng nhạc phát ra xung quanh, hắn liền nhìn ngó hai bên với ý định tìm kiếm ngọn nguồn phát ra âm thanh này.

Nhưng, toàn bộ căn phòng bịt kín này không có bất cứ thiết bị nào có thể phát ra âm thanh, như vậy thứ âm thanh mà hắn ta đang nghe cũng không phải được phát ra từ trong căn phòng.

Ngoài ra, đoạn nhạc này cũng không phải phát ra ở bên tại của hắn ta.

Quách Phàm che lỗ tai, nhưng mức độ lớn nhỏ của đoạn nhạc kia lại không có bất kỳ sự thay đổi nào.

"Đoạn nhạc này không được phát ra từ trong phòng, mà là ở trong đầu của mình..."

Hắn ta tỏ ra cực kỳ kinh ngạc khi biết được kết quả này.

Mặc dù ngay từ đầu hắn ta không có suy nghĩ quá nhiều thứ như vậy, nhưng Quách Phàm không hề ngốc. Sau khi tỉnh táo và suy nghĩ kỹ càng mọi thứ một cách tỉ mỉ, hắn ta lập tức phát hiện ra vấn đề.

"Vì sao lại như vậy? Đoạn nhạc đang vang vọng ở trong đầu của mình là chuyện gì xảy ra, trước kia mình chưa từng gặp phải tình huống

này."

Quách Phàm đánh giá lại một chút tình hình thân thể.

Hắn ta cảm giác được bản thân đang cực kỳ khỏe mạnh, ít ra đối với ngư quỷ nhân mà nói thì là như vậy, đồng thời cũng rất cường đại.

Toàn thân tràn ngập lực lượng, không có bất cứ chỗ nào khó chịu, trạng thái phi thường tốt.

"Không phải do Cỗ thân thể này của Dương Gian xảy ra vấn đề."

Quách Phàm lập tức bài trừ khả năng này:

"Chẳng lẽ là do con quỷ nào đó trong thân thể của Dương Gian tạo ra loại hiện tượng này? Khả năng này rất cao, việc khống chế ba Con lệ quỷ của hắn chắc chắn tạo ra tác dụng phụ. Tiếng nhạc đang phát ở trong đầu có đến tám chín phần là do một con quỷ nào đó trong người gây ra."

Không thể không nói phân tích của hắn ta có chút đạo lý, nhưng lại bị sai phương hướng. Bởi vì hắn ta không ngờ đến là lại có một thứ như hộp âm nhạc tồn tại.

Những món đồ này đã được cất giữ ở trong kho của tổng bộ nên với cấp bậc của hắn ta là không thể nào biết được. Chỉ có những người có cấp bậc đội trưởng mới có tư cách tiếp xúc với những thứ này.

"Đoạn nhạc cứ lặp đi lặp lại ở trong đầu mình như vậy, không sớm thì muộn, cũng có ngày mình phải phát điên vì nó mất. Không biết lúc trước tên Dương Gian kia sao có thể chống cự được chứ?"

Tâm tình của Quách Phàm có chút bực bội, cảm thấy đầu cá ong ong, rất khó chịu. Hận không thể không gỡ luôn cái đầu này xuống, để cho hắn ta yên tĩnh một lúc.

Nhưng khi nghĩ tới tình trạng trước kia của bản thân, dường như việc này cũng không phải là không thể tiếp nhận.

Quả nhiên, trên thế giới này không có thứ gì được coi là thập toàn thập mỹ.

Trong khi đám người Vương Tiểu Minh đang chờ đợi ở trong phòng thí nghiệm, ở một chỗ khác của tòa nhà cao ốc, đám người bác sĩ Trần và mấy vị trợ lý đang cực kỳ hoảng loạn.

Dù sao vừa rồi bọn họ cũng mới xác định được bên trong tòa nhà này đang có một con quỷ du đãng, hơn nữa nó còn có thể giết người bất cứ lúc nào. Làm gì có ai có thể yên lòng khi ở trong chỗ này được chứ, dù có trốn chỗ nào cũng không thể yên lòng, một khi bị quỷ tìm ra được, bọn họ chắc chắn sẽ phải chết.

- Bác sĩ Trần, mọi chuyện như thế nào rồi? Giáo sư Vương nói sao về chuyện này?

Người đầu tiên phát hiện ra quỷ đồng là vị trợ lý họ Lưu, hiện tại người này đang cực kỳ hoảng sợ, sắc mặt trắng bệch, xem ra đã bị khung cảnh lúc trước dọa cho SỢ rồi.

Bác sĩ Trần nói:

- Giáo sư Vương để cho chúng ta chờ ở bên trong tòa nhà này, tạm thời đừng có chạy, cũng đừng nghĩ tới chuyện rời khỏi đây.

- Cái gì? Rõ ràng biết được ở bên trong tòa nhà này có quỷ, vậy mà còn để cho chúng ta chờ ở chỗ này. Đây không phải là để cho chúng ta ngồi chờ chết hay sao? Không được, tuyệt đối không được, chúng ta không thể ngồi ở đây chờ chết, phát nghĩ cách rời khỏi đây. Ở bên trong chuyện kinh dị, ngồi chờ đợi cứu viện là cách làm ngu xuẩn nhất. Trước khi mọi chuyện còn chưa chuyển biến xấu, phải nhanh chóng rời đi khu vực nguy hiểm mới là cách làm chính xác nhất.

Một vị trợ lý khác tỏ ra cực kỳ cấp bách, đồng thời cũng kiên quyết cho rằng mọi người nên rời khỏi đây.

Rời khỏi căn nhà đang có quỷ cùng tiếp tục ở lại đây, chỉ cần không phải là người ngu thì sẽ ngay lập tức biết được cách nào là đúng đắn

nhất.

Bình Luận (0)
Comment