Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 1245 - Chương 1245: Rời Đi

Chương 1245: Rời Đi

- Sao vẫn chưa kết thúc? Nếu tiếp tục như này nữa, mọi việc sẽ càng ngày càng khó khăn.

Mà ngay lúc này, ở bên ngoài tòa cao ốc, Cao Minh đang cầm một cây kem, vừa nhìn về phía tòa cao ốc, vừa ăn.

Hắn ta khẽ cau mày vì có cảm giác hơi ngoài ý muốn.

Bởi vì chuyện xảy ra ở trong chỗ này đã kéo dài hơi lâu, hắn ta đã chuồn mất hai ngày rồi, tối hôm nay mới lén lút quay lại để kiểm tra

tình huống xem như thế nào. Không nghĩ được là hắn ta lại nhìn thấy bóng dáng của hai con quỷ đang đuổi nhau ở bên trong.

Cao Minh khẽ đưa tay điều chỉnh lại chiếc kính râm đeo trên mặt phía dưới chiếc kính kia là hai con mắt bị lõm vào, không có con người, đen kịt và trống rỗng. Tuy nhiên hắn ta lại có thể nhìn thấy rõ ràng mọi thứ. Đồng thời có thể nhìn thấy được thân ảnh quỷ dị đang chạy ở trong tòa cao ốc kia. Lúc này hắn ta đang nhìn chằm chằm vào nó.

Giống như đang tò mò muốn biết được tên gia hỏa không may này chui vào trong tòa cao ốc từ lúc nào để bị quỷ đuổi như vậy.

Cao Minh lập tức khóa chặt được thân ảnh lạ lẫm kia, khi hắn ta nhìn thấy rõ bộ dạng của thân ảnh kia, trên mặt lập tức xuất hiện vẻ kinh

ngạc:

- Không phải chứ. Lại là một con quỷ nữa?

Hắn ta nhịn không được phải giật mình run rẩy mấy cái, bởi vì hắn ta đã chứng kiến cảnh tượng cực kỳ đáng sợ cũng không thể lý giải.

- Chuồn, chuồn lẹ.

Cao Minh vội vàng quay đầu rời đi, chuẩn bị đi trốn hai ngày nữa rồi quay lại kiểm tra xem sao. Chỗ này càng ngày càng nguy hiểm, hắn ta nghĩ bản thân nên nó chỗ này xa xa một chút.

Sau khi Cao Minh rời đi không được bao lâu.

Nguy hiểm thực sự đã bắt đầu bạo phát ở bên trong phòng thí nghiệm của dưới lòng đất tầng năm.

Lúc này ở bên trong phòng thí nghiệm.

Cánh cửa bịt kín đã được mở ra, mà lúc này ở bên trong căn phòng, cả hai người Dương Gian cùng Vệ Cảnh đều đứng yên tại chỗ không nhúc nhích, cực kỳ quỷ dị. Khuôn mặt của cả hai có chút quái dị, khí tức âm lãnh, không nói một lời, đồng thời còn không có bất cứ dấu

hiệu nào của một người sống. Vẻ mặt lộ ra một loại tà tính, nhưng đồng thời lại mang theo một bộ dạng thanh thản, lại giống như đang mỉm cười.

Khi nhìn thấy cảnh tượng như vậy, lòng Vương Tiểu Minh đã không có cách nào bình tĩnh được, hắn ta run rẩy.

- Không phải sợ hãi, mà là một loại bất an, bất an mãnh liệt.

Bởi vì hiện tại cả Dương Gian và Vệ Cảnh đều bị quỷ xâm lấn. Lúc này ý thức của một người đang bị nhốt ở bên trong tấm linh vị, còn một cô ý thức khác khả năng đã bị quỷ tiêu diệt, nhưng cũng có thể đang bị nó khống chế.

- Đến rồi.

Vương Tiểu Minh lùi lại phía sau mấy bước. Lúc này hắn ta nhìn thấy cả hai người Dương Gian và Vệ Cảnh đang từ từ đi ra khỏi căn

phòng thí nghiệm.

Ngay lập tức, ánh sáng ở xung quanh trở nên tối sầm lại, toàn bộ ánh đèn của tầng năm không ngừng lấp lóe.

Không còn căn phòng hạn chế, nên lực lượng linh dị đã bắt đầu ảnh hưởng đến toàn bộ tầng năm.

“Nếu Vệ Cảnh không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, chỉ có mình Dương Gian bị quỷ xâm lấn thì cục diện còn có thể khống chế. Nhưng hiện tại... Ngay cả cửa của phòng thí nghiệm đều bị mở ra. Ở trong tình huống này, dù có đóng cửa của tầng năm, phong tỏa toàn bộ tầng này cũng không thể ngăn cản hai con quỷ này thoát ra ngoài được."

Ánh mắt Vương Tiểu Minh khẽ nhúc nhích, trong lòng của hắn ta đang thầm tính toán.

Mặc dù tình huống hiện tại đã trở thành cục diện không thể nào cứu vãn. Cơ mà hắn ta không hề cam tâm nên đang muốn nghĩ cách xem phải ứng phó với tình huống này như thế nào.

"So với việc Vệ Cảnh bị mất khống chế, điều mình cần chú ý hơn chính là việc mấy con quỷ trong người Dương Gian khôi phục. Nhưng

dựa theo tình hình hiện tại, dường như mấy con quỷ trong người Dương Gian không có dấu hiệu cho thấy chúng sắp khôi phục... Đây là do mấy con quỷ trong người của hắn đã tạo thành một sự cân bằng, nhưng chắc chắn loại cân bằng này sẽ không thể kéo dài quá lâu."

"Theo thời gian trôi qua, thi thể Dương Gian do con quỷ kia điều khiển sẽ trở nên càng ngày càng đáng sợ. Cho đến khi ba con quỷ trong người hắn hoàn toàn khôi phục lại."

Nhưng tình cảnh hiện tại không cho Vương Tiểu Minh có quá nhiều thời gian để suy nghĩ.

Lúc này, cả hai người Dương Gian và Vệ Cảnh đang bị quỷ khống chế đã đi về phương hướng mà hắn ta đứng.

Giữa hai người không phát sinh xung đột, ngược lại còn có dấu hiệu cho thấy cả hai đang liên thủ với nhau. Tình cảnh như vậy chẳng khác gì khiến cho người ta vốn đã tuyệt vọng nay càng tuyệt vọng hơn.

Vương Tiểu Minh tiếp tục lùi về sau, hắn ta không còn đứng ở bên ngoài nữa, mà đã lùi vào bên trong một căn phòng an toàn.

Nhưng hắn ta không đóng cửa phòng.

Hắn ta đang đợi, ý đồ dùng tình mạng của bản thân làm mồi nhử, dẫn dụ Dương Gian hoặc là Vệ Cảnh tiến vào để giết chết hắn ta. Nhờ đó hắn ta có thể dùng căn phòng an toàn để tạm thời nhốt một trong hai người.

Nếu may mắn, hắn ta có thể nhất được hai người.

Nhưng kế hoạch này của hắn ta đã bị thất bại.

Vệ Cảnh chỉ đi ngang qua, chứ không hề có ý định tập kích Vương Tiểu Minh, cũng không đi vào trong căn phòng an toàn.

"Vệ Cảnh không kế thừa quy luật giết người của Cảnh sát quỷ?"

Sắc mặt Vương Tiểu Minh hơi động, cảm thấy có chút khó thể tin.

Dựa theo quy luật giết người của Cảnh sát quỷ, đúng ra Vệ Cảnh sẽ giết chết bất cứ vị ngự quỷ nhân nào rơi vào trạng thái lạc đàn. Với tình thể hiện tại của hắn ta, rõ ràng hắn ta đã rơi vào trạng thái lạc đàn, cho nên khả năng bị Vệ Cảnh tập kích là rất lớn.

"Quy luật phát sinh sự thay đổi, hay là cả hai người đã trở thành một con quỷ dị loại? Nên không thể nào dùng quy luật và lối suy diễn lúc trước để phán đoán ra tình huống của bọn họ?"

Vương Tiểu Minh không biết, nhưng chính vì vậy lại khiến cho lòng hắn ta càng kiêng kỵ hơn.

Dường như hai người Vệ Cảnh và Dương Gian đang muốn rời đi nơi này.

Thân hình của cả hai đang dần dần biến mất, hiển nhiên quỷ vực đã xâm lấn ra ngoài. Chỉ do Vương Tiểu Minh là người bình thường nên không phát hiện ra mà thôi.

Bình Luận (0)
Comment