Lúc này, bên trong phòng thí nghiệm của căn cứ nghiên cứu khoa học kỹ thuật Bình An đang phát sinh ra một chuyện cực kỳ hung hiểm. Mà Lưu Tiểu Vũ đang ở trong thành thị lại không hề hay biết đến chuyện này.
Hiện tại cô ta đang ở trong trạng thái tạm thời bị cắt chức, không có mặt ở tổng bộ. Thế nhưng tối hôm nay cô ta lại nhận được một cuộc điện thoại khẩn từ tổng bộ, người gọi cho cô ta là một người đồng nghiệp trước đây, tên là Tần Mị Nhu.
- Lưu Tiểu Vũ, tình hình lúc này đang rất khẩn cấp, bên phía giáo sư Vương xảy ra chuyện rồi. Có một số việc tổng bộ cần cô phối hợp
điều tra.
Ngữ khí của Tần Mị Nhu rất gấp gáp, nhưng bởi vì cô ta từng đảm nhận chức trách liên lạc viên của Dương Gian một đoạn thời gian, nên hiểu khá nhiều đối với chuyện của Dương Giang
Lần điều tra này của tổng bộ, đương nhiên cô ta cũng tham dự vào.
- Chị Tần, có chuyện gì vậy?
Sau khi nhận được cú điện thoại này, theo bản năng Lưu Tiểu Vũ lập tức ngồi dậy khỏi giường.
Mặc dù hiện tại đang là khoảng một giờ đêm, có điều thói quen nghề nghiệp khiến cô ta có thể ngay lập tức tiến vào trạng thái làm việc.
- Là chuyện có liên quan đến quý ảnh.
Tốc độ nói chuyện của Tần Mị Nhu rất nhanh:
- Ở bên cạnh Dương Gian có một con quỷ ảnh, em có biết chuyện này không?
- Quỷ anh?
Lưu Tiểu Vũ lập tức hơi giật mình, cô ta lập tức nhớ lại những chuyện đã phát sinh khi cô ta gặp Dương Gian trong biệt thự ở ngoại ô thành phố. Lúc đó, cô ta đã bị quỷ đồng dọa cho sợ, không phải do Dương Gian ép cô ta phải giữ bí mật, có lẽ cô ta đã báo lại những chuyện liên quan đến quý anh cho tổng bộ rồi.
- Em biết.
Lúc này tổng bộ đã biết nên cô ta không thể nào lừa dối nữa, vì thế lập tức trả lời lại.
Tần Mị Nhu nói:
- Hiện tại chị muốn hỏi em, bình thường ngoại trừ Dương Gian ra, còn có ai từng tiếp xúc với quý anh không? Hoặc là bình thường ai là người được Dương Gian tín nhiệm nhất? Đồng thời lần trở lại thành phố Đại Xương gần đây của Dương Gian, hắn đã tiếp xúc với những ai? Lần điều tra này rất khẩn cấp, có rất nhiều đồng nghiệp đang tiến hành tìm kiếm, ở trước mắt của chị đang có danh sách mấy người từng tiếp xúc với hắn như: Giang Diễm, Trương Vĩ, Trương Lệ Cầm, Trương Hiển Quý, Trương Hàn... Vương San San, Vương Bân.
Ở trong xã hội công nghệ thông tin như hiện tại, có rất nhiều thứ không thể nào giữ được bí mật nữa.
Chỉ trong khoảng thời gian ngắn như vậy mà tổng bộ đã biết được toàn bộ hành trình trở lại thành phố Đại Xương của Dương Gian, biết rõ hắn đã tiếp xúc với người, gặp qua những ai.
Đương nhiên, việc điều tra này cũng không phải không có người kiểm chứng. Bởi vì ở bên trong tòa cao ốc Thượng Thông tại thành phố Đại Xương có Chương Hoa, hắn ta chính là người liên lạc giữa Dương Gian và tổng bộ, cho nên có rất nhiều chuyện tổng bộ có thể hỏi thăm từ hắn ta.
- Trong những người thuộc bảng danh sách này, em cảm thấy ai là người có khả năng có liên quan đến quý anh với Dương Gian nhất?
Tần Mị Nhu hỏi:
- Thời gian khá cấp bách, bên phía giáo sư Vương đang gặp phải nguy hiểm. Nên em cần suy nghĩ kỹ càng, nhưng cũng đừng có lâu quá. Bởi vì hiện tại tổng bộ không có thời gian để điều tra lần lượt từng người đâu.
- Để em nghĩ kỹ một chút.
Lúc này Lưu Tiểu Vũ nhíu mày, rơi vào trầm tư.
Trước kia cô ta thường xuyên duy trì liên lạc với Dương Gian trong một thời gian dài. Nên khá quen thuộc đối với mấy người ở bên cạnh Dương Gian, đồng thời cũng hiểu khá rõ mối quan hệ giữa những người kia và Dương Gian là như thế nào.
- Vương San San, chính là Vương San San. Cô ấy chắc chắn là người có liên quan gần gũi đến quý anh nhất.
Không mất bao nhiêu thời gian, Lưu Tiểu Vũ đã có được một câu trả lời chắc nịch.
- Trước kia Vương San San là bạn học ở trường Thất Trung cùng với Dương Gian. Sau khi Chu Chính chết, lệ quỷ khôi phục, quý anh đã xuất hiện ở trong trường học. Khi đó Vương San San bị quỷ anh tập kích, đồng thời gặp phải nguyền rủa của quý anh. Vì cứu cô ấy Dương Gian đã từng hỏi em những tài liệu có liên quan đến quỷ nộ.
Mặc dù những chi tiết đó đã trôi qua rất lâu, nhưng trí nhớ của cô ta không tệ, chẳng những có thể nhớ lại, mà còn nhớ rất rõ từ đầu đến cuối.
Tần Mị Nhu nói:
- Tốt, chị sẽ lập tức liên hệ với Vương San San.
Chỉ cần biết được ai là người khả nghi nhất, với năng lực của tổng bộ, bọn họ có thể tìm ra được người kia.
Chỉ vài giây đồng hồ sau đó.
Một cuộc điện thoại đã được gọi đến tiểu khu Quan Giang thành phố Đại Xương.
Bên trong một tòa nhà cao tầng nào đó là nơi ở của vợ chồng Vương Bân.
Lúc này mọi người chìm vào giấc ngủ say. Nhưng đúng lúc đó, điện thoại của vợ chồng Vương Bân, còn có điện thoại di động của Vương San San ở căn phòng bên cạnh đều đồng loạt vang lên.
Cả nhà đều bị tiếng chuông điện thoại đánh thức.
Lúc này Vương San San đang ngủ trên giường cũng phải mở to mắt. Sau đó nhìn về phía chiếc điện thoại di động đang sáng kia, tên hiển thị trên màn hình chính là: Dương Gian.
Cô hơi do dự một chút, sau đó tiếp nhận cuộc gọi.
Nhưng ở đầu bên kia của điện thoại, người nói chuyện không phải là Dương Gian, mà là của một người đàn ông khác:
- Tôi là Vương Tiểu Minh, hẳn cô đã biết tôi rồi. Chúng ta từng gặp mặt nhau khi thành phố Đại Xương xảy ra chuyện kinh dị quỷ chết
đói.
Ngay khi điện thoại được thông, bên trong tầng một của tòa cao ốc thí nghiệm Vương Tiểu Minh đang kết nối vào đường dây liên lạc của tổng bộ. Hắn ta lập tức tiết lộ ra thân phận cho Vương San San biết, bởi vì như vậy có thể tiết kiệm rất nhiều thời gian. Bởi vì lần trước hắn ta cũng từng gặp mặt cô ở thành phố Đại Xương. Mặc dù chưa đến mức quen biết nhưng cũng coi đã gặp mặt, có biết đến đối phương, không phải là người hoàn toàn xa lạ.
Với thân phận đó, hắn ta có thể đạt được tín nhiệm, giảm bớt những ngờ vực vô căn cứ.
- Tôi biết anh, giáo sư Vương.
Giọng điệu của Vương San San rất bình tĩnh, lộ ra một cỗ lãnh ý. Giống như một cô gái bằng lạnh, lãnh đạm trong tình cảm.