Khuôn mặt này của hắn khác xa so với diện mạo lúc trước ở trong tấm di ảnh của Quách Phàm.
Nhưng hiện tại, khi việc thay đổi ý thức được diễn ra, khuôn mặt của Dương Gian ở trong tấm di ảnh lại phát sinh thay đổi.
Vốn lúc đầu là khuôn mặt bình tĩnh, thanh thản của Dương Gian, nhưng lúc này nó lại lộ ra một nụ cười quỷ dị. Hai con mắt khẽ mở, dường như nó đang muốn dòm ngó bên ngoài, khiến cho người ta có một cảm giác sợ hãi nói không nên lời.
Rất nhanh.
Tấm di ảnh đen trắng có khuôn mặt đang mỉm cười quỷ dị dán ở trên ót của Dương Gian chậm rãi rơi xuống.
Theo đó quá trình thay đổi ý thức đã kết thúc, Dương Gian thoát khỏi trói buộc của tấm di ảnh, đồng thời thành công sống lại.
Một giây sau.
Dương Gian mở to hai mắt, như như một người đã ngủ say từ rất lâu và đột nhiên tỉnh lại, đang muốn quan sát, đánh giá thế giới này.
"Đây không phải ở bên trong quan tài quỷ của phòng thí nghiệm? Trong quá trình thực thi kế hoạch đã xảy ra chuyện hay sao?”
Dương Gian quan sát mọi thứ xung quanh, trong nháy mắt hắn liền biết được vị trí hiện tại của bản thân. Đây là đại sảnh trong tầng một của tòa cao ốc, chứ không phải ở bên trong phòng thí nghiệm của tầng năm dưới lòng đất như lúc đầu. Sau đó Dương Gian cũng đã phát hiện ra đoạn nhạc lặp đi lặp lại ở trong đầu của hắn mấy ngày qua đã biến mất.
Điều này có nghĩa, mặc dù lần thí nghiệm này có xảy ra một số vấn đề, nhưng đã xử lý được nguyền rủa của hộp âm nhạc ở trong đầu hắn.
"Thế nhưng vì sao chiếc đầu của người chết lại nằm ở chỗ này và nhìn chằm chằm vào mình?"
Dương Gian muốn thử khống chế quỷ ở trong thân thể, nhưng hắn lại phát hiện bản thân đã bị áp chế.
Lúc này ở trên mặt đất phía trước, một chiếc đầu người chết đang mở ra hai con mắt tro lạnh, nhìn chằm chằm vào hắn.
Đây là một ánh mắt cực kỳ đáng sợ, nó có được năng lực khiến cho người khác phải chết đi ngay lập tức.
Tuy nhiên sau đó Dương Gian lại phát hiện ra quỷ đồng đang đứng ở bên cạnh. Dù tạm thời hắn không thể biết được chuyện gì đã xảy ra và tình hình hiện tại như thế nào. Nhưng điều đó không hề ảnh hưởng đến việc đưa ra mệnh lệnh của hắn:
- Cất chiếc đầu của người chết đi.
Quỷ đồng ngay lập tức chạy tới, sau đó nhấc chiếc đầu người chết đang nhìn chằm chằm vào Dương Gian lên.
Lúc này, Dương Gian cảm giác được cả người đột nhiên thả lỏng, thân thể khôi phục lại tri giác, có thể hoạt động. Đồng thời cũng cảm giác được mấy con quỷ trong thân thể.
Mọi thứ không như những gì hắn tưởng tưởng, mấy con quỷ trong người của hắn không có dấu hiệu khôi phục, mà toàn bộ chúng đều rất yên tĩnh.
Quỷ vẫn tồn tại, nhưng cách thời điểm khôi phục lại rất xa.
Dường như thân thể hắn lại đạt được một sự cân bằng mới nào đó.
Điều này khiến cho hắn thật khó có thể tin.
Dương Gian tỏ ra hơi kinh ngạc với điều này. Phải biết, trước đó khi đang phải chịu đựng nguyền rủa của hộp âm nhạc, hắn đã sử dụng mắt quỷ đến một mức độ vô cùng nguy hiểm. Điều này khiến cho hắn lo lắng, sau khi xử lý xong nguyền rủa của hộp âm nhạc, hắn sẽ phải đối mặt với việc mắt quỷ khôi phục.
"Vì sao lại có thể như vậy?”
Lúc này, Dương Gian phát hiện ra bàn tay quỷ vốn trắng bệch, cứng ngắc của hắn đột nhiên biến thành màu đen. Dường như nó đã bị một loại lực lượng linh dị nào đó xâm lấn, nên đã phát sinh một loại biến hóa nào đó khá đặc biệt.
Hiện tại nó đã trở nên giống với... Cánh tay của Cảnh sát quỷ hơn.
Đồng thời nó cũng đã có được năng lực thực sự của Cảnh sát quỷ, đó là áp chế lệ quỷ.
Mặc dù trước đó Dương Gian vẫn còn lại một danh ngạch áp chế lệ quỷ. Nhưng hiện tại không giống với trước, lần này năng lực áp chế đã được cường hóa, việc mắt quỷ đã bị nó áp chế hoàn toàn chính là minh chứng tốt nhất cho điều này.
- Lúc này không phải là lúc cậu quan tâm đến sự thay đổi của thân thể. Phương pháp kia xảy ra biến cố, giữa đường xuất hiện chuyện ngoài ý muốn. Vì vậy chẳng những cậu bị mất khống chế, mà ngay cả Vệ Cảnh cũng bị quỷ khống chế. Hiện tại hắn ta đang có ý định rời khỏi đây, nếu trạng thái của cậu vẫn còn được thì giúp tôi ngăn cản hắn ta lại. Nếu để hắn ta rời đi được khỏi chỗ này, tôi e là sẽ xảy ra
đại sự.
Bất chợt, ở bên cạnh vang lên giọng nói của Vương Tiểu Minh.
Lúc này hắn ta nhìn chằm chằm vào Dương Gian, đang quan sát, nhưng trong lòng vẫn lại có cảm giác thấp thỏm không yên.
Bởi vì hiện tại hắn ta còn chưa thể biết rõ được ai trong hai người là quỷ.
- Vệ Cảnh bị mất khống chế?
Đến lúc này Dương Gian mới chú ý đến Vệ Cảnh đang rời đi khỏi chỗ này.
Trước đó hắn không quá chú ý đến mọi thứ xung quanh, hiện tại được Vương Tiểu Minh nhắc nhở thì mới phát hiện ra trạng thái của Vệ Cảnh đúng là rất đặc biệt. Lúc này hắn ta không có bất cứ dấu hiệu nào của một người sống, không giống trước đó, mặc dù chết lặng, băng lãnh, nhưng ít ra vẫn còn có ý thức.
Vương Tiểu Minh nói:
- Cuộc thí nghiệm kai là một cái bẫy do quỷ thiết lập ra, Quách Phàm ở bên trong tấm linh vị không biết là bản thân hắn ta đã bị quỷ khống chế. Cho nên thứ thay đổi với ý thức của cậu cũng không phải là Quách Phàm, mà chính là con quỷ bên trong tấm linh vị... Khả năng cao hiện tại con quỷ này đang xâm nhập trong thân thể của Vệ Cảnh.
- Theo như phán đoán của tôi, loại xâm lấn này có khả năng lây lan.
Dương Gian nhíu mày, trước khi thực hiện thí nghiệm, điều hắn lo lắng nhất cũng chính là cạm bẫy của tấm da nâu bị kích hoạt. Không nghĩ đến việc mà hắn lo nhất đã phát sinh, tuy nhiên hiện tại cạm bẫy kia dường như đã được phá giải khi hắn tỉnh lại.
Là do quỷ đồng mà hắn lưu lại đã phát huy ra tác dụng hay sao?
Tạm thời chuyện này cứ để đó, sau này có thời gian lại suy nghĩ tiếp.
Nghe Vương Tiểu Minh nói vậy, Dương Gian liền đáp:
- Ngay từ lần đầu tiên nhìn thấy quan tài quỷ, tôi liền phát hiện ra ở phía trước quan tài quỷ có đặt một tấm linh vị. Cho nên giữa tấm linh vị và quan tài quỷ chắc chắn có một mối liên hệ nào đó, khả năng cao hai thứ này đều của một con quỷ. Việc Vệ Cảnh bị mất khống chế cũng không phải là chuyện ngoài ý muốn. Khả năng cao chính là do quỷ đã tìm ra mảnh ghép hình của nó... Mà ý thức của người sống thì sao có thể đối kháng lại được với quỷ.