Bác sĩ Trần Cố nặn ra vẻ tươi cười.
- Không có việc gì, không có việc gì, chỉ là muốn trợ giúp Dương tiên sinh một chút mà thôi.
Dương Gian bình tĩnh đưa mắt nhìn người này một cái, nếu tên bác sĩ Trần này không có chuyện gì tìm hắn, vậy khả năng cao là muốn
lấy lòng.
Dù nói thế nào đi nữa, hiện tại hắn cũng được coi là một vị ngự quỷ nhân đỉnh phong nhất trong những vị đội trưởng của tổng bộ. Nếu sau này hắn vẫn còn có thể tiếp tục sống sót, thì chắc chắn hắn sẽ trở thành một đại nhân vật. Còn bác sĩ Trần, cùng lắm chỉ được coi là một nhân viên nghiên cứu khoa học, cho dù hắn ta có là người phụ trách của một phòng thí nghiệm đi nữa, thì rốt cục hắn ta vẫn phải dựa vào một số người, một số thế lực thì mới có đủ khả năng để sinh tồn.
- Tôi biết rồi.
Nói xong câu này, Dương Gian liền rời đi.
Quỷ đồng tiếp tục chạy lại nhặt chiếc đầu người chết bị rơi kia rồi cùng hắn đi lên tầng bốn, tầng năm để kiểm tra tình huống.
Đến khi nhìn thấy Dương Gian và quỷ đồng cùng biến mất ở đầu cầu thang, thì bác sĩ Trần mới thở phào nhẹ nhõm được một chút. Sự căng thẳng cũng biến mất, không biết từ lúc nào phía sau lưng hắn ta đã chảy một đống mồ hôi lạnh.
- Đúng là một kẻ cực kỳ nguy hiểm...
Trợ lý Lưu nhỏ giọng nói:
- Bác sĩ Trần, rõ ràng ngài biết Dương Gian là một người cực kỳ nguy hiểm. Vì sao ngài còn muốn tiếp xúc với hắn? Trạng thái hiện tại của người này rất đặc biệt. Vừa rồi tôi đã chú ý đến ánh mắt của hắn, có thể nhìn ra được hắn nhìn chúng ta như nhìn thi thể vậy, không có chút cảm tình nào. Chỉ bị hắn liếc mắt nhìn qua một chút thôi đến giờ trong lòng tôi vẫn còn sợ hãi.
Bác sĩ Trần cảm khái:
- Không còn cách nào khác, lệ quỷ khôi phục sẽ còn tiếp tục tiếp diễn. Hơn nữa còn là càng ngày càng nhiều. Nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì sau này, toàn bộ thế giới sẽ được quản lý bởi loại người này. Mà trong đó chắc chắn có tên của Dương Giang Chào hỏi sớm, nhận thức trước một chút, để lại cho hắn một chút ấn tượng. Nói không chừng sau này chúng ta còn phải đi cầu người ta ấy chứ.
Mặc dù hắn ta là một nhân tài nghiên cứu khoa học, nhưng cuối cùng hắn ta vẫn chỉ là một người bình thường.
Trợ lý Lưu lập tức hiểu được, hắn ta rất đồng ý với suy nghĩ này của bác sĩ Trần.
Mặc dù ngự quỷ nhân cực kỳ đáng sợ nhưng quỷ càng đáng sợ hơn. Ít ra khi đối mặt với ngư quỷ nhân bọn họ còn có cơ hội sống sót. Nhưng khi đối mặt với quỷ, người bình thường chỉ cách ngồi chờ chết mà thôi.
Lúc này Dương Gian đã đi theo những dấu chân kia đến tầng năm.
Ở bên cạnh cửa sổ trong hành lang của tầng năm, hắn nhìn thấy dưới đất có lưu lại một vũng nước đọng, mà ở bên trong vũng nước kia xuất hiện một tấm da nâu đang nằm phiêu phù ở phía trên. Đồng thời ở trên tấm da nâu này còn có một dấu tay nho nhỏ màu xanh đen, đây hẳn là của quỷ đồng để lại.
Tấm da nâu?
Đầu tiên Dương Gian tỏ ra hơi sững sờ một chút,\ Con ngươi khẽ CO rụt lại.
Đùa cái gì vậy, vì sao tấm da nâu này lại có thể xuất hiện ở đây. Hắn nhớ rõ bản thân đã bỏ nó vào trong hộp, dùng quỷ vực chôn sâu
dưới lòng đất rồi mà.
Nếu không biết được vị trí xác định của nó, đồng thời quỷ vực không đạt đến trình độ của hắn, thì bất cứ ai cũng không thể nào lấy lại thứ này được.
Tuy nhiên, không đợi cho Dương Gian kịp suy nghĩ nhiều.
Ngay khi nhìn thấy tấm da nâu ở dưới mặt đất, quỷ đồng liền lập tức chạy tới, lấy tay cầm lấy tấm da nâu và bỏ vào trong miệng.
Ngay khi miệng quỷ đồng mở ra, chuẩn bị ăn sống tấm da nâu.
Dương Gian lập tức hô to.
- Mau, mau phun nó ra.
Dương Gian còn chưa nghĩ ra vì sao tấm da nâu lại xuất hiện ở chỗ này, kết quả quỷ đồng đã chạy đến, dùng tay nhặt tấm da nâu ở dưới đất lên, sau đó nhét vào trong miệng. Nhìn qua có thể thấy nó đang định ăn thứ này, Dương Gian quá hoảng sợ nên đã kêu quỷ đồng phun ra.
Trước, chưa nói nên việc tấm da nâu này có thể ăn được hay không. Dù có ăn được thì sau khi ăn vào khả năng cao sẽ khiến quỷ đồng phát sinh ra một số hậu quả xấu.
Ít ra, trước khi hắn chưa đưa ra được quyết định chắc chắn, hắn vẫn phải giữ lại tấm da nâu này.
Cho dù thi thoảng tấm da nâu này sẽ cho ra vài phương pháp có chứa cạm bẫy cực kỳ đáng sợ. Nhưng nó vẫn có thể cung cấp cho hắn một chút tin tức mấu chốt, có tác dụng. Tóm lại giá trị của nó vẫn còn khá cao.
Hiện tại hắn còn chưa biết sau này bản thân có cần đến nó hay không, nhưng ít ra hiện tại không thể để cho quỷ đồng ăn nó được.
Lúc này quỷ đồng đang há miệng, đầu hơi nghiêng nghiêng nhìn về phía Dương Gian. Trong miệng vẫn còn đang ngậm tấm da nâu, sau khi nghe được mệnh lệnh của Dương Gian, nó không tiếp tục nuốt vào nữa, mà chậm rãi phun ra.
Tấm da nâu bị cuộn thành một cục, phía trên còn dính đầy nước bọt, ngoài ra còn hai hàng vết cắn, không có dấu răng, nhưng vết hằn
rất sâu.
Mặt Dương Gian đen lại.
Là kẻ đầu têu của chuyện này, nhưng hiện tại quỷ đồng tỏ ra không hề hay biết chuyện gì. Nó vẫn cứ nghiêng nghiêng đầu nhìn về phía Dương Gian, dường như đang chờ đợi mệnh lệnh tiếp theo từ hắn.
Dương Gian không để ý đến quỷ đồng.
Chỉ cần nhìn thấy tấm da nau bị quỷ đồng phun ra trên mặt đất là hắn đã hiểu được chuyện gì xảy ra.
Dấu tay màu xanh đen ở trên tấm da nâu chính là của quỷ đồng.
Nói cách khác, tấm da nâu từng bị quỷ đồng đụng vào.
Mà dựa theo quy luật giết người của quỷ chết đói giai đoạn thứ hai, quý anh. Nó sẽ giết chết toàn bộ những người mà nó nhìn thấy hoặc là đụng phải. Cho nên vừa rồi quỷ đồng bị mất khống chế là do quy luật giết người của quỷ chết đói đã phát động. Tuy nhiên, việc phát động điều kiện cũng không phải cưỡng chế, nó chỉ phát động khi quỷ đồng và nạn nhân đạt đến một phạm vi nhất định nào đó. Đồng thời còn không có sự ước thúc của hắn thì quỷ đồng mới vô ý hành động.
Dương Gian thầm nghĩ trong lòng.
"Đúng là nguy hiểm, vừa rồi thiếu chút nữa quỷ đồng đã ăn sạch tấm da nâu.”