Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 1383 - Chương 1383: Tới Sân Bay

Chương 1383: Tới Sân Bay

Đây là một con lệ quỷ chuyên túm lấy mắt cá chân của người.

Nhưng không đợi cho xã trưởng Tam Đảo nói xong, con quỷ đang định tập kích Dương Gian đột nhiên dừng lại. Giống như thân thể bị cứng đờ, không hề nhúc nhích.

Không biết từ lúc nào, ở trên người của cỗ thi thể này bò đầy những bàn tay màu đen. Những bàn tay này xuất hiện một cách cực kỳ quỷ dị, ngăn cản không cho con quỷ này hành động.

Dừng lại?

Thấy vậy, toàn bộ mọi người lại phải sững sờ thêm lần nữa.

Tập kích của quỷ cứ thế bị ngăn cản.

Con mắt Dương Gian khẽ híp.

- Không, con quỷ này không hề dừng lại.

Con quỷ đang đứng yên bất động đang giãy dụa, lắc lư. Những bàn tay màu đen xung quanh người con quỷ khẽ phát ra từng tiếng tạch tạch. Đây là tiếng xương bị vỡ, hay tiếng bàn tay bị bẻ gãy. Những chiếc bàn tay quỷ này chỉ ngăn cản con lệ quỷ kia được một lát, sau đó bị đẩy lùi.

Dường như cuộc đối kháng giữa lực lượng linh dị với nhau đã phân ra thắng bại trong chốc lát.

"Quả nhiên, sau khi rời khỏi sự áp chế của Yamazaki, mức độ nguy hiểm của con quỷ lại tăng thêm một cấp độ. Hiện tại nó có thể xâm nhập ba tầng quỷ vực, đồng thời có thể loại bỏ được áp chế của bàn tay quỷ trong thời gian ngắn… Nếu để thức này tiếp tục khôi phục, nói không chừng sẽ lại là một chuyện linh dị cấp A.”

"Tuy nhiên mình không cần thiết phải giông dài với con quỷ này, cứ giao cho trừ linh xã xử lý là được."

Sau khi ngăn cản con quỷ này một lát, Dương Gian lập tức mở ra quỷ vực rồi biến mất.

Hắn rời đi một cách cực kỳ quả quyết.

Vì hắn không muốn nhặt xác giúp tên Yamazaki kia, cũng không định khiến cho chuyện này thêm phiền toái.

"Dương Gian rời đi."

Trong đầu tất cả mọi người ở đây đều đồng loạt nảy sinh ra ý nghĩ này.

Lúc này Xã trưởng Tam Đảo không rảnh để quan tâm đến việc Dương Gian rời đi nữa, vội vàng hô to:

- Quỷ đã khôi phục hành động, mau ngăn cản nó, nhanh lên.

Không có sự áp chế từ bàn tay quỷ của Dương Gian, động tác của con quỷ này càng ngày càng nhanh.

Cỗ thi thể này đang nằm rạp trên mặt đất, mái tóc dài màu đen khẽ rủ xuống, che kín toàn bộ khuôn mặt.

Lúc này chiếc đầu giấu kín dưới mớ tóc dày đặc kia khẽ chuyển động một cách máy móc, sau đó mặt của nó nhìn về phía ngự quỷ nhân tên là Ishida.

Sau khi đầu con quỷ chuyển động, mái tóc che mặt cũng thưa đi không ít. Lộ ra khuôn mặt che giấu phía trong, đó là một khuôn mặt đã bị hư thối, tỏa ra một mùi thi thối nồng nặc. Nhưng trên khuôn mặt hư thối kia lại có hai con mắt quỷ dị. Lúc này hai con mắt của nó khẽ chuyển động, lộ ra ánh mắt trống rỗng, chết lặng, nhưng đồng thời còn kèm theo vẻ linh động, khiến cho người ta phải sợ hãi.

Là một ánh mắt kỳ kỳ quái, không thể hiểu nổi, nhưng lại khiến cho người ta phải cảm thấy tê dại cả da đầu khi nhìn vào nó.

Thậm chí trong lúc mơ hồ, có người còn nhìn thấy ở trên khuôn mặt hoàn toàn hư thối kia lộ ra một nụ cười quỷ dị.

Nụ cười này dường như giành cho tất cả mọi người ở trong chỗ này.

“Roẹt! roẹt!”

Trong nháy mắt toàn bộ đèn bên trong phòng đồng loạt trở nên ảm đảm, lực lượng linh dị bắt đầu ảnh hưởng đến hoàn cảnh xung quanh. Nếu còn tiếp tục kéo dài tình trạng này, khả năng quỷ vực xuất hiện là cực kỳ lớn.

Đến khi đó, muốn đối phó được với con quỷ này sẽ khó khăn hơn rất nhiều so với hiện tại.

Trong nháy mắt.

Cỗ thi thể gầy gò, quỷ dị với mái tóc dài và cái đầu lệch sang một bên kia đột nhiên dùng một tốc độ cực kỳ nhanh bò về phía ngự quỷ nhân tên Ishida.

Tên này đã bị quỷ để mắt đến, quỷ bắt đầu tập kích.

Vốn phòng tiệc bình tĩnh, có chút nào nhiệt đột nhiên trở nên rối loạn. Có thể nghe thấy rõ ràng từng tiếng lật bàn phát ra Trong không gian tối tăm.

Những vị ngự quỷ nhân, thành viên nòng cốt của trừ linh xã đã bắt đầu ra tay.

Nhưng toàn bộ chuyện này không liên quan gì đến Dương Gian của chúng ta cả.

Hiện tại hắn đã đi đến sân bay nằm ở ngoại ô của thành phố Kobe.

Không còn sự tồn tại của quỷ gõ cửa, chỗ này cũng không còn nguy hiểm nữa. Ít nhất theo như hắn thấy thì chỗ này an toàn hơn thành phố Osaka vừa này. Bởi vì theo như những tin tức mà chiếc máy chiếu phim kia tiết lộ, con quỷ kia đã đi đến đó rồi, đồng thời còn bắt đầu đồ sát thành viên của trừ linh xã.

- Trở về đi, không cần đi theo tôi. Tôi sắp sửa phải trở về rồi.

Dương Gian di chuyển trong sân bay trống rỗng, bước chân hắn phát ra từng tiếng rõ ràng, đồng thời nói mà không cần quay đầu lại.

Cô gái tên Keiko kia có chút kinh hoảng, dường như chưa kịp thích ứng đối với sự thay đổi của cảnh vật ở xung quanh. Nhưng khi cô ta nghe được lời Dương Gian nói, liên đuổi sát phía sau và đáp với giọng điệu cực kỳ thành khẩn:

- Dương tiên sinh hãy để cho Keiko rời đi cùng với ngài, tôi sẽ cố gắng làm việc, cũng chăm chỉ học tập, sẽ không để tạo ra phiền phức cho ngài đâu.

- Việc tôi cứu cô cũng không phải là vì muốn mang cô đi theo. Bên cạnh tôi không thiếu người, nên cô hãy lưu lại đi. Đây mới là chỗ của cô.

Giọng điệu của Dương Gian vẫn rất lạnh lùng, dường như đối với ai hắn cũng như vậy, không hề có tình cảm.

Keiko lớn tiếng nói, dường như đã cố lấy hết dũng khí.

- Nhưng Keiko chỉ muốn đi đến chỗ của Dương tiên sinh.

Dương Gian không hề quay đầu lại mà tiếp tục đi về phía của chiếc chuyên cơ.

- Vậy thì cô cần phải ở lại tại đây. Bởi vì chẳng mấy chốc nữa tôi cũng sẽ biến mất khỏi cái thế giới này. Mặc dù tên Yamazaki kia đã chết, nhưng lời của hắn ta rất đúng. Không có bất cứu vị ngự quỷ nhân nào có thể sống sót mãi được. Sớm muộn gì cũng sẽ có một ngài phải chết, tôi cũng không ngoại lệ.

Hắn phất phất tay, thay cho lời từ biệt.

Mặc dù trước kia, thời còn đi học, hắn từng ảo tưởng sẽ có một cô bạn gái Nhật đáng yêu. Nhưng hiện tại Dương Gian không còn là Dương Gian của thời điểm đó nữa. Việc để cho Keiko sống sót và chiếu cố cô ta một chút, xem như hoàn thành chút tâm nguyện của hắn lúc trước mà thôi.

Keiko hô to:

- Dương tiên sinh, vậy ngài còn quay lại không?

Bình Luận (0)
Comment