Lúc này ông ta lại thèm cảm giác hút một điếu thuốc, duỗi người, vươn vai một cái cho thoải mái, sau đó đương nhiên là ngủ một giấc thật ngon rồi nhưng Trương Hàn không dám. Sau một hồi suy xét ông ta đã quyết định.
- Hiện tại tình trạng của mình cũng không khá hơn so với chết, cùng lắm là kéo dài được một hai ngày, khi đó không chết vì đói cũng sẽ chết vì khát, không sống lâu hơn được. Cùng lắm mình sẽ đợi thêm nửa ngày, nếu còn không có gì thay đổi sẽ phải mạo hiểm lao đầu ra ngoài thôi, không thể nào tiếp tục như thế này được.
Bất quá lúc này lại có một tia sáng màu đỏ xuyên thấu qua khe hở chiếu vào bên trong. Mặc dù nó rất yếu ớt, nhưng ở trong cái rương tối om này lại trở nên rất rõ ràng, mỹ lệ, dễ dàng thấy được.
- Ánh sáng? Chẳng lẽ trong thôn đã xảy ra chuyện gì đó, cục diện bắt đầu thay đổi.
Trương Hàn có chút kinh ngạc, lúc này ông ta có cảm giác nôn nóng muốn xông ra để xem xét mọi chuyện. Nếu như cục diện đã bắt đầu thay đổi, thế thì ông ta còn có khả năng sống sót. Ngay lúc ông ta vừa định thực hiện ý định chui ra ngoài. Bất chợt, tiếng bước chân lúc trước lại xuất hiện. Sắc mặt Trương Hàn lập tức thay đổi, bỏ luôn ý định vừa rồi, không có chui ra ngoài nữa, bên ngoài là quỷ, chui ra có mà chết.
Chỉ là mọi thứ không giống như ông ta nghĩ, tiếng bước chân bên ngoài không phải quỷ, chính là... Dương Gian.
Đúng là Dương Gian.
Hắn đi ra từ trong túi đựng thi thể, chỉ là trên cơ thể của hắn đang tỏa ra ánh sáng màu đỏ, có nghĩa là hắn đã sử dụng quỷ vực.
Loại trạng thái này khiến cho hắn có thể thả lỏng được một chút, Dương Gian cầm cây côn bằng vàng đi đến.
- Năm phút đồng hồ, mfinh chỉ có 5 phút đồng hồ mà thôi.
Thế nhưng ngay khi định hành động, hắn chợt nhìn qua nguời dân ở phia ngôi làng.
Lúc này hắn lại phát hiện ra, số lượng người dân ở trong làng đã giảm đi rất nhiều.
Trước đó hắn thấy trước cửa mỗi ngôi nhà đều có một người dân nhưng hiện tại người dân ở trước cửa của một vài căn phòng đã biến mất.
Còn có một bà lão đang tập tễnh đi qua đi lại trong thôn, bà ta khác biệt với toàn bộ người dân còn lại, giống như hiện tại chỉ có mỗi mình bà ta là hoạt động ở trong thôn. Ánh mắt Dương Gian sáng lên:
- Là con quỷ không đầu mà hắn đã thả ra, nó có tác dụng.
Theo số lượng thôn dân càng ngày càng giảm, hắn bắt đầu phát hiện bóng tối ở trong làng đã dần dần bớt đi, không còn tối mù tối mịt như lúc trước nữa mà đã chuyển sang giai đoạn hừng đông.
Nhìn lại toàn bộ thôn làng một lần, không biết từ bao giờ, căn nhà biến mất lúc trước đã xuất hiện trở lại, linh đường xuất hiện giữa hành làng của căn nhà. Ngoài ra cỗ quan tài màu đỏ cũng đã quay trở lại, khung cảnh hoàn toàn giống với lúc trước. Trong linh đường, ngọn nến màu trắng vẫn tiếp tục được thắp lên, chỉ là tấm ảnh thờ đặt ở trước linh đường đã... biến thành một khung gỗ…
Ảnh của người đàn ông ở trên tấm ảnh thờ... không thấy đâu.
Nhưng chỉ nhiêu đó thôi cũng đã để cho Dương Gian tin tưởng, cân bằng ở trong thôn đang dần dần được thiết lập trở lại, toàn bộ đều là công lao của quỷ không đầu, mấy ngày hôm nay nó đi qua đi lại ở trong thôn chắc đã tìm kiếm được một thân thể thích hợp rồi, trong cơ thể của quỷ không đầu chắc đang chứa đựng con quỷ kia.
Có lẽ là con quỷ từ mấy người Hạ Thắng, Diệp Tuấn, Âu Dương Thiên đã trốn vào trong người một ai hoặc là biến mất, có điều chuyện này không quan trọng.
Dương Gian dừng bước lại, hắn chợt thay đổi ý định.
- Từ bỏ việc cướp đoạt con quỷ của Trương Hàn, hiện tại tao muốn bắt con quỷ không đầu lại, không, tao muốn khống chế con quỷ không đầu này, để trao đổi, mày sẽ được toàn bộ quỷ có trên người nó.
Nếu như đã biết được tác dụng của quỷ không đầu, hắn muốn nắm giữ sự cân bằng này. Đây là cách giải quyết nguy cơ trước mặt hắn, là cách có hệ số thành công cao nhất.
Chữ ở trên tấm da dê hiện ra:
- Ngự quỷ nhân Trương Hàn cũng chưa chết, ông ta đang trốn ở trong rương hành lý trên xe, tôi quyết định giết ông ta, dùng con quỷ trong người ông ta để làm thẻ đánh bạc, hoàn thành giao dịch với tấm da.
Nhưng sau khi câu kia của Dương Gian vừa nói xong, chữ trên tấm da lại thay đổi:
- Nhưng sau khi thấy quỷ không đầu, tôi lại tin nó có tầm quan trọng rất lớn trong chuyện này, tôi quyết định khống chế nó, tôi muốn nắm giữ sự cân bằng của thôn Hoàng Cương trong tay... giao dịch vẫn được tiếp tục.
Dương Gian nhìn qua một chút, hắn lập tức hiểu ra. Đây là tấm da đang đồng ý giao dịch, đồng ý chuyển đổi mục tiêu. Đương nhiên là nó đồng ý rồi. Bởi vì không ai biết trong thân thể của quỷ không đầu có mấy con quỷ, có lẽ có thêm một vài con nữa, nếu thế thì vụ trao đổi này của nó lời to.
- Đã vậy thì bắt đầu đi, tao muốn nhìn thử xem mày có thật sự quỷ dị như suy nghĩ của tao không.
Ánh mắt Dương Gian khẽ đảo qua, cả người tỏa ra ánh sáng màu đỏ nồng đậm, sau đó đi thẳng về phía bà lão đang tập tễnh.
Lúc này cơ thể hôi thối, mục rữa của bà ta đã khôi phục như lúc ban đầu, đầu vỡ vụn đã chữa trị xong, máu thịt thiếu thốn đã được bù đắp lại. Hắn không biết, trong khoảng thời gian hắn trốn đi thi thể đã xảy ra chuyện gì nhưng những cái đó không hề ảnh hưởng đến hành động của Dương Gian.
Người hắn được bao trùm bởi quỷ vực, hắn đi đến trước mặt bà lão. Bà lão bất chợt dừng lại, nó cảm giác được sự tồn tại của Dương Gian hoặc có thể nó phát hiện được quỷ vực. Quỷ không đầu đột nhiên ngẩng đầu lên, hai con mắt nhìn về phía Dương Gian, cũng không biết nó có tác dụng gì không nữa.
Hai người mặt đối mặt nhìn chằm chằm vào nhau, tựa như có thể dùng thần giao cách cảm để xác nhận được tình trạng của đối phương vậy.
Trong lòng Dương Gian hơi run:
"Nó có thể phát hiện được mình, con quỷ không đầu này đã trở nên khủng bố hơn so với lần giam giữ thứ nhất. Chỉ là tấm da có tác dụng gì khi đối mặt với nó không?"
Hắn chỉ có thể một lần, Dương Gian trải tấm da trên mặt đất, sau đó tiến lên trước một bước, dùng quỷ vực bao phủ, ý đồ muốn kéo bà lão vào trong quỷ vực của hắn nhưng ngay khi ánh sáng màu đỏ chuẩn bị bao phủ đến thì lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Trên người bà lão nãy bắt đầu chảy nước, tí tách, tí tách, nước xác chết bắt đầu chảy ra ngoài, càng ngày càng nhiều, thấm hết toàn bộ cơ thể bà ta mà khi quỷ vực đụng phải nước xác chết thì nó lại bị đẩy lùi lại.
Ánh sáng màu đỏ và nước xác chết đối lập với nhau, không thể nào ảnh hưởng lẫn nhau được, số lượng nước rơi xuống càng ngày càng nhiều, sau đó tụ lại thành một người... Người này còn đang dãy dụa muốn đứng dậy. Con ngươi của Dương Gian co lại:
- Năng lực của Diệp Tuấn?
Quỷ của Diệp Tuấn đã bị con quỷ không đầu này cướp được. Sao nó làm được chuyện này.
Ngoài ra, nhìn kết quả mà nước xác chết tạo thành t hắn thấy khả năng điều khiển quỷ của con quỷ không đầu này còn cao hơn nhiều so với Diệp Tuấn. Lúc này lão bà kia chợt hành động, mặc dù Dương Gian không cách nào lôi bà ta vào quỷ vực nhưng hình như bà ta lại muốn làm chuyện mà trước đó trong siêu thị bà chưa làm được, nên con quỷ chủ động đi vào quỷ vực của Dương Gian, muốn chiếm lấy mắt quỷ của hắn. Một lát sau... bà lão đã đi thẳng vào trong quỷ vực.