Tình huống này đã coi như có thể diệt đoàn, người nào đến người đó sẽ phải chết. Cơ hội duy nhất dành cho bọn họ ở đây chính là nhân lúc quỷ bị Lý Dương và Dương Gian hấp dẫn, bọn họ nhanh chóng đốt giấy viết thư trở lại bưu điện quỷ, thoát khỏi mãnh quỷ khu.
Một khi bỏ qua cơ hội này, Lý Dịch hiểu bọn họ sẽ không thể nào rời khỏi đây.
Đường đến bưu điện quỷ đang xuất hiện.
Bên phía Dương Gian, lệ quỷ đang tiếp cận đến gần.
Nhưng bọn họ không biết rằng, một khi Dương Gian chết, lệ quỷ khôi phục lại. Dù đường đến bưu điện quỷ có xuất hiện, hai người Lý Dịch và Dương Tiểu Hoa cũng sẽ không thể nào sống sót mà rời khỏi đây.
- Đến rồi.
Lúc này.
Con rối quỷ với thân thể bầm tím đã tiếp cận gần người Dương Gian.
Đồng thời cỗ thây khô ẩn giấu trong đám khói dày đặc kia cũng đã tiếp cận đền gần, sắp sửa tiến vào trong phạm vi vài mét.
Hắn không thể biết được phạm vi kích hoạt của loại quy luật hẳn phải chết này là một, hai hay ba mét nữa. Nhưng tóm lại, hắn không được phép để cho con quỷ kia tiến lại gần. Quỷ tiến lại gần thêm một bước cái chết sẽ đến gần hắn một chút.
Con quỷ tập kích Dương Gian trước là con quỷ đi ra từ căn phòng 301.
Một bàn tay bầm tím như của người chết khẽ đưa về phía Dương Gian.
Còn chưa đến gần.
Nhưng Dương Gian đã cảm thấy thân thể cứng đờ. Ngay cả bản thân hắn cũng xuất hiện cảm giác giống như bản thân đang biến thành một bức tượng gỗ vậy, chẳng thể làm gì, chỉ để mặc cho lệ quỷ tiếp cận.
Một loại lực lượng linh dị nào đó đã xuất hiện và can thiệp đến hành động của hắn.
Ngay cả thân thể của hắn cũng bị mất khống chế.
- Đội trưởng.
Lý Dương kinh hãi, trái tim khẽ co lại.
Nếu Dương Gian chết vào lúc này, vậy thành phố Đại Xuyên chắc chắn sẽ xong đời. Không một ai có thể ngăn cản được lệ quỷ trên người Dương Gian khôi phục lại sau khi hắn chết?
- Thật sự phải đi đến bước này sao?
Nhưng chỉ một giây sau đó.
Khuôn mặt Dương Gian trở nên dữ tợn, lộ ra vẻ giãy dụa rồi phun ra câu kia.
- Cạch!
Một chiếc hộp nhỏ cũ kỹ màu đỏ rơi ra từ trên người hắn, sau đó va chạm với mặt đất.
Đó là một chiếc hộp âm nhạc cổ quái.
Ngay lúc này.
Nguyền rủa của hộp âm nhạc đã được mở ra một lần nữa.
Một đoạn nhạc quỷ dị, biến ảo khôn lường xuất hiện ở trong đầu của Dương Gian.
- Muốn chết.
Dương Gian lập tức mở ra mắt quỷ, toàn bộ tiểu khu bị bao phủ trong luồng ánh sáng màu đỏ tươi. Chỉ trong nháy mắt luồng ánh sáng màu đỏ này bao phủ toàn bộ khói đặc, xông ra ngoài tiểu khu Minh Nguyệt, rồi một lan dần ra bên ngoài mãnh quỷ khu. Kế đó khuếch tán trong thành phố Đại Xuyên, cuối cùng nó dừng lại ở trong sân bay.
Đồng Thiến đang ngồi ở trong chuyên cơ tại sân bay, lúc này cô ta đột ngột quay đầu nhìn về phía ngoài cửa sổ.
Vốn dĩ bên ngoài đang nắng đẹp, đột nhiên mọi thứ bị bao phủ bởi một luồng ánh sáng màu đỏ.
Đồng Thiến khẽ nhíu mày.
"Là quỷ vực của Dương Gian?"
Cô ta khẽ quay đầu lại nhìn vào chiếc bàn ở bên cạnh.
Chiếc rương đựng đầu quỷ ảnh đã không thấy đâu nữa.
Chỉ một giây sau.
Trong tay Dương Gian xuất hiện thêm một thứ, không phải đinh đóng quan tài mà là một thanh sài đao loang lổ.
Quỷ ảnh lập tức bao phủ, trong nháy mắt, môi giới được phát động.
Hắn khẽ nâng thanh sài đao lên, sau đó nhanh chóng chém một nhát về phía con lệ quỷ đi ra từ phòng 301.
Con quỷ này là kinh khủng nhất.
Ngay cả khi hắn ở trong quỷ vực mà nó vẫn có thể khóa chặt vị trí của hắn. Đồng thời nó cũng không bị mắt quỷ đưa đi. Thay vì tốn thời gian lấy ra rồi sử dụng đinh đóng quan tài, chi bằng cứ chém cho nó mấy nhát, tách rời nó rồi tính sau.
Nhát vừa rồi là chém vào tay của lệ quỷ.
Thanh sài đao chém xuống.
Cánh tay của lệ quỷ lập tức bị bẻ gẫy, đoạn tay trắng bệch, ứ máu kia lập cứ thế rơi xuống đất.
Quỷ đã bị tách rời.
Tập kích vừa rồi đã bị gián đoạn.
Dương Gian lập tức cảm nhận được thân thể đã khôi phục được hành động, không còn sự áp chế, trói buộc nữa.
- A!
Ngay lúc đó, một tiếng la hét thê lương đầy quái dị vang lên.
Đó là tiếng kêu của con rối quỷ. Lúc này cánh tay của nó đã bị cắt đứt, rơi xuống đất, máu tươi không ngừng tràn ra.
Thông qua môi giới do quỷ lưu lại, Dương Gian đã khiến con quỷ kia bị thương?
Dương Gian lập tức hiểu ra được.
Con quỷ trước mặt này chỉ bị khống chế, còn lệ quỷ thực sự chính là con rối quỷ có bộ dạng của đứa bé.
Nhưng ở một bên khác.
Quỷ tìm người cũng đang đến gần, loại quy luật giết người hẳn phải chết này cực kỳ khó giải.
"Dừng lại."
Dương Gian nhanh chóng xoay người sang chỗ khác, mắt quỷ tỏa ra ánh sáng màu đỏ tươi, giống như muốn hòa tan toàn bộ thế giới.
Con quỷ tìm người không ngừng tiếp cận đột nhiên dừng lại.
Hành động của lệ quỷ đã bị lực lượng linh dị mạnh hơn ảnh hưởng đến, không thể nào tiếp tục phát động quy luật giết người.
Loại tập kích hẳn phải chết kia cứ thế bị Dương Gian hóa giải.
Nhưng nhiêu đó chưa đủ để kết thúc.
Bởi vì quỷ không thể bị giết chết.
Con quỷ đi ra từ phòng 301 dù đã gãy tay nhưng nó vẫn còn đang hoạt động. Đồng thời trong đám khói dày đặc kia, cỗ thây khô vẫn đang liên tục giãy dụa.